Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 610: Của cải của Lộ Dao 5

Dụng cụ để quay quảng cáo dùng loại tinh xảo xa hoa hơn ngày thường, thêm vào đó Phó Trì đích thân giám sát, không ít hình ảnh đều là do chính tay anh ta quay, trình độ quay tuyệt đẹp hoa lệ khiến người ta khó có thể chối từ.
Còn lại một số thước phim là do Lộ Dao và Harold quay, cũng được anh ta cắt ghép thành một đoạn phim chỉnh chu.
Người qua đường nhìn đến mức đờ đẫn: “Bánh Trung thu đẹp mắt đến thế thì ai đành lòng ăn cho được chứ?”
Một thư sinh đứng bên cạnh lắc đầu: “Đây là vấn đề không nỡ ăn sao? Ta chỉ lo là mua không nổi thôi.”
“Đẹp thì đẹp thật nhưng thấy không ngon lắm. Trừ hộp có Ngọc Quế Trai ra thì ba hộp còn lại đều rất kỳ lạ, có cảm giác không ngon lắm.”
“Đặc biệt là loại thứ tư, đoạn phim trông thú vị thật đấy nhưng chỉ cần nghĩ đến dùng cá dưới biển để làm bánh thì miệng bắt đầu cảm thấy chua chát rồi, chắc chắn vừa tanh vừa thối.”
Lúc này có người chạy ra từ phòng khách của rạp chiếu phim, hai má phồng lên, hét toáng lên: “Rạp chiếu phim có bánh Trung thu ăn thử không tốn tiền, quá ngon rồi!”
!!!
Trước cửa bị một đám đông vây lấy, trong đó có khách quen của rạp chiếu phim, cũng có rất nhiều người qua đường bị quảng cáo thu hút, nghe thấy có người la lên như thế thì ban đầu vẫn chưa phản ứng kịp, sau đó mới chen chúc vào rạp chiếu phim như ong vỡ tổ.
Cửa thì chỉ lớn nhường này nhưng mọi người lại chen lấn vượt lên như thế, e là không những không ăn được bánh mà còn dẫn đến chuyện giẫm đạp lên nhau nữa.
Diệp Tiêu đứng nép ra cửa, đôi chân dài duỗi ra đã chặn cửa lại, mặc cho có nhiều người hơn đi chăng nữa cũng không vào được, cuối cùng chỉ đành phải xếp hàng vào, nối đuôi nhau vào trong.
Trưa hôm nay, chuyện thần kỳ nhất chính là số người xếp hàng để ăn thử bánh Trung thu của rạp phim còn nhiều người đến mua vé xem phim hơn nữa.
Bánh Trung thu có quá nhiều vị, người xếp hàng để ăn thử cũng nhiều, không thể để họ ăn thử không giới hạn như vậy được, trên quầy bán đồ ăn vặt có đặt một chiếc kèn nhỏ để chào đón khách hàng trật tự xếp hàng ăn thử, đồng thời mỗi người chỉ được chọn thử ba vị mà thôi.
Người ăn thử xong sẽ được đóng mộc đỏ lên mu bàn tay, dùng nó để phân chia.
Dấu mộc đỏ này là một loại con dấu ma pháp suy yếu, sau khi đóng lên thì không dùng nước rửa được, ba ngày sau sẽ tự động biến mất.
Có người thấy được một góc của kệ điểm tâm hình lồng chim trên tủ trưng bày, bị số đá quý rải bên trong mê hoặc nên muốn nhân cơ hội lấy đi.
Lộ Dao là người sở hữu năm cửa hàng “tiêu thụ” ở dị giới lâu năm, có loại khách hàng nào chưa từng gặp chứ, cô đã dự đoán được tất cả tình huống có thể xảy ra rồi.
Dưới đáy lồng chim có khắc ma pháp trận đặc thù, bảo vệ những thứ khác không bị cướp đi.
Triều Đại Vũ là thế giới Ma Pháp cấp thấp, Lộ Dao đã lấp mười mấy viên đá ma pháp mới có thể khởi động được ma pháp trận này.
Sau khi ma pháp trận được khởi động, người không có ma lực nếu chạm vào lồng chim thì sẽ nhìn thấy ảo giác.
Tên trộm sẽ cho rằng mình đã lấy được đá quý, đợi khi ra khỏi rạp chiếu phim thì sẽ thấy độc rắn đầy tay, bị dọa đến hoảng loạn chạy trốn.
Quảng cáo hộp quà Trung thu và chương trình ăn thử đã thắp sáng cho lễ Trung thu năm nay của triều Đại Vũ một cách ngoài ý muốn, vừa qua buổi trưa, số bánh Trung thu mà rạp chiếu phim và Ngọc Quế Trai chuẩn bị từ trước đều được bán sạch, số đơn đặt hàng gom lại được thành một xấp dày, tất cả đều ngày mai đến lấy.
Còn có rất nhiều người không mua được loại bánh Trung thu liên danh, cũng không mua được những loại bánh Trung thu khác của rạp chiếu phim nên đã điên cuồng chạy đến những cửa hàng bánh ngọt khác để đặt hàng.
Cơn sốt bánh Trung thu như một cơn bão, điên cuồng lướt qua các chợ phường lớn nhỏ của Lương Kinh.
Vạn Bảo Châu nhận được mật thư của Hồng Ngọc nên vội vàng xuất cung, thậm chí còn không kịp thay y phục, mặc đồ trong cung đi thẳng vào rạp chiếu phim.
Còn chưa kịp hỏi chuyện bánh Trung thu thì hình ảnh mới trên màn hình trong khu nghỉ ngơi đã thu hút sự chú ý của nàng.
Màn đêm với ánh hoàng hôn mờ ảo, một vật thể có hình dáng dài, kỳ lạ phát ra những âm thanh ầm ầm, rít gào đi qua mặt nàng.
Bỗng nhiên dưới góc phải màn hình, lớp sơn đỏ bóc ra từng mảng, lộ ra một hàng chữ - “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển”.
Đoàn tàu trên biển?
Lại là một sự vật chưa từng nghe nói tới, mà cảm giác lần này lại rất kỳ lạ.
Nếu gọi là “xe”(1), có khi nào cũng giống với xe ngựa không?
(1) Đoàn tàu trong tiếng Trung là 列车, trong đó chữ 车 có nghĩa là xe.

Trong đêm trăng u ám, sóng biển dập dìu, đoàn tàu chạy như bay.
Bên trong, những người đàn ông và phụ nữ mặc trang phục dị tộc đang ngồi cùng nhau, bàn luận về những trải nghiệm du lịch của họ.
“Đoàng…”
Một tiếng súng nặng nề xé tan màn đêm, máu tươi ướt đẫm sàn nhà, mọi người bỏ chạy tán loạn, nhưng rất nhanh đã trở thành đàn dê béo tốt, bị xua đến cùng một chỗ, cả người run lẩy bẩy.
Dường như con tàu trên biển này đã bị nguyền rủa bởi một con quái vật thích giết chóc.
Hành khách lần lượt ngã xuống, chất lỏng tanh ngòm màu đỏ sẫm như rượu vang nhuộm đỏ cả mặt biển.
Tiếng kêu sợ hãi, tiếng khóc, tiếng cầu nguyện, tiếng chạy trốn…
Nhưng tất cả đều phí công.
Trong đêm kinh hoàng trên đoàn tàu trên biển, rốt cuộc bí mật gì đang được che giấu?

Bộ phim trinh thám hồi hộp đầu tiên của rạp chiếu phim vượt thời không “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển” sẽ được công chiếu vào ngày mười lăm tháng tám năm bốn mươi chín theo lịch Vũ.
Ngày mười lăm tháng tám, không phải là ngày mai sao?
Tiếc là ngày mai trong cung có yến hội, phải tiến cung từ sớm, Vạn Bảo Châu lập tức cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Bộ phim này khác hoàn toàn với các bộ phim trước đây, đoàn tàu trên biển, vụ án giết người, vũ khí kỳ lạ… Còn cả cách ăn mặc, dáng vẻ, cử chỉ của những nhân vật trong phim nữa, không một thứ nào không hấp dẫn nàng ta đi tìm tòi nghiên cứu.
Thuý Châu và Thanh Phỉ tiến cung cùng Vạn Bảo Châu. Khi rời cung, họ đi thẳng tới phố Tùng An, lúc này, hai người đi ở hai bên trái phải.
Đây là lần đầu tiên Thanh Phỉ được tới rạp chiếu phim, trước đó đã từng nghe Thuý Châu nói rất nhiều lần nên khi bước vào, nàng ta không hề tỏ ra lo lắng hay nhìn ngó xung quanh. Nhưng lúc ngẩng đầu lên thì nhìn thấy bảng giới thiệu bộ phim mới, nàng ta bị hoảng sợ suýt nữa thì nôn ra, quay sang nói nhỏ với Thuý Châu: “Đây là phim điện ảnh đấy à?”
Thuý Châu cau mày, gật đầu, trong lòng cũng cảm thấy bộ phim lần này hơi đáng sợ.
Còn khủng bố hơn cả bộ “Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu” hôm trước nữa, hình ảnh máu me và những câu đố chưa có đáp án kết hợp với nhau càng làm lòng người thêm sợ hãi.
Vạn Bảo Châu không chú ý tới hai người thị nữ, nhìn thấy Lộ Dao bước ra từ khu chiếu phim bên cạnh sảnh nhỏ, nàng ta tiến lên một bước: “Bà chủ nhỏ.”
Lộ Dao ngẩng đầu, cảm thấy trước mắt mình như bừng sáng, phú quý hơn người chính là được dùng để miêu tả người con gái này: “Vạn tiểu nương tử.”
Khi Vạn Bảo Châu giả nam đã tự xưng là Vạn công tử, Lộ Dao không biết tại sao nàng ta mặc lại đồ nữ, bèn sửa lại xưng hô cho đúng.
“Quả nhiên là bà chủ nhỏ nhận ra ta.” Vạn Bảo Châu cũng không ngạc nhiên, cử chỉ rất tự nhiên hào sảng: “Xin cho hỏi “đoàn tàu trên biển” là thứ gì vậy?”
“Nó là một loại xe có thể đi trên biển, được tạo thành từ các toa xe kết nối với nhau, được trang bị hệ thống máy móc và nhân viên vận hành, đi tới đi lui ở các con đường cố định vào quãng thời gian cố định, dùng để vận chuyển hành khách.” Lộ Dao giải thích ngắn gọn.
Vạn Bảo Châu hiểu ra ngay, trải qua quãng thời gian tổng hợp và tích luỹ các kiến thức mới, nàng ta có thể miễn cưỡng hiểu được ý của Lộ Dao, nàng ta ngẩng đầu lên, ngạc nhiên hỏi: “Vậy đoàn tàu trên biển trong đoạn giới thiệu chính là món đồ dài thật dài, phát ra âm thanh ầm ầm kia à?”
Lộ Dao thầm nghĩ nàng ta hiểu nhanh thật, cô nhẹ nhàng gật đầu.
Bỗng nhiên Vạn Bảo Châu lùi về sau hai bước, hai mắt đăm chiêu.
Thuý Châu và Thanh Phỉ lập tức bước lên đỡ lấy nàng ta, ánh mắt đầy lo lắng.
Những điều mà bà chủ nói, các nàng nghe không hiểu một câu nào, nhưng hình như điện hạ đã hiểu rồi. Chẳng lẽ món đồ "đoàn tàu trên biển" kia có gì không ổn à?
Trong đầu Vạn Bảo Châu có rất nhiều câu hỏi, nàng ta lại ngẩng đầu lên, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh không một gợn sóng của Lộ Dao lại cảm thấy có hỏi cũng vô ích.
So với việc đoán mò, nàng ta muốn tự mình suy nghĩ về món đồ "đoàn tàu trên biển" kia trước, sau đó hỏi Lộ Dao, nhưng sớm nhất cũng phải đợi đến ngày mai, việc này cứ như là đang tra tấn nàng ta vậy.
Màn hình quảng cáo bắt đầu phát trailer của "Tầm Tiên".
Đây là một phim tiên hiệp có cốt truyện khá truyền thống, tiểu sư muội của tiên môn có pháp lực yếu ớt đem lòng yêu Tiên Tôn cao ngạo, từ bỏ tu vi mà nhập ma, dây dưa suốt mấy kiếp.
Bộ phim có ba mươi tập, sau khi biên tập, mỗi tập dài khoảng bốn mươi phút, cách thức phát sóng cũng giống với "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh", ngày mai sẽ chiếu từ tập một đến tập ba.
Thuý Châu và Thanh Phỉ bị mê hoặc bởi hình ảnh tiên nữ bay múa, rất nhanh đã quên đi bóng mà mà trailer "Đoàn tàu trên biển" mang lại, hai người xem rất say mê.
Vạn Bảo Châu đã xem hai lần, muốn nói chuyện xưa cũng rất hấp dẫn, nhưng lúc này trong đầu nàng ta đã bị "Đoàn tàu trên biển" hấp dẫn nên không để ý tới nó một chút nào.
Vì bị dời sự chú ý, mãi về sau Vạn Bảo Châu mới nhớ tới ý định ban đầu của mình, nàng ta xoay người đi nhanh về quầy bán hàng.
Quầy triển lãm chỉ còn lại nhãn giá và mô hình bao bì còn dư lại, toàn bộ số bánh trung thu được chuẩn bị đã được bán sạch.
Vạn Bảo Châu nhìn lướt qua, thấy chiếc lồng chim màu vàng được bày trên kệ, ánh mắt sáng lên: “Cái này bao nhiêu tiền vậy?”
Cẩu Tử nhỏ giọng giới thiệu kiểu dáng và báo giá.
Vạn Bảo Châu: “Bản cao cấp nhất còn bao nhiêu chiếc vậy?”
Cẩu Tử: “Lúc nãy có một vị khách đặt một chiếc, còn lại hai chiếc.”
Vạn Bảo Châu: “Được, ta lấy hết.”
Cẩu Tử lấy giấy bút ra: “Nhờ ngài để lại địa chỉ, ngày mai cửa hàng sẽ cho người đưa tới phủ.”
Vạn Bảo Châu xua tay: “Không cần, ngày mai ta sẽ tự tới lấy.”
Về phần cung yến, Thiên tuế điện hạ tỏ ý: “Năm nào cũng là những trò cũ rích, đi sớm cũng chỉ ngồi dùng trà, lần này đi muộn một chút cũng không sao.”

Trailer của "Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển" và "Tầm Tiên" đã thật sự tạo ra một luồng sóng thảo luận giữa những người yêu thích điện ảnh. Phong cách của hai bộ phim sắp chiếu này quá mới lạ, làm bọn họ cực kỳ tò mò.
Nhưng sản phẩm “hộp quà bánh trung thu” kết hợp giữa rạp chiếu phim và Ngọc Quế Trai còn được bàn tán nhiều hơn. Việc hai cửa hàng hợp tác đã làm những người yêu thích rạp chiếu phim và Ngọc Quế Trai phải chấn động.
Rạp chiếu phim là cửa hàng bỗng dưng xuất hiện giữa hè năm nay, vừa mới lạ vừa kỳ quái, rất hấp dẫn lòng người.
Rất nhiều người cảm thấy một ngày nào đó nó sẽ biến mất lặng lẽ, giống như cách mà nó xuất hiện.
Lúc trước, mọi người tò mò về nó, tìm tòi nghiên cứu, sợ hãi, bài xích… Cũng có người nảy sinh suy nghĩ bậy bạ, không ai nghĩ lại có một cách thức tồn tại như vậy.
Rất nhiều người tò mò rằng chủ tiệm Ngọc Quế Trai đã đồng ý với rạp chiếu phim như thế nào, liệu có chuyện gì mờ ám ở trong chuyện này không?
Nhưng cửa hàng Ngọc Quế Trai chính và hai chi nhánh ở thành Lương Kinh đang bận lắm rồi, phải thức đêm để làm mấy trăm hộp bánh trung thu dự tính nên không ai có thể giải thích vấn đề này cho họ.

Đêm khuya, ở phố thương mại.
Một chiếc xe tải màu trắng dừng ở trước rạp chiếu phim, cửa xe hai bên mở ra, hai người trẻ tuổi bước xuống.
Tài xế đi ở phía sau, kéo một thùng hàng hoá ra.
Trợ lý Trịnh mặc áo sơ-mi ca-rô màu xám xanh đi tới trước mặt Phó Trì: “Ông chủ, tổng cộng có mười sáu thùng hàng, tất cả đều ở đây.”
Phó Trì đứng trên bậc thang ở cửa rạp chiếu phim, khẽ gật đầu: “Đặt ở cửa là được.”
Đây là quà Tết Trung thu do Lộ Dao thiết kế riêng, có hai loại.
Đây là bưu thiếp in hình các nhân vật nổi tiếng trong các bộ phim mà rạp chiếu phim đã chiếu, quy tắc là mua bốn chiếc bánh trung thu được tặng một bưu thiếp. Một loại khác là móc khóa nhồi bông hình nhân vật nổi tiếng (bản cải tiến cổ đại), mua một hộp bánh trung thu hoàn chỉnh được tặng một cái móc khoá.
Các món hàng này đều do Lộ Dao tự thiết kế, theo thói quen trước giờ thì không thể thiếu sự giúp đỡ của hệ thống được.
Khi Phó Trì nhìn thấy bản thiết kế của Lộ Dao, anh ta lập tức giới thiệu nhà máy mà mình quen biết cho cô, còn sai trợ lý của mình theo dõi.
Với số lượng đơn hàng mà nhà máy lớn nhận được, chút hàng này của Lộ Dao thường không được chấp nhận, nhưng năng lực nghiệp vụ của nhân viên của cô rất mạnh. Tiểu Phó chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, tất cả đều diễn ra thuận lợi.
Giá cả cũng rất hợp lý, chỉ cần mấy ngàn tệ là xong.
Hệ thống thầm giận dỗi, nhưng không thể làm gì được.
Lộ Dao mở thùng hàng ra kiểm tra, thành phẩm đạt tiêu chuẩn cao, hơn nữa được kiểm soát chất lượng rất tốt, dường như không có sản phẩm lỗi: “Khá lắm. Trời sắp sáng rồi, mang vào trong trước đi.”
Trợ lý Trịnh ngẩng đầu nhìn trời, lại nâng cổ tay lên xem đồng hồ, rõ ràng là chỉ mới mười một giờ rưỡi khuya, trời sắp sáng ở đâu chứ?
Chưa kịp đặt câu hỏi, trợ lý Trịnh đã thấy ông chủ nhà mình xắn tay áo, khom lưng bắt đầu dọn dẹp: “... Ông chủ, để chúng tôi mang vào là được, sao có thể để ngài làm công việc tốn sức này được chứ?”
Phó Trì lắc đầu: “Mọi người đừng vào trong, chỉ có mấy thùng hàng thôi mà, tôi dọn là được.”
Sau khi hàng được dỡ xuống, Phó Trì nhất quyết không cho trợ lý giúp đỡ, trợ lý Trịnh và tài xế đứng ở ven đường nhìn đau cả mắt, tâm trạng rất phức tạp.
Đây không phải là lần đầu tiên trợ lý Trịnh đến phố thương mại, cũng biết Phó Trì đang nghỉ dưỡng ở đây, hơn nữa cách trị liệu này còn có hiệu quả rất tốt.
Vốn còn đang tò mò không biết bác sĩ ở đây dùng cách nào, nhưng bây giờ lại cảm thấy rất có thể ông chủ đang bị lừa.
Làm gì có người nào chi mười triệu để điều chỉnh vấn đề tâm lý, nhưng không chỉ phải trực đêm mà còn phải làm việc mệt nhọc như vậy chứ?
Quá đáng rồi.
Phó Trì đã dọn hàng xong, phất tay nói: “Mọi người đi được rồi, tôi còn có việc bận.”
Trợ lý Trịnh muốn nói lại thôi: “...”
Chiếc xe tải nhỏ biến mất trong màn đêm, thời gian ở cửa hàng phố đang lúc khuya khoắt nhất, nhưng ở phía đông triều Đại Vũ, bình minh dần ló dạng, bây giờ mặt trời đã bắt đầu mọc.
Lộ Dao lấy ra một phần ba phần quà đưa đến cửa hàng Ngọc Quế Trai chính, sự kiện này chỉ diễn ra vào ngày Tết Trung Thu, kết thúc khi quà tặng đã được tặng hết.
Quy tắc hoạt động cũng giống với rạp chiếu phim.
Các khách hàng đặt trước ngày hôm qua, nếu đạt đủ điều kiện thì đều có quà tặng.
Sáng sớm, trước cửa Ngọc Quế Trai đã có rất nhiều người đang xếp hàng.
Vị khách đầu tiên đặt một hộp “Bánh trung thu tròn” nhận được một túi nhỏ đựng quà, trên túi giấy còn có dòng chữ kết hợp giữa rạp chiếu phim và Ngọc Quế Trai, hắn bối rối hỏi: “Đây là gì vậy?”
Tiểu nhị giải thích: “Là quà tặng trung thu, nếu mua bánh trung thu mà đạt đủ điều kiện sẽ có.”
Người nọ rất tò mò, một tay cầm hộp, một tay sờ sờ túi giấy, cẩn thận lấy đồ vật bên trong ra, món đồ trắng tinh, mềm dẻo có thể kéo dài ra.
Hắn ngạc nhiên nói: “A, là hải cẩu con!”
Đó là hải cẩu từng xuất hiện trong "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu", sống ở khu vực sông băng, lúc mới sinh thì tròn vo lại có bộ lông xù, đôi mắt vừa to vừa ướt át, khỏi phải nói dễ thương thế nào.
Lúc vừa nghe nói có quà tặng nhỏ, thật ra hắn không mấy để tâm, mua đồ được tặng thêm cũng là chuyện rất bình thường, có thể đó là nguyên liệu thừa khi làm bánh trung thu, hoàn toàn không ngờ lại là quà tặng kiểu này.
Nam nhân vốn đang mong chờ về chiếc bánh trung thu hôm nay, nhận được niềm vui bất ngờ, tâm trạng hắn rất tốt.
Sự ồn ào ở phía trước đã được những người xếp hàng ở sau nhìn thấy, họ nhón chân nhìn món quà tặng trong tay nam nhân nọ.
Khách hàng thứ hai là một nữ nhân trẻ tuổi, cũng mua một hộp bánh trung thu, nhận được móc chìa khóa nhồi bông hình Thẩm Hưng Quân, nàng ta kích động suýt thì nhảy dựng lên.
Bộ phim mà nàng ta thích nhất là "Mùa hoa rơi gặp lại chàng", tuy bi thương nhưng lại người ta không thể quên được.
Không ngờ đi mua bánh trung thu lại nhận được món quà xinh đẹp như vậy, sau khi nhận lấy, nàng ta lập tức đi sang ô cửa sổ bên kia, nói to: “Tiểu nhị, ta lại mua một hộp bánh trung thu nữa, có thể được tặng một “Hoa Thời” không?”
Bộ phim điện ảnh kia có cái kết quá buồn, trong tay nàng ta phải có cả một đôi mới được!
Những người xếp hàng mua vé và lấy bánh trung thu ở rạp chiếu phim còn rầm rộ hơn cả ở Ngọc Quế Trai cách vách.
Bánh trung thu ở đây có nhiều loại và vị hơn nhiều, còn cho mua lẻ, ngày hôm qua bọn họ chọn lựa đến hoa cả mắt.
Lúc tới lấy hàng vào sáng sớm còn được biết là có quà tặng kèm theo, quả thực là niềm vui bất ngờ.
Bưu thiếp và móc khóa nhồi bông rất được yêu thích, đều là những nhân vật mà họ yêu mến.
Rất nhiều khách hàng hôm qua chỉ đặt hai hoặc ba cái bánh trung thu, không đạt đủ yêu cầu để được tặng quà nên cực kỳ tiếc nuối.
Trong phòng chiếu phim, tâm trạng của người xem đang rất kích động, bộ phim "Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển" mà họ chờ mong từ lâu đã bắt đầu rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận