Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 632: Nghĩ thế nào cũng thấy không bình thường! 4

Nghĩ thế nào cũng thấy không bình thường! 4
[Cơ Chỉ Nhạc: !!! Anh Chỉ Tâm, anh đừng đùa!]
Cơ Chỉ Tâm không nói nhảm nữa mà quay về phía tấm kính được lắp để thay quần áo, chụp một tấm ảnh rồi gửi thẳng vào trong nhóm.
[Cơ Chỉ Tâm: Bây giờ anh có việc phải ra ngoài. Bao giờ về trò chuyện tiếp nhé.]
Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm nhỏ trở nên yên tĩnh. Tầm khoảng hai phút sau, đến cả người lặn mất tăm bình thường không thể nào thấy được trong nhóm cũng ngoi lên.
[Cơ Chỉ Niệm: @Cơ Chỉ Tâm Anh, chân anh khỏi thật rồi kìa!!!]
[Cơ Chỉ Huệ: Vừa mới thấy nhóm lớn nói, còn tưởng là giả chứ. Bây giờ có hình chụp thì không thể là giả được rồi...]
[Cơ Chỉ Thấm: ... Không thể tưởng tượng nổi. Người nào mà cao siêu quá vậy? Cách năm năm rồi vẫn có thể trị hết cho anh Chỉ Tâm. Trước đây đã dùng rất nhiều cách mà không được.]
Cơ Chỉ Tâm đi thang máy xuống hầm để xe, lúc chuẩn bị ra khỏi cửa thì liếc nhìn di động một cái rồi tùy ý trả lời đại một câu:[@Cơ Chỉ Thấm Bà chủ của anh.]
[Cơ Chỉ Thấm: !!! Không thể nào. Bà chủ của anh Chỉ Tâm là chủ của cái gì mà cửa hàng Lông Xù kia đúng không? Là công việc mà trước kia chú Mệnh giới thiệu đó à?]
[Cơ Chỉ Niệm: ... Hẳn là không phải đâu. Đó là công việc nhân viên lễ tân của cửa hàng thú cưng mà. Gần đây anh Chỉ Tâm vẫn luôn qua lại mua bản quyền phim điện ảnh và truyền hình. Nhìn kiểu gì cũng không phải là công việc của cửa hàng thú cưng.]
Cơ Chỉ Tâm đang lái xe nên thấy tin nhắn nhưng không trả lời.
Một là không muốn nói nhiều như vậy. Hai là vì hạn chế của khế ước bảo mật nên cậu ta không thể tiết lộ nhiều hơn được.
[Cơ Chỉ Huệ: Thật ra thì em cũng đã nghĩ đến chuyện này rồi. Chú Mệnh cố ý gọi điện thoại về, trong tộc cần người, dù là công việc bình thường đi chăng nữa thì cũng không hề đơn giản. Lúc ấy đọc xong em còn nghĩ mình nghĩ nhiều rồi nên không nói vào trong nhóm. Hôm nay thấy mới nhớ, chú Mệnh từng là đầy tớ của Thần. Công việc mà chú ấy để mắt tới nghĩ kiểu gì mà đòi bình thường được chứ!!!]
Mà sự thật là tất cả mọi người đều coi thường đầy tớ của Thần tiền nhiệm. Bọn họ cho rằng mất đi sự che chở của thần linh thì ông ta không còn dư sức để mang lại lợi ích cho tộc nữa.
Cơ Chỉ Hương, Cơ Chỉ Nhạc và Cơ Chỉ Thanh không tiếp tục lên tiếng trong nhóm nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, đọc được tin nhắn này thì sau lưng chợt lạnh toát.
[Cơ Chỉ Thấm: Tiểu Huệ, em nên nói sớm một chút đi chứ!! Biết vậy lúc ấy mình cũng tranh thủ một chút là tốt rồi.]
[Cơ Chỉ Huệ: Chẳng phải hồi đó muốn mời mọi người đi hết à? Kết quả là chỉ có mình anh Chỉ Tâm đi. Không biết bây giờ còn đi được nữa không nhỉ?]
[Cơ Chỉ Niệm: Để em nhờ mẹ đi hỏi chú Mệnh một chút xem sao, có khi lại có cơ hội cũng nên.]
Một lát sau, Cơ Chỉ Hương thật sự không nhịn nổi nữa.
[Cơ Chỉ Hương: Ý nói bà chủ của anh Chỉ Tâm lợi hại giống như Thần ư? Có thể à?]
[Cơ Chỉ Huân: Tuyệt đối không thể nào. Người trẻ của Thiên Xu kia mới chắc chắn là vị Thần kế nhiệm.]
[Cơ Chỉ Niệm: Chị Huân, rốt cuộc dáng vẻ của người trẻ kia là như nào vậy? Chúng ta còn chưa thấy bao giờ.]
[Cơ Chỉ Huân: Chẳng phải chú Phi Mệnh bảo là người trẻ kia khác những vị Thần trước, sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ sao? Mặc dù tuổi tác còn nhỏ nhưng ít nói mà chững chạc. Chỉ là vẻ ngoài rất đẹp, có một mái tóc bạch kim như ánh trăng sáng vậy, ngay cả lông mi cũng trắng như tuyết, con ngươi thì trong suốt xinh đẹp như ruby vậy. Cụ thể hơn nữa thì không thể nói.]
[Cơ Chỉ Niệm: Tóc bạch kim mắt đỏ, nghe rất mạnh đó! Thật ngưỡng mộ chị Huân!]
[Cơ Chỉ Hương: Chị cũng muốn đến Thiên Xu, muốn được hầu hạ bên cạnh người trẻ!]
[Cơ Chỉ Huệ: Thật ra thì vẫn hơi tò mò về bà chủ của anh Chỉ Tâm.]
[Cơ Chỉ Thanh: Trước kia anh từng kết bạn với người này nhưng cảm thấy rất bình thường, hoàn toàn không nhìn ra là lợi hại như vậy.]
[Cơ Chỉ Huê: Có ảnh không?]
[Cơ Chỉ Thanh: Không có, chỉ mới lướt xem vòng bạn bè của cô ấy một chút mà thôi.]
...
Nhóm nhỏ nói chuyện rất nhiều, tin tức còn thu nhanh hơn cả nhóm lớn của toàn tộc bên kia.
Có rất nhiều người không tin rằng chân của Cơ Chỉ Tâm đã lành rồi nhưng cũng có người không ngừng chứng thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận