Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 299: “Tôi không mở được.” 2

Lộ Dao đi ra, nhìn con chuột biến dị thẳng tắp tiếp cận, sống lưng hơi tê dại.
Khi chuyển sang giai đoạn kế tiếp, nhiều loài thực vật ăn thịt khổng lồ và một số loài động vật kỳ lạ xuất hiện xung quanh quảng trường cổ tích.
Cô đã gặp không ít loại này, biết đó là động thực vật biến dị, cũng là nguồn gốc tinh hạch.
Nhưng con chuột biến dị này cũng mập quá rồi, lông đen cả người dựng thẳng lên giống như kim thép cứng rắn, hai mắt to đỏ bừng như đèn lồng vải, móng vuốt vừa dài vừa nhọn, chạy lên như là làm rung động cả một ngọn núi, quả thực là làm cho người ta khiếp sợ.
Tuy nhiên, đây cũng là một cơ hội.
Lộ Dao chịu đựng cảm giác khó chịu tê dại ở lưng, đi tới trước mặt Vệ Huyên: "Đồ của em đâu cho chị mượn một chút."
Vệ Huyên sửng sốt: "Cái gì?”
Lộ Dao nâng cổ tay lên: "Là cái thứ nhỏ mà em rút ra từ trong blind box kia."
Vệ Huyên không hiểu rõ ý của cô.
"Nhanh lên." Lộ Dao thúc giục.
"Đây." Vệ Huyên bối rối lấy ra từ trong túi, đưa qua.
Lộ Dao cầm đao trong tay, tiện tay ấn một phần trên chuôi đao, lưỡi đao màu vàng kim lập tức bắn ra, giống như một ngọn lửa đang nhảy nhót.
Con dao nhỏ màu vàng trên tay được cô chuyển động, chậm rãi đi về phía trung tâm quảng trường, đi về phía chuột biến dị.
Người của tiểu đội Tưởng Hàn vừa kinh ngạc, vừa sợ hãi.
"Đó là chủ tiệm phải không? Chắc không phải cô ấy định dùng thanh đao kia chiến đấu với chuột biến dị đấy chứ?”
"Anh Hàn, mau kéo chủ tiệm về. Ngay cả da chuột con dao nhỏ kia cũng không chọc thủng được, cô ấy sẽ chết!”
"Có lẽ chủ tiệm cũng là dị năng giả? Cô ấy có kế hoạch gì đó?”
"Chúng ta cũng là dị năng giả mà. Liếc mắt một cái là biết, con chuột này tuyệt đối không tầm thường, thoạt nhìn thì có vẻ là chuột sắp biến dị, mười dị năng giả đỉnh cấp đều không đánh lại.”
Tưởng Hàn chú ý tới Trì Cẩn đi ra, cầu cứu ngay lập tức: "Anh Trì, mau đi cứu chủ tiệm.”
Thật không may là đã hơi muộn.
Bỗng nhiên con chuột biến dị khổng lồ kia tăng tốc, tung người nhảy lên, thẳng tắp rơi thẳng vào giữa quảng trường cổ tích, mặt đất bị đập ra vết nứt như mạng nhện.
Nó đã phát hiện ra Lộ Dao, không đợi đứng vững, móng vuốt sắc bén bay ngang tới, mục tiêu là cái cổ yếu ớt của con người này.
Một móng vuốt của nó đâm xuống, không chỉ cắt đứt cổ của cô, ngay cả đầu cũng sẽ bị cắt thành nhiều mảnh.
Dường như chuột biến dị đã đoán trước được tình cảnh kế tiếp, màu đỏ trong mắt càng ngày càng đậm, kích động thét chói tai.
"Grao-"
Chuột biến dị ngây ngẩn cả người, móng vuốt của nó dừng ở mép tai nhân loại, bị một lưỡi đao màu vàng hẹp mỏng ngăn cản, không có cách nào tiến thêm một bước nữa.
Lộ Dao nhẹ nhàng dùng sức, đẩy ra ngoài "phụt xoẹt" một cái, dễ dàng cắt đứt cả móng vuốt chuột.
"Rầm" một tiếng, khối thịt nặng nề đập trên mặt đất, chuột biến dị ngửa đầu gào thét.
Lộ Dao cầm đao bổ thẳng vào nó, theo đoạn cắt ngang vừa rồi hướng lên trên, gọt xuống một cánh tay chuột vừa mới hồi sinh.
Các thành viên trong tiểu đội ở cửa hàng blind box nhìn thẳng.
"Mẹ kiếp! Chủ tiệm có cần giỏi như vậy không?”
"Cái đao kia, có phải đao kia chính là mấu chốt vấn đề hay không?"
"Mẹ kiếp, vãi đạn! Nếu như có con đao đó thì tôi sẽ trở nên lợi hại đúng không?”
“Chết mẹ con chuột luôn!”
Chuột biến dị có hình thể rất lớn, da cứng rắn, lông đều biến thành gai cứng.
Theo lý thuyết, rất khó có thể cho nó một đòn trí mạng.
Nhưng chủ tiệm đứng ở giữa quảng trường, giơ tay ném con dao màu vàng ra ngoài, trúng thẳng vào mi tâm chuột, thoải mái như cắt đậu hũ.
Chuột biến dị khổng lồ ngã xuống đất ầm ầm, thi thể hóa tro, cuối cùng còn lại một khối tinh hạch màu xám thật lớn.
Lộ Dao khom lưng ôm lấy tinh hạch, nhặt con đao về, xoay người đi về phía cửa hàng blind box.
Các thành viên trong tiểu đội Tưởng Hàn chen chúc cùng một chỗ, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Lộ Dao... Trong tay là tinh hạch và con đao bé đã thu lại.
"Quả nhiên là tinh hạch màu xám, chậm một chút, sẽ biến thành màu đen."
Lộ Dao dừng bước: "Tinh hạch màu xám có gì khác nhau?”
Tưởng Hàn: "Tinh hạch của thú biến dị cao cấp bình thường là màu đỏ, nhưng có loại cao cấp hơn tinh hạch màu đỏ chính là tinh hạch màu đen. Loài động thực vật biến dị này có số lượng rất ít, nhưng chỉ cần xuất hiện một con cũng đã mang đến tai họa rất lớn. Nó sẽ chỉ huy các loài động thực vật biến dị khác bao vây căn cứ. Vừa rồi con chuột kia đã ăn thêm một hai thực vật biến dị cao cấp, chuẩn bị chuyển sang màu đen. May mắn là cô đã giải quyết nó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận