Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 485: Trung thu 8

Nghe chủ quán nói muốn làm hộp bánh Trung thu, còn là bốn cửa hàng cùng sáng tạo nên tất cả mọi người đều rất hưng phấn.
Vệ Huyên: "Chúng ta có ai biết làm bánh Trung thu không?”
Mọi người ngạc nhiên, chậm rãi lắc đầu.
Hầu hết mọi người chưa từng thấy, cũng chưa từng ăn, vậy phải làm sao bây giờ?
Nhiếp Vũ: "Nghỉ trưa chúng ta đi tìm bà lão ở gần đây, chắc chắn những người già biết nhiều hơn chúng ta.”
Vệ Huyên gật đầu: "Cách hay đấy.”
La Hội An: "Ngày mai tôi cũng đi tìm ông nội Tưởng, hỏi xem bánh Trung thu trước kia có kiểu dáng và mùi vị gì.”
Linh Lan vỗ bàn một cái: "Tôi không chỉ muốn nó ngon miệng, mà còn phải đẹp nữa!"
Tuyết Ca vuốt cằm trầm tư, lòng háo thắng trong cậu ta dần trỗi dậy: "Lần này chúng ta sẽ dốc toàn lực cho cuộc thi làm bánh Trung thu, chúng ta sẽ làm ra chiếc bánh Trung thu đẹp và ngon nhất!"
Tiểu Hổ giơ móng vuốt lên: "Ngao!”
Lộ Dao: "...”
Nó trở thành cuộc thi bánh Trung thu từ lúc nào vậy?
-
Nhân viên cửa hàng Lông Xù không hiểu Tết Trung thu, Lộ Dao chỉ nói với Cửu Hoa một chút.
Thế giới này không có Tết Trung thu, chỉ có lễ Hải Thần.
Cửu Hoa cảm thấy vô cùng hứng thú với Tết Trung thu, hơn nữa cũng giống như những nhân viên cửa hàng khác, vô cùng mong muốn chiến thắng trong việc làm hộp bánh Trung thu liên kết bốn cửa hàng. Cô ấy tìm Lộ Dao xin rất nhiều tư liệu để nghiên cứu.
Đêm nay là một đêm bận rộn với Lộ Dao, nói chuyện với Cửu Hoa xong cô trốn vào phòng câu cá trên biển để nghỉ ngơi.
Lúc cô thức dậy, Cơ Chỉ Tâm đã xuống máy bay, được Cơ Phi Mệnh đưa đến nơi ở được sắp xếp từ trước.
Cơ Chỉ Tâm ngồi trên xe lăn, nghe Cơ Phi Mệnh nói điện thoại, trong mắt có hơi ngạc nhiên.
Khi chân cậu ta còn chưa bị thương, từng gặp Cơ Phi Mệnh vài lần trong tiệc mừng năm mới của gia tộc.
Người chú cùng gia tộc này là đầy tớ của Thần, luôn là trung tâm của đám đông, tư thái dè dặt và xa cách khó có thể tiếp cận.
Đây là lần đầu tiên cậu ta thấy người chú cùng gia tộc này nói chuyện với người khác lại cẩn trọng, tỉ mỉ như vậy. Nếu chỉ nghe giọng điệu thì thật sự không nghe ra, nhưng nhìn vào biểu cảm và tư thái của chú ấy thì có thể cảm nhận rõ cảm giác gần như rất rõ ràng.
Cơ Phi Mệnh cúp điện thoại, quay đầu nhìn lại: "Chủ quán bảo chúng ta qua đó ngay.”
Cơ Chỉ Tâm hơi khựng lại: "Người vừa gọi điện thoại là chủ quán ạ?
Cơ Phi Mệnh gật đầu: "Đúng, vốn dĩ cô ấy nói muốn đi đón cháu, sau đó có việc nên phải hoãn lại. Lát nữa chúng ta qua trung tâm thành phố để đi dạo ở tiệm bánh ngọt, cháu cũng đi cùng đi.”
Cơ Chỉ Tâm gần như không khống chế được biểu cảm: "Không phải là phỏng vấn ạ? Tại sao lại phải đi dạo tiệm bánh ngọt?”
Cơ Phi Mệnh đứng dậy đẩy cậu ta về phía cửa: "Chú cũng không rõ lắm, tóm lại là cháu phải sắp xếp để đi dạo.”
Cơ Chỉ Tâm: "...”
Công việc này càng ngày càng không đáng tin, không phải là chú Mệnh bị người ta lừa chứ?
Chú Mệnh nửa đời trước ở trong Thần Cung, thân là đầy tớ của Thần, đi tới chỗ nào cũng có người nâng kính, nào biết lòng người hiểm ác?
Bây giờ chạy còn kịp không?
Tất nhiên Cơ Chỉ Tâm không chạy thoát được, Cơ Phi Mệnh xin miễn cho quản gia theo cùng, đích thân đưa cậu ta ra cửa, lúc lên xe cho cậu ta ngồi ghế sau.
Khoảng năm phút sau, xe đón Lộ Dao bên lề đường.
Cô đội mũ che nắng, lưng đeo một cái túi da nhỏ màu đen, ngồi lên ghế lái phụ, sau khi thắt chặt dây an toàn mới quay đầu nhìn về phía Cơ Chỉ Tâm.
“Xin chào, tôi là Lộ Dao.”
Cô gái trông còn trẻ hơn so với lúc gọi video, tóc đen da trắng, ánh mắt trong trẻo có thần, cười rộ lên rất có sức cuốn hút.
Cơ Chỉ Tâm đột nhiên hơi hối hận vì giấu vết thương ở chân, nhưng dưới ánh mắt chăm chú như vậy, cậu ta càng không thể mở miệng, vô cùng bối rối nói: "Tôi là Cơ Chỉ Tâm.”
Lộ Dao chào hỏi xong thì quay đầu lên, mở đầu một cách tự nhiên: "Tôi đã lập một chiến lược trên mạng. Hôm nay tôi muốn ghé thăm năm cửa hàng bánh ngọt, còn phải mua một ít hàng mẫu đem về. Buổi sáng vô ý ngủ quên, buổi chiều thì công việc quá nhiều. Tiểu Cơ, ông có thể đi nhanh lên một chút được không?"
Vẻ mặt Cơ Chỉ Tâm đầy nghi vấn hỏi: “... Tiểu Cơ, là đang gọi chú sao?”
Sau đó cậu ta lại nghe chú đáp một tiếng: "Được".
Bạn cần đăng nhập để bình luận