Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 310: Tiềm năng làm gà 1

Hạ Mẫn nhặt tấm thẻ lên, vì quá bất ngờ nên còn rơi vào trạng thái sững sờ: "Thẻ đổi ẩn giấu?"
Người bên cạnh cũng ngơ ngác như cô bé, số Trịnh Dương và Lý Song quá may, gần như đã được chia hết những món thực dụng nhất.
Thứ Hạ Mẫn có thể mở ra, nhìn hình dạng là có thể đoán được, nhưng lại không ngờ ẩn giấu lại dễ rút như thế.
Cô bé lại dùng sức trút ngược cái hộp: "Trống không, cái thẻ đổi này dùng thế nào nhỉ?"
Lệ Giai không nhịn được nói: "Rút blind box, quảng cáo rầm rộ mấy trò bịp bợm này, cuối cùng giải thưởng lớn chỉ là cái hộp rỗng. Đây là trò lừa bịp, cho tấm thẻ vô ích thôi. Nếu là hai mươi năm trước, loại cửa hàng này mà lỡ bị phát hiện là sẽ phạt tiền đóng cửa hàng đấy. Chỉ có thời đại thế này mới không ai quản thôi."
Giọng cô ta không tính là nhỏ, rất nhiều người xung quanh đang mở hộp hoặc chờ rút blind box nghe thấy thì nhìn sang, bắt đầu có người nhỏ giọng bàn tán.
"Sao lại thế này?"
"Hình như bàn bên kia có người mở hộp, mở được cái hộp trống rỗng."
"Là rút được ẩn giấu, nhưng trong hộp chẳng có cái gì."
"Hộp rỗng? Tôi còn tính tích góp tinh hạch để chờ mua nguyên bộ đấy, vậy thì ai mà yên tâm cho được?"
"Trong cửa hàng cũng không có nhân viên, nếu xảy ra vấn đề không biết nên tìm ai phản ánh."
"Đúng thế, vẫn là rút hộp lẻ an toàn hơn."
Vốn dĩ Hạ Mẫn còn đang hơi vui vẻ, cứ tưởng thẻ đổi vật phẩm ẩn là một kiểu chơi mới.
Nhưng nghe Lệ Giai phân tích xong, lại có tiếng bàn tán của những người xung quanh, lại thật sự cho rằng bản thân cầm một tấm thẻ vô dụng, có hơi buồn bực, nhưng vẫn chưa hết hy vọng.
Lệ Giai nhìn ra cô bé còn chưa chịu tin, tiếp tục nói: "Em còn nhỏ tuổi, không biết trước ngày vô thường có rất nhiều cửa hàng giống như thế này. Rõ ràng có thể niêm yết giá rõ ràng, lại cứ thích bán mấy thứ như blind box, ra vẻ bí ẩn tạo bất ngờ. Chờ tới lúc người ta đi đổi quà thì chỉ nhận được một đống đồ vô dụng chỉ đáng vứt đi. Có ai mở cửa hàng không vì kiếm tiền chứ, sao có thể để người khác kiếm lời được?
Trịnh Dương mau chóng ngắt lời: "Nhỏ giọng lại, bị kéo vào danh sách đen là toang đấy."
Trong lòng Lệ Giai đang đắc chí, còn muốn tiếp tục lớn tiếng ba hoa, không đặt lời cảnh cáo của Trịnh Dương trong lòng.
Lộ Dao mang theo bữa sáng, đẩy cửa bước vào cửa hàng, vừa khéo nghe được câu "rõ ràng có thể niêm yết giá rõ ràng, lại cứ thích bán mấy thứ như blind box", ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lệ Giai một cái, mở hệ thống ra: "Trong cửa hàng xảy ra chuyện gì thế?"
Hệ thống: [Cô bé ở bàn số 2 rút được ẩn giấu loại nhỏ của phiên bản giới hạn mùa đông, quý cô bên cạnh nói cửa hàng Blind Box cho tấm thẻ vô dụng, nếu là trước kia thì đây là loại cửa hàng lừa lọc phải bị kiểm tra và buộc đóng cửa.]
Lộ Dao nhìn thoáng qua trong cửa hàng, có rất nhiều khách, đông hơn một ngày trước rất nhiều, nhưng vẻ mặt khi nhìn cô lại không giống lúc trước lắm.
Người ở thế giới này giãy giụa trong ngày vô thường lâu lắm rồi nên niềm tin đối với người khác vô cùng mỏng manh.
Có nhiệm vụ đè nặng trên đầu, cửa hàng Blind Box không thể để mất lòng tin của khách vào lúc này được.
Cô đi tới trước mặt Lệ Giai, vẻ mặt bình tĩnh: "Cô gì ơi, tôi là bà chủ Lộ Dao. Nếu có vấn đề gì thì có thể giải quyết, nhưng cửa hàng kinh doanh uy tín, chưa bao giờ có hành vi lừa gạt khách hàng nào, làm ơn đừng tùy tiện gieo rắc những suy đoán sai sự thật."
Vẻ mặt Lệ Giai hơi khó nhìn, đây là bà chủ?
Người phụ nữ trẻ tuổi thế này, cả người lộ vẻ lười nhác, hoàn toàn không giống người nghiên cứu khoa học.
Có thật là cô khai phá ra những cách sử dụng năng lượng tinh hạch kia hay không?
Sự nghi ngờ trong lòng Lệ Giai càng lúc càng lớn, còn cảm thấy hơi bực bội, khoanh tay trước ngực ngẩng đầu: "Không lẽ tôi nói sai à? Bán đồ thì cứ bán đàng hoàng đi, sao cứ phải bán cái blind box đó làm gì, còn ra ẩn giấu gì đó mà trong cái hộp trống không, vậy còn chưa phải lừa gạt à?"
Lộ Dao: "Mở cửa hàng gì là quyền tự do của tôi, nếu cô không thích loại hình này thì hoàn toàn có thể không tiêu tiền cho nó. Vì thể tích ẩn giấu của dòng sản phẩm mùa đông quá lớn nên không tiện cho vào hộp, vậy nên mới áp dụng cách dùng thẻ đổi."
Cô ngẩng đầu hỏi: "Ai rút được ẩn giấu vậy?"
Hạ Mẫn lập tức cầm tấm thẻ "ẩn giấu loại nhỏ" đưa tới: "Chị ơi, là em."
Có vụ socola trước đó nên trong lòng Hạ Mẫn vẫn không thể sinh ra ác cảm với bà chủ.
Lộ Dao nhận tấm thẻ, gật đầu nói: "Đúng là thẻ ẩn giấu loại nhỏ của blind box tinh thạch dòng sản phẩm cho mùa đông rồi. Số của em khá hên đấy, chờ một chút, chị sẽ đưa vật thật cho em ngay. Để chứng minh đã đổi thì chị sẽ lấy lại tấm thẻ này."
Mọi người xung quanh nghe thấy thật sự có thể đổi được đồ, không khỏi thấy hơi tò mò.
Rốt cuộc là thứ gì mà lại không bỏ vào hộp được, còn phải dùng thẻ để đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận