Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 556: Thú bông quái vật 2

Cô đi qua đi lại thử mấy vòng rồi mới phát hiện ra những vị khách vừa đến.
Cô nhìn kỹ lại mới thấy đó là những con cá bị câu bằng điện thoại hôm qua... Khụ, là những khách hàng bị hấp dẫn tới.
Cô định tới chào hỏi bọn họ một chút nhưng mà mới tới gần lại nghe thấy thanh niên kia đang nói: "Chỉ làm mấy trò xiếc dụ dỗ dân chúng, có mấy người bình thường mới bị gạt thôi". Cô yên lặng đội mũ lên rồi đi tới gặp bọn họ.
Tạ Húc nhìn Lộ Dao, nửa người là thân thể yêu quái rất cồng kềnh to lớn, phía trên lại là một cái đầu nhỏ, nhìn rất buồn cười. Nhưng hắn ta nhớ lại phản ứng của mọi người khi nãy thì nhận ra bọn họ mới là những người bị mất mặt nên cũng không nói thêm gì.
Trần Vũ Ninh thở phào một hơi rồi ngồi thẳng lại, tay còn vỗ ngực: "Làm ta sợ chết đi được."
Tấn Vương thế tử khi nãy chạy trốn nhanh nhất thì bây giờ lại có vẻ mặt cứng đờ, từ từ đi về chỗ ngồi xuống.
Vị này rất nổi tiếng ở thành Lương Kinh vì tính tình dễ nổi nóng, nhưng hiện tại lại giống như là tức đến mức không muốn nói chuyện nữa. Trần Vũ Ninh và Tạ Húc cũng không dám bắt chuyện.
Chỉ có Lộ Dao thấy được vành tai đang đỏ bừng của vị thế tử gia có tiếng hung dữ này.
Tấn Vương thế tử: Thật là mất mặt, mất mặt quá, ta muốn chui đầu xuống đất...
"Đạo cụ của chúng tôi được chế tác sao cho giống thật nhất nên lần đầu gặp được bị hoảng sợ cũng là bình thường." Lộ Dao lấy cái đầu của bộ trang phục đặt sang một bên rồi định đi ra sau quầy hàng để lấy nước nhưng lại phát hiện mình không đi vào được nên đành phải đi chỗ để cởi bộ trang phục thú rối ra mới đi vào. Cô rót vài ly nước sôi rồi rời khỏi phòng nghỉ: "Mấy vị tới sớm quá nên chúng tôi còn chưa bắt đầu buôn bán, mọi người uống ly nước tạm đi."
Ly thủy tinh trong suốt chứa nước ấm, Tạ Húc cầm ly lên quan sát một lúc rồi hỏi: "Không phải là loại nước màu đen à?"
"Anh nói là Coca Cola? Buổi sáng uống Coca Cola không tốt cho sức khỏe." Lộ Dao trả lời.
Tạ Húc chỉ muốn uống Coca Cola nhưng không biết rõ Lộ Dao là người như thế nào nên tạm thời không dám tức giận. Tâm tình của hai người còn lại cũng không khác gì.
Sáng sớm mọi người muốn đến để xem thử rạp chiếu phim trong lời đồn như thế nào, nhưng không có gì ngạc nhiên mừng rỡ lại còn phải chịu một trận kinh hãi.
Còn có nửa canh giờ mới đến lúc điện ảnh bắt đầu chiếu. Chủ tiệm vừa rời đi thì không khí trong phòng cũng mất tự nhiên.
Bọn họ còn chưa dùng bữa sáng, Trần Vũ Ninh gọi người hầu ở ngoài cửa đi mua chút đồ ăn sáng đưa đến đây.
Tạ Húc cúi đầu nhìn ảnh chụp mà Lộ Dao vừa đưa cho hắn ta, Tấn Vương thế tử cũng nhìn qua... Trong mắt của hai người tràn đầy sự tò mò nghiền ngẫm.
Người trên tờ giấy nhỏ rất giống thật, họa sĩ ngự dụng của cung đình cũng không thể vẽ ra một bức tranh thật đến như thế.
Trần Vũ Ninh quay về cũng ghé vào: "Sao mà làm ra được cái này nhỉ?"
Tạ Húc lắc đầu, nâng mắt lên nhìn màn hình phía trước: "Không biết. Nhưng mà đến đây thì mới biết được tờ giấy này cũng không có gì lạ, thứ thật sự đặc biệt còn nằm trong rạp chiếu phim."
Trần Vũ Ninh và Tấn Vương thế tử hoàn toàn đồng ý với cái này. Ban đầu hai người chỉ định đi chơi với Tạ Húc một chút vì hắn ta mới quay về Lương Kinh, nhưng không ngờ trong rạp chiếu phim này lại có bí ẩn lớn như thế.
Đồ ăn sáng của bọn họ vừa mới được đưa đến thì máy làm bỏng ngô và máy làm nước giải khát đã bắt đầu hoạt động. Chỉ một lúc, mùi thơm ngọt ngào của bỏng ngô đã lan tràn khắp rạp.
Mười lăm phút sau, Cẩu Tử, Chu Châu và Ôn Giản đã đến. Bọn họ thấy bà chủ nhỏ đã hoàn thành xong những công việc cần chuẩn bị trước thì đều cảm thấy xấu hổ đến đỏ mặt.
Lộ Dao cũng không để ý chuyện này nên bảo bọn họ mau đến phòng nghỉ ăn sáng.
Lúc Phó Trì tới rạp thì trước cửa đã có nhiều khách đang xếp hàng chờ mua vé.
Mấy người Tạ Húc đã chiếm được ba vị trí đầu tiên. Bọn họ vừa nghiêng đầu nhìn thấy Phó Trì thì hít sâu một hơi.
Trang phục của người này rất kỳ lạ, không phải là trang phục của võ tướng nhưng cũng không phải quần áo của người nước ngoài, tóc lại còn cắt rất ngắn.
Kỳ lạ, kỳ lạ đến mức không thể diễn đạt thành lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận