Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 631: Nghĩ thế nào cũng thấy không bình thường! 3

Nghĩ thế nào cũng thấy không bình thường! 3
Tài xế và vệ sĩ không biết phải làm sao, chỉ đành nghe lời mà làm việc.
Hai người nhìn Cơ Chỉ Tâm đi vào cửa, đi vào thang máy biến mất khỏi tầm mắt rồi rối rít lấy điện thoại ra, chia nhau báo cáo cho nhà tổ và Cơ Phi Dung.
Cơ Chỉ Tâm quay lại chỗ ở, đầu tiên là tắm rửa thay quần áo.
Đây là chỗ hồi mất hết ý chí cậu ta đã chọn đại để ở.
Ba phòng ngủ, một phòng khách, một phòng là phòng ngủ của Cơ Phi Dung, một phòng là phòng ngủ của cậu ta, còn lại là một thư phòng.
So sánh với nhà tổ Cơ thị thì nơi này thật sự rất tồi tàn.
Chỉ là bây giờ nhìn lại, Cơ Chỉ Tâm nhớ tới trước đây ngày nào cậu ta cũng nhốt mình ở nơi này. Ký ức đó giống như một cơn ác mộng khủng khiếp.
Cậu ta tắm xong đi ra thấy điện thoại di động đang không ngừng rung lên.
Cơ Chỉ Tâm cũng đoán được ra là cuộc gọi đến từ những người nào nên cậu ta không hề vội vàng mà chậm rãi khoan thai lau cho khô tóc, sau đó thay một bộ quần áo ra ngoài. Làm xong xuôi rồi cậu ta mới cầm điện thoại di động lên.
Phần mềm chat màu xanh lá cây đã bị tin nhắn oanh tạc.
Cơ Chỉ Tâm cũng không vội đọc những tin nhắn kia mà là mở khung chat với một số người đã rất lâu rồi chưa liên lạc để hẹn buổi tối ăn cơm, sau đó mới bắt đầu đọc tin nhắn.
Đầu tiên là nhóm nhỏ của những người có chữ lót là chữ "Chỉ" trong Cơ thị.
[Cơ Chỉ Hương: @Cơ Chỉ Tâm anh à, em vừa mới nghe người ta nói chân anh đã khỏi rồi. Việc này là thật sao?]
[Cơ Chỉ Nhạc: Cái gì cái gì!!! Kẻ ác tâm nào tung tin đồn vậy? Chẳng phải anh Chỉ Tâm tới thành phố Dao Quang làm việc sao?]
[Cơ Chỉ Hương: Cũng không biết thông tin này có đúng hay không. Mới vừa rồi bên nhà tổ có người nói chân của anh Chỉ Tâm đã khỏi rồi. Vậy nên tất cả đều là tin vịt à?]
[Cơ Chỉ Thanh: Khó có khả năng là sự thật đúng không? Người tung tin đồn này ác độc thế. Ai cũng biết chân của anh Chỉ Tâm không thể nào chữa được rồi mà...]
[Cơ Chỉ Nhạc: Tại sao đột nhiên thông tin không đáng tin cậy này này lại truyền ra ngoài vậy? Anh Chỉ Tâm quay về Thiên Cơ rồi à? Công việc ở thành phố Dao Quang không làm nữa hả?]
[Cơ Chỉ Thanh: Nói mới nhớ, rốt cuộc ban đầu anh Chỉ Tâm tới thành phố Dao Quang làm cái gì vậy? Mới đi được hai tháng đã về rồi.]
[Cơ Chỉ Hương: Chẳng phải là làm nhân viên lễ tân à? Công việc do chú Mệnh giới thiệu ấy.]
[Cơ Chỉ Huân: Nhưng gần đây anh Chỉ Tâm vẫn luôn mua lại một ít bản quyền nhỏ mà. Giá cả còn ép xuống thấp tè khiến rất nhiều người cho là Cơ thị sắp sụp đến nơi rồi kìa.]
[Cơ Chỉ Nhạc: Tiểu Huân cũng đang ở đây à.jpg.]
[Cơ Chỉ Thanh: @Cơ Chỉ Huân ... Đúng thế, cái việc này mất mặt quá đi mất. Tiền bản quyền có một hai triệu cỏn con mà anh Chỉ Tâm muốn đòi cả mấy nghìn lẻ, còn giằng co với người ta mãi để ép giá không ngừng nữa. Lần trước anh tham gia tiệc rượu còn nghe một số người cười mỉa chuyện này nữa đấy. Quá mất mặt.]
[Cơ Chỉ Hương: Nói cách khác là do người trong tộc không nhìn nổi nữa nên gọi anh Chỉ Tâm về hả?]
[Cơ Chỉ Nhạc: ... Rất có thể.]
[Cơ Chỉ Huân: Thật ra thì em vẫn khá để ý đến chân của anh Chỉ Tâm. Dù sao thì chuyện năm đó đã khiến tất cả mọi người đều cực kỳ đau lòng mà. Nếu chân của anh Chỉ Tâm có thể chữa khỏi thì thật tốt.]
Cơ Chỉ Tâm nhanh chóng lướt đọc xong lịch sử trò chuyện. Cuộc trò chuyện vừa lúc dừng ngay câu này của Cơ Chỉ Huân.
Cậu ta cong môi lên cười, con ngươi đen nhánh như bầu trời đêm, vừa u ám vừa sâu thẳm, ngón tay khẽ ấn lên màn hình, bắt đầu trả lời.
[Cơ Chỉ Tâm: @Cơ Chỉ Huân Cảm ơn đã quan tâm. Đúng là chân của anh đã khỏi rồi. Bây giờ đã có thể đi đứng bình thường.]
[Cơ Chỉ Tâm: @Cơ Chỉ Hương Đúng là anh đã về Thiên Cơ, nhưng mà là nghỉ phép mấy ngày thôi, sau đó vẫn phải quay về Dao Quang làm việc.]
...
Cơ Chỉ Hương vừa mới tan làm còn đang dùng cơm đọc được tin nhắn này suýt nữa thì làm rơi luôn điện thoại di động.
Anh Chỉ Tâm đang nói đùa à?
Xa xa ở thành phố Thiên Cơ, Cơ Chỉ Huân vừa mới tắm xong, đang dựa vào ghế salon nghỉ ngơi thấy tin nhắn này thì chậm rãi ngồi dậy, mắt nhìn chằm chằm vào hai tin nhắn trả lời của Cơ Chỉ Tâm, tâm trạng rất phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận