Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 350: Tên ăn đất và đồ ăn cháo đá bát 3

Lộ Dao thấy Chung Như Nghênh nhìn Linh Lan bằng ánh mắt dịu dàng nên cũng không vạch trần bản chất ăn cháo đá bát của bụi cây này.
Cô đã tự mình cảm nhận được rằng Linh Lan gần gũi với cô không phải vì yêu thích mà là vì lấy được đồ ăn.
Từ lời nói của Chung Như Nghênh, bản tính ăn hàng của hàng này cũng đã được kiểm chứng.
Ở thời khắc mấu chốt, Linh Lan chọn cứu Chung Như Nghênh chắc chắn là có mục đích.
Chung Như Nghênh ở lại cửa hàng Blind Box dưỡng thương, sáng ngày nào cũng phải truyền nước biển.
Cô ấy ngồi trong góc y tế được sắp xếp đặc biệt ở một góc của cửa hàng Blind Box, nhìn người ra ra vào vào cửa hàng đổi blind box.
Ngày hôm nay có một người trông cực kỳ quen mắt đi vào. Cô ấy hơi không dám tin, dụi mắt một cái rồi mà vẫn cảm thấy đối phương quen mắt.
Người này đeo kính râm che đi hơn nửa khuôn mặt, thế nhưng thân hình và khí chất đều thuộc về người mà cô ấy quen thuộc kia.
Tưởng Hàn chạy đến trước mặt người đó rồi nói lớn: "Anh Trì, anh đổi trước đi, em đi thăm ông nội một chút cái đã."
Không muốn thử vận may lần nữa nên Trì Cẩn đi tới cạnh bàn ngồi xuống, không định rút hộp.
Trong lòng Chung Như Nghênh giật mình, từ từ ngồi thẳng người dậy rồi lên tiếng dò xét: "Trì Cẩn?"
Trì Cẩn quay đầu, nhướng mày lên, một lát sau mới lên tiếng: "Chung Như Nghênh."
"Đúng là anh thật rồi!" Chung Như Nghênh cũng không ngờ rằng mấy năm sau mình lại gặp lại Trì Cẩn.
Anh ấy không chết.
Mấy năm trước, Trì Cẩn và Chung Như Nghênh là nhân viên nghiên cứu trong cùng một căn cứ. Chủ đề nghiên cứu chủ yếu của bọn họ là thực vật biến dị.
Trong một lần Trì Cẩn đi ra ngoài tìm kiếm thực vật biến dị phù hợp để gây trồng rồi không trở về căn cứ nữa.
Căn cứ có cử người ra ngoài tìm nhưng không tìm được.
Một đợt vô thường mới lại ập xuống nên căn cứ không cử người đi tìm tiếp nữa, ngầm thừa nhận anh ấy đã tử vong.
Trì Cẩn đứng dậy đi tới: "Sao cô lại ở đây?"
Chung Như Nghênh nói tóm tắt tình huống của mình rồi hỏi lại: "Sao anh cứ đeo kính râm hoài thế?"
Trì Cẩn giơ tay lên đẩy kính một cái rồi tuỳ ý nói: "Mắt bị thương nhẹ nên không thoải mái khi nhìn thấy ánh sáng."
Lộ Dao ôm Tiểu Linh Lan đi từ phía sau ra, nhìn thấy Chung Như Nghênh và Trì Cẩn đang nói chuyện phiếm thì hơi ngạc nhiên: "Hai người quen nhau hả?"
Chung Như Nghênh gật đầu: "Trước kia Trì Cẩn và tôi ở cùng một căn cứ. Sau đó có chút chuyện bất ngờ xảy ra nên chúng tôi cho rằng Trì Cẩn đã chết. Ai ngờ lại gặp được ở chỗ này, đúng là hơi không thể tin nổi."
Lộ Dao bước tới gần, Tiểu Linh Lan nhận ra Trì Cẩn, cái đầu nhỏ lắc lắc như chong chóng, vươn dài cành ra muốn với lên người anh ấy.
Trì Cẩn tỉnh bơ lùi về phía sau một bước, né tránh cành cây màu xanh đưa tới trước mắt rồi nhìn Linh Lan một cái đầy cảnh cáo.
Linh Lan bỗng nhiên cứng đờ, từ từ rụt cành lại, đóa hoa nhỏ uất ức vùi vào lòng Lộ Dao.
Lộ Dao cảm thấy rất buồn cười: "Hình như cô ấy rất thích anh."
Trì Cẩn cất giọng lạnh nhạt: "Cái thứ ăn cháo đá bát, đừng đối xử tốt với cô ta quá."
Lộ Dao: "???"
Chung Như Nghênh giải thích: "Trước kia Trì Cẩn cũng nghiên cứu thực vật biến dị nên có hiểu biết nhất định về tập quán của chúng. Chỉ là đây cũng là đang đùa với cô thôi."
Lộ Dao gật đầu, không để trong lòng.
-
Trong phòng nghiên cứu, Tưởng Sơn Nhuận và La Hội An đang thực hiện một đợt thí nghiệm cuối cùng.
Trải qua nhiều lần nghiên cứu và sửa đổi, cộng thêm sự trợ giúp của Tuyết Ca, bọn họ đã điều chế được chất lỏng dinh dưỡng tinh hạch có thể bước đầu lọc sạch đất đai.
Cái này hơi khác với suy nghĩ ban đầu của bọn họ, nhưng mà loại này cũng được.
Người trong căn cứ của Chung Như Nghênh vẫn luôn nghiên cứu về tập quán của thực vật biến dị nên đã cung cấp tài liệu tham khảo và phương hướng mới cho bọn họ.
Mà Tuyết Ca thân là bậc thầy ăn đất lâu năm nhất căn cứ của bọn họ lại bị gọi tới kiểm tra trạng thái đất đai.
Có sự trợ giúp của cậu ta, việc điều chỉnh thành phần pha chế chất lỏng dinh dưỡng cho đất đai đơn giản hơn rất nhiều.
Bọn họ đã thí nghiệm chất lỏng dinh dưỡng đối với mức độ tiến hoá của đất đai rồi. Lần này muốn tiến thêm một bước khảo sát và lọc sạch đất rồi tiến hành trồng trọt.
Tưởng Sơn Nhuận và La Hội An đều cảm thấy bản thân mình không thể có được thành quả chỉ sau mấy tháng được, thế nên đã dùng tâm trạng điên cuồng gửi gắm vào giáo sư Tuyết Ca, hy vọng sau này cậu ta có thể tiếp tục nghiên cứu việc lọc sạch đất đai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận