Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 296: Con dấu khế ước và blind box mới 2

Người bên cạnh tiếp lời: “Không chỉ có vậy đâu, tên này còn có trái cây và đồ uống nóng nữa, không thiếu gì hết. Hôm nay được ăn một bữa thịnh soạn rồi, ha ha.”
Lưu Hải lùi về sau một bước, sắc mặt nghiêm trọng, tâm trạng nặng trĩu.
Đây là lý do mà anh ta không dám để người nhà ra ngoài đổi blind box.
Anh ta không có dị năng, nếu hợp tác với người quen thì có thể săn một ít động thực vật biến dị từ cấp thấp đến cấp trung.
Lúc này một người phải đối đầu với ba người, chống cự không phải là cách hay, nhưng anh ta lại không muốn từ bỏ những hộp blind box mà mình vất vả lắm mới đổi được, anh ta cố nén sợ hãi, lên tiếng làm hoà: “Ngày nào cửa hàng Blind Box cũng có hàng, bây giờ đang là thời kỳ chuyển giao, tìm tinh hạch rất dễ. Tôi phải ngồi canh mấy ngày trời mới có thể đổi được mấy cái blind box, người trong nhà chỉ có thể trông cậy vào mấy hộp này, cầu xin các anh…”
“Bớt nói nhảm cho ông đây đi, không đưa đồ thì sẽ chém chết mày.” Tên đàn ông ở trần vung cây rìu chẻ củi trong tay, lớn tiếng uy hiếp.
Hai tên cao gầy khống chế hai bên trái phải của Lưu Hải, lôi kéo hai cánh tay đang khép chặt lại của anh ta làm ba cái blind box rơi xuống đất.
Tên đàn ông cầm rìu ngồi xổm xuống nhặt blind box lên, khuôn mặt béo tròn nở nụ cười đắc ý: “Đúng là vào thời kỳ chuyển giao rất dễ tìm tinh hạch, nhưng đến cửa hàng Blind Box kia lại phải xếp hàng, phiền muốn chết. Tụi tao không đến cái cửa hàng rách nát kia cũng tìm được blind box mà không phải sao? Còn không phải tốn miếng tinh hạch nào, ha ha.”
Anh ta nở nụ cười trào phúng, đầu ngón tay đã chạm đến blind box.
“Lạch cạch…” Hộp ngoài của chiếc blind box xuất hiện một vài đường tia chớp màu tím và lan thẳng tới tên đàn ông.
Cơ thể của anh ta cứng đờ, tay buông thõng, chiếc rìu rơi xuống đất, người cũng ngã xuống.
Dừng một chút, anh ta la toáng lên, lăn lộn trên mặt đất: “Đau quá, đau quá! Đau chết mất…”
Hai tên đàn em không biết chuyện gì đang xảy ra, sợ tới mức thả Lưu Hải ra, xoay người chạy mấy bước lại quay đầu muốn nhặt blind box trên mặt đất lên.
Nhưng cũng giống như tên cầm rìu, hai tên đó vừa chạm tay vào blind box thì một ngọn lửa “phừng phừng…” bốc lên, đầu tiên là bàn tay sau đó nhanh chóng lan đến toàn bộ cánh tay.
Hai tên ôm cánh tay kêu la, nằm lăn lộn trên mặt đất muốn dùng bùn đất để dập tắt ngọn lửa kia, nhưng dường như ngọn lửa đó không thể dập tắt được.
Lưu Hải bỗng nhiên hoàn hồn, bò qua đó cẩn thận duỗi tay chạm vào blind box nhưng không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Anh ta không rảnh nghĩ nhiều, nhặt ba chiếc blind box lên rồi vội vàng chạy về cánh cổng của căn cứ.
Đến khi đã tới nơi an toàn, anh ta muốn để người nhà cất kỹ những chiếc blind box này nhưng khi nhìn thấy dòng chữ màu đỏ nhỏ ở trên hộp mới đột nhiên nhận ra điều gì đó.
Trước khi mở hộp, trừ người lập khế ước, không ai có thể chạm vào blind box.
Anh ta có thể chạy thoát khỏi ba người trong rừng cây nhỏ, giữ được blind box, tất cả là nhờ có khế ước bảo hộ.
Tuy cái giá phải trả để được bảo vệ khá cao nhưng hoàn toàn xứng đáng.
Cơn buồn bực của Lưu Hải đã tan biến, chỉ cần trả thêm mười đồng là có thể giữ được blind box, rất đáng giá.
Từ nay về sau, mỗi lần đổi blind box, anh ta sẽ mua khế ước.
Không biết chủ tiệm của cửa hàng Blind Box là ai, ngay cả chuyện này cũng có thể làm được.
Cơn tò mò chỉ xẹt qua trong đầu trong một giây, Lưu Hải thu dọn một chút rồi ra ngoài tìm đội nhóm, ra ngoài tìm kiếm tinh hạch.

Trong cửa hàng Blind Box, người xếp hàng đã phát hiện máy blind box đã có thêm tính năng trang bị khế ước bảo hộ.
Có người vì tò mò mà thêm xu để kích hoạt khế ước, có người cảm thấy cửa hàng Blind Box đang làm tiền, cười ha hả, sau khi đổi xong thì rời đi ngay.
Người không mua khế ước, có thể bị cướp cũng có thể không bị cướp.
Nhưng những người đã mua khế ước ngày hôm đó, nếu trên đường gặp phải tên gian ác, tất cả blind box đều được bảo vệ.
Không tới nửa ngày, chuyện chức năng thêm khế ước mới của cửa hàng Blind Box có thể bảo vệ vật tư không bị cướp đã được truyền đi.
Một vài người không mua khế ước, trên đường trở về bị cướp mất đã cực kỳ hối hận.
Hàng hoá trong ba chiếc máy thường đã được đổi không còn cái nào, còn chiếc máy blind box tinh hạch bên cạnh thì không bán được chiếc blind box nào cả.
Lộ Dao ngồi ở đằng sau quan sát qua nhờ chức năng tự giám sát của hệ thống danh sách đen.
Không ít khách hàng vào tiệm, phát hiện các máy blind box khác đã trống không, đứng ở máy blind box tinh hạch một lúc rồi thất vọng rời đi.
“Những người này hoàn toàn không có chút hứng thú nào với blind box tinh hạch cả.” Lộ Dao thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận