Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 462: Đừng tin tưởng anh ta quá 2

Lộ Dao nhắm mắt trong âm thanh "hu hu" liên tục, ý thức đang mê man, cơ thể của cá voi nhà táng bắt đầu trở thành bọt biển.
Lần này Lộ Dao cảm thấy kỳ lạ, sau khi cơ thể cá voi nhà táng biến mất, bao quanh cô là một đôi tay.
Ở nơi biển sâu tối đen tràn mùi đại dương, cô ngửi thấy một mùi hoa sen vô lý, sạch sẽ mát lạnh.
"Rốt cuộc anh là ai?" Lộ Dao cố gắng đấu tranh.
Tiểu A đè cằm lên đầu cô, tăng tốc lặn xuống: "Suỵt."
Lộ Dao: "..."
Lộ Dao tiếp tục giãy giụa, Tiểu A không nhúc nhích chút nào.
Sau một hồi lâu, anh thấp giọng nói: "Sắp đến rồi."
Lộ Dao dùng sức ngẩng cổ, đáy biển sâu xuất hiện những đốm sáng nhỏ vụn, thỉnh thoảng một vầng ánh sáng màu vàng chậm rãi bay lên, lướt qua bên cạnh hai người như sao băng.
"Đây là cái gì?" Lộ Dao nghĩ chắc là anh biết.
Nhưng Tiểu A đã không nói một lời, Lộ Dao cảm thấy hoảng loạn.
Thân thể anh cũng sắp biến thành bọt biển.
Tiểu A ôm Lộ Dao rơi xuống, vững vàng lặn đáp xuống đáy.
Mặt đất được phủ kín bởi những quả bóng nhỏ phát ánh sáng vàng, lớn tầm đầu ngón tay nhưng số lượng cũng đủ nhiều, gần như lấp đầy cả rãnh biển chật hẹp.
Có loài cá ở biển sâu cẩn thận ngậm lấy cầu sáng, trôi nổi hướng lên phía trên, tốc độ cực nhanh.
Loài cá rời khỏi rãnh biển đi vào bóng tối, chỉ có thể thấy một chiếc đuôi phát sáng chuyển động.
Đối diện với Lộ Dao, thanh niên tóc trắng bù xù, đôi mắt đỏ tươi lặng lẽ nhìn cô.
"Rốt cuộc anh là ai? Vì sao cứ đi theo tôi?" Lộ Dao nói thẳng.
"Lộ Dao." Cuối cùng thanh niên tóc trắng mở miệng, giọng trầm lạnh như băng: "Thực hiện nguyện vọng, đừng tin tưởng anh ta quá."
Ai?
Cơ thể của thanh niên biến thành bọt biển, trôi nổi lên trên theo cá bóng sáng nhỏ, biến mất trước mắt Lộ Dao.
Lộ Dao ngồi xổm trên mặt đất, suy nghĩ tự hỏi.
Rốt cuộc Tiểu A đóng vai trò gì trong nguyện vọng của cô?
Người không thể tin tưởng là ai?
Lộ Dao bối rối.
Cô không thích sự hiểu biết mơ hồ này. Cảm giác mờ mịt, lưỡng lự phân vân không tìm thấy phương hướng, hơi vội vàng một chút liền dễ dàng đưa ra quyết định sai lầm.
Còn về nguyện vọng của cô, nhất định Tiểu A biết chút gì đó.
Tình huống vừa rồi, có lẽ anh đã rời khỏi thế giới này.
Đang muốn đào bới manh mối, chỉ có thể đợi đến thế giới tiếp theo mở cửa hàng, gặp lại anh.
Lộ Dao phấn chấn lên, muốn nhanh chóng đi đến thế giới kế tiếp phải hoàn thành nhiệm vụ của thế giới này trước.
Để hoàn thành nhiệm vụ, cô phải rời khỏi rãnh sâu này…
Lộ Dao nhìn xung quanh, ngồi xổm nhặt một quả cầu lên.
Quả cầu ánh sáng vàng biến thành một viên ngọc trai trơn bóng trong lòng bàn tay cô, cả một mặt đất này không phải sẽ đều là ngọc trai đấy chứ?
Lộ Dao không nói nên lời, ưu sầu vì bị nhốt dưới biển sâu cũng tan đi rất nhiều.
Đột nhiên, cô nhìn thấy một viên ngọc màu hồng tuyệt đẹp trong một đống ngọc trai trắng.
Không lớn, nhưng lại sáng kinh người.
Lộ Dao không nhịn được cúi đầu nhặt lên, một viên ngọc nhỏ màu hồng nữa xuất hiện trước mặt, nhặt lên, một cái khác xuất hiện ở phía trước, nhặt lên, và một cái khác nữa xuất hiện…
Cô nhặt một nắm ngọc màu hồng, dừng lại trước một cánh cổng đá khổng lồ đính ngọc đẹp đẽ.
Những viên ngọc hồng màu hồng nằm rải rác ở cửa, ngọc trai màu hồng mà cô nhặt được sáng hơn và lớn hơn.
Lộ Dao đứng ở cửa, chìm vào suy nghĩ.
Cô đã thử gọi hệ thống vô số lần, hoàn toàn không trả lời.
Tình huống này hơi giống lần trước thực hiện giấc mơ về la bàn cân bằng, hệ thống đã hoàn toàn bị mất liên lạc.
Mặc dù hệ thống giải mộng không thông minh, nhưng nếu là ở đó, lúc này có thể cho nó kiểm tra xem có nguy hiểm bên trong cánh cửa không, thuận tiện lại an toàn.
Lộ Dao nhìn vào những viên ngọc màu hồng trên mặt đất và trong tay, do dự một lúc nâng tay đẩy trước mặt cánh cửa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận