Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 536: Thiên Lý Hương 2

Cảnh Hạo mất hứng ném muỗng xuống rồi đứng dậy bỏ đi.
Hai người bạn kia ừng ực húp hết bát canh rồi cũng bỏ bạc vụn lại chạy theo.
Lần đầu gặp mặt của nữ đầu bếp nhỏ và thế tử cứ vậy mà tan rã trong không vui.
Vốn tưởng rằng sau đó hai người sẽ không còn gặp nhau nữa. Thế nhưng thế tử là một người nhỏ mọn, ngày nào cũng chạy tới làm phiền nữ đầu bếp nhỏ. Nhưng lần nào cũng bị nữ đầu bếp nhỏ giải quyết hết. Cảm giác của một đôi oan gia vui vẻ gần như tràn ra cả ngoài màn hình.
Khách tới rạp xem bộ phim này đều là đàn ông cả nhưng ai cũng bị cốt truyện mới lạ sinh động này thu hút.
Khúc này thế tử không được dễ mến cho lắm nhưng sự thông minh và tháo vát của nữ đầu bếp nhỏ lại khiến người xem có ấn tượng rất tốt.
Tám mươi phút trôi qua rất nhanh. Tay nghề của nữ đầu bếp nhỏ quá tốt, nấu ăn quá ngon nên có người cùng ngành ghen ghét giăng bẫy hãm hại trong bóng tối. Quán cơm nhỏ của nàng sắp đối mặt với một nguy cơ to lớn.
Trong khoảnh khắc căng thẳng này, một tiếng "ầm" vang lên, đèn trong phòng chiếu phim cùng bật lên, tập này đã kết thúc.
Các vị khách không khỏi ngơ ngác: "Vậy mà hết rồi hả? Sau đó thì sao? Hết rồi á?"
Bỗng nhiên màn hình lớn màu đen lại sáng lên lần nữa. Người xem vừa đứng lên lại cuống cuồng ngồi xuống.
Trên màn hình, nữ đầu bếp nhỏ đang gặp nguy hiểm. Thế tử quần là áo lượt vẫn luôn không hợp với nàng bỗng nhiên xuất hiện như muốn làm chỗ dựa cho nàng vậy. Cuối cùng, đây là lần đầu tiên hai người hiền hoà đối mặt với nhau. Nữ đầu bếp nhỏ chủ động gọi thế tử lại, có lời muốn nói với hắn.
Đang đến phần hay thì màn hình lại tối xuống.
Ngay sau đó, một đoạn thuyết minh xuất hiện, báo cho mọi người biết rằng năm ngày sau, tập thứ hai của "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" sẽ được phát hành, tiếp tục cuộc sống hằng ngày của đôi oan gia vui vẻ nữ đầu bếp nhỏ thông minh nghịch ngợm và thế tử ngang ngược.
Phản ứng của khách còn lớn hơn vừa rồi nữa. Muốn xem phần tiếp theo còn phải chờ năm ngày.
Vừa mới xem đoạn phim ngắn kia xong mà phải chờ năm ngày nữa thì sao bọn họ sống nổi?
Vinh Thăng Hoa và Nhạc Hạn hai mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sự không thoải mái, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì.
Suất chiếu hôm nay được sắp xếp rất kín. Nhân viên cửa hàng đã tới thúc giục rồi nên mọi người đành bất đắc dĩ đứng dậy, vừa oán trách vừa đi ra ngoài.
Vinh Thăng Hoa chép miệng một cái, nhớ tới tiệm hoành thánh ở thành Tây rồi bỗng cất lời: “Ta muốn ăn hoành thánh.”
Trong đầu Nhạc Hạn đột nhiên hiện lên hoành thánh Thiên Lý Hương mà Dư Chưng Chưng làm, bèn liếm môi một cái: "Ta cũng đã lâu rồi chưa ăn. Hôm nay xem "Nữ đầu bếp nhỏ" xong cũng hơi buồn miệng."
Vinh Thăng Hoa: "Ta suy đi nghĩ lại mới thấy hoành thánh Ngô Ký ở thành Tây và món mà nữ đầu bếp nhỏ làm ra cũng không khác nhau mấy."
Hai người ra khỏi rạp chiếu phim, đi một chuyến tới quán hoành thánh Ngô Ký.
Ngày hôm sau, ở một số tiệm hoành thánh trong thành thường bắt gặp khách hàng muốn ăn hoành thánh Thiên Lý Hương.
Ông chủ bán hoành thánh khó hiểu. Hoành thánh Thiên Lý Hương là hoành thánh gì vậy?
Đợi đến khi xuất xứ của hoành thánh Thiên Lý Hương được giải đáp thì nữ đầu bếp nhỏ lại làm món khác rồi. Khách lại bắt đầu chạy đến quán rượu muốn ăn vịt nướng, thịt bò luộc hoặc ba chỉ xào tiêu.
-
Sau khi buổi chiếu phim kết thúc được một chum trà thì radio bắt đầu thông báo người xem suất thứ hai vào phòng.
Lộ Dao đứng bên cửa soát vé, dựng một cái quầy nhỏ rồi tự mình soát vé.
Cô nhớ tối hôm qua xuất ra bốn mươi tấm vé, cũng đã để lại ký hiệu rồi nên đã dặn dò Chu Châu nếu gặp vị khách nào cầm số vé tương ứng thì đưa đến chỗ cô soát vé.
Lúc đầu Chu Châu không hiểu bà chủ định làm gì. Cho đến khi soát vé, có một người đàn ông đưa cho nàng ta tấm vé ngày hôm qua.
Nàng ta biết người này. Đây là người đàn ông của Lý nương tử bán tào phớ trên đường.
Rõ ràng tối hôm qua nàng ta đã phát vé cho Lý nương tử, đối phương còn vui vẻ nói hôm nay sẽ dắt mẫu thân đến xem cơ mà. Sao người tới lại là người đàn ông của nàng ấy thế này?
Giờ khắc này, Chu Châu cũng không hiểu nổi lý do, trong lòng cảm thấy vướng mắc. Lúc này nàng ta mới láng máng nhận ra mục đích của bà chủ.
Bà chủ đúng là cái gì cũng đoán trước được.
Chu Châu nén giận giơ tay lên chỉ một cái: "Xin lỗi, tấm vé này cần qua bên kia soát."
Người đàn ông kia liếc mắt nhìn Lộ Dao một cái nhưng không nhúc nhích, chỉ tiến tới trước mặt Chu Châu rồi nói: "Chu nha đầu, đều là người quen cả, ta soát vé ở chỗ ngươi luôn. Nhanh một chút đi, ta muốn xem phim lắm rồi."
Lộ Dao đã có sự chuẩn bị nên cất giọng nói: "Tấm vé trong tay ông là tấm chuyên cung cấp cho các phái nữ tới rạp xem phim, không chấp nhận đàn ông cầm vé tới xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận