Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 387: Phong phạm Nữ hoàng quay lại Hoàng Cung 1

Sau khi tìm hiểu từng loài xong, cô cảm thấy tạm thời mấy loài lông xù này chưa phù hợp để mang tới cửa hàng.
Chúng khá yếu ớt, khả năng hợp tác cũng hơi kém.
Thế là kế hoạch đưa một ít loài lông xù khác vào cửa hàng tạm thời bị gác lại. Lộ Dao định nuôi tiếp tục nuôi thêm mấy con mèo nữa nên cô đã bắt đầu để ý tới mèo hoang gần khu phố thương mại.
Nhưng còn một vấn đề nghiêm trọng nữa. Đó là mỗi nhân viên lông xù trong cửa hàng đều cần một cái thẻ nhân viên.
Mà một thẻ nhân viên trị giá một trăm nghìn giá trị nhân khí. Trước khi chọn mèo hoang thì cô cần phải chuẩn bị thẻ mèo viên cho xong đã.
Lộ Dao tăng số lần lặn biển lên, mỗi ngày lặn ba lần, mỗi lần ra ngoài hai tiếng đồng hồ. Cô hoạt động ngay tại núi rác gần đó. Cơ bản thì một ngày là có thể kiếm được ba mươi nghìn điểm giá trị nhân khí.
"Éc éc... Éc..."
Tiếng kêu "Éc éc" quen thuộc vang lên khiến cửa hàng bỗng trở nên yên tĩnh. Động tác nựng mèo của các vị khách cũng nhẹ hẳn đi.
Lộ Dao đi ra khỏi phòng bếp, nhìn thấy cá voi sát thủ bên ngoài vách ngăn trong suốt thì không ngạc nhiên chút nào.
Từ sau lần cô cứu con cá voi sát thủ con bị thương trong biển kia, bắt đầu thỉnh thoảng lại có cá voi sát thủ tới cửa hàng Lông Xù tìm cô.
Không biết bầy cá voi sát thủ không cùng một loài này trao đổi thế nào mà tóm lại là chỉ trong một đêm, cửa hàng Lông Xù đã nổi tiếng trong giới cá voi sát thủ rồi.
Có cá voi sát thủ tới một mình, cũng có ba đến năm con kết bạn cùng tới. Lúc vồ mồi bị cắn trúng bị thương, bị lưới đánh cá cuốn lấy, không cẩn thận nuốt nhầm bao nilon... Nguyên nhân chúng nó đến tìm Lộ Dao mỗi lần đều không giống nhau.
Lộ Dao cứ như phù thuỷ giữa lòng biển sâu vậy, giải quyết hết bất kỳ vấn đề khó khăn nào mà chúng nó gặp phải.
Sau khi giải quyết xong, chúng nó sẽ kêu "éc éc éc" bơi đi.
Mấy tiếng sau lại quay về ném đủ loại thức ăn mà chúng nó có thể nghĩ đến tới trước cửa hàng. Từ cá tráp, cá trích, mực ống đến sứa,...
Lần này con tới tìm Lộ Dao chính là con cá voi sát thủ con lần trước bị thương trong bầy cá voi sát thủ kia. Dưới mắt nó có vết bớt hình bầu dục rất dẹt, rất dễ nhận ra.
Thỉnh thoảng lúc bầy cá voi sát thủ dừng lại ở vùng lân cận, nó sẽ tới tìm Lộ Dao.
Trong miệng cá voi sát thủ con ngậm một con cá ngừ vây đen. Thấy Lộ Dao đi ra, nó ném luôn con cá cho cô: "éc~ éc~"
Lộ Dao ôm cá, cảm thấy hơi bối rối không biết phải làm sao: "Không cần lần nào tới cũng mang cá theo đâu. Mày chờ tao một chút nhé."
Cô định thay đồ lặn rồi cùng cá voi sát thủ con đi lặn biển.
Cô và con cá con này đã cùng lặn biển với nhau mấy lần rồi. Có bầy cá voi sát thủ ở đây nên cơ bản là không cần phải lo lắng sẽ gặp phải những thứ ăn thịt người khác.
Lần này đi cùng cá voi sát thủ con còn có một con cá voi sát thủ đực trưởng thành nữa. Trước kia Lộ Dao chưa từng thấy con này bao giờ.
Trong sách ghi chép viết rằng cá voi sát thủ không lớn hơn cá heo là bao. Trên thực tế thì chúng nó còn lớn hơn cực nhiều là đằng khác.
Ví dụ như con cá voi sát thủ đực trước mắt cô này. Cơ thể nó thon dài xinh đẹp, hai màu đen trắng đan xen, vừa to lớn vừa tao nhã, vây lưng thẳng tắp chọc thẳng lên phía trên.
Con cá voi sát thủ này tỏ ra vô cùng lạnh lùng, cũng không "éc éc éc".
Lộ Dao đã quen với phần lớn cá voi sát thủ suốt ngày nói chuyện thì thầm rồi. Chỉ cần ở gần nhau thì chúng nó sẽ luôn tìm kiếm đồng bạn để nói chuyện phiếm.
Cá voi sát thủ "câm" rất hiếm thấy. Cô tò mò nhìn về phía con cá voi sát thủ trưởng thành kia, trong mắt mang theo ý thăm dò.
Cá voi sát thủ trưởng thành im lặng hồi lâu rồi bỗng nhiên phun ra một âm tiết: "... Éc."
Hoá ra cũng biết nói chuyện.
Lòng hiếu kỳ của Lộ Dao được thoả mãn. Cô đưa cá ngừ vây đen vào bếp rồi thay bộ đồ lặn đi ra, cùng hai con cá voi sát thủ đi lặn biển.
Gần đây cô đang thử thăm dò biên giới của biển rác nên luôn đi về phía Tây, phía Nam và phía Bắc rất xa.
Đại dương rộng lớn quá mức, vô biên vô tận, xa nhất chỉ có thể xuôi đến rãnh biển mà thôi.
Dưới rạn san hô khổng lồ là một rãnh biển vừa sâu vừa tối, đen kịt âm u, giống như được rong biển bao phủ dày đặc.
Càng xuống sâu nước biển càng lạnh như băng, áp lực nước cũng càng ngày càng lớn. Chỉ có các loại cá và sinh vật biển đã thích nghi với biển sâu là có thể lặn xuống. Còn loài người thì chỉ liếc mắt nhìn thôi cũng cảm thấy nghẹt thở rồi.
Đi ngang đi học đi xuống dưới mãi không có kết quả, Lộ Dao lại thử nổi lên mặt biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận