Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 781: Cô muốn trở thành người thế nào? 2

Cô muốn trở thành người thế nào? 2
Năm phút sau, ba Từ và bà Trần lời ít ý nhiều giải thích mọi chuyện đã xảy ra.
Vẻ mặt hai nhân viên an ninh trật tự trở nên nghiêm túc. Một người trong đó cúi đầu nhìn Từ Hiểu Hiểu: "Em có thấy rõ mặt của người kia không?"
Từ Hiểu Hiểu gật đầu.
Nhân viên an ninh trật tự vừa hỏi kia lấy giấy bút ra: "Em nói cho anh trai biết dáng vẻ người kia thế nào nhé."
Sau khi được ba mẹ an ủi, Từ Hiểu Hiểu đã tỉnh táo lại rồi. Cô bé cẩn thận nhớ lại tình huống buổi chiều rồi nói rõ đặc điểm khuôn mặt và thân hình của kẻ đáng nghi kia.
Một nhân viên khác đứng sau đồng nghiệp nhìn một hồi rồi cảm thấy hơi bất ngờ: "Cậu cũng biết vẽ à?"
"Vì có hứng nên trước kia đã từng đi học một thời gian. Năng lực của tôi thiên về phân tích nên vẽ lên giấy cũng không quá khó." Nhân viên an ninh đang vẽ tranh giải thích sau đó lại dùng cùi chỏ đẩy đồng nghiệp phía sau: "Đừng đứng đây rảnh rỗi nữa, chuẩn bị xong nhanh chóng tới hiện trường."
Mặc dù bây giờ đã là tám giờ tối rồi nhưng ba mẹ Từ Hiểu Hiểu và nhân viên an ninh vẫn quyết định tới trường học một chuyến, còn phải chia một tổ người đi tìm Chân Hân Hân và phụ huynh cô bé để tìm hiểu tình huống nữa.
Nhân viên an ninh không biết vẽ kia có lỗ mũi rất thính, có thể ngửi được một số mùi hương mà một số người bình thường không ngửi được.
Cho nên người này, ba Từ và Từ Hiểu Hiểu đi tới trường học xác nhận hiện trường và tìm manh mối. Còn nhân viên an ninh biết vẽ lại đi cùng bà Trần tới nhà Chân Hân Hân.
Cửa trường học đã khoá. Vóc dáng Từ Hiểu Hiểu thấp bé lại gầy gò nên gắng một chút là có thể chui vào từ khe hở ở giữa. Ba Từ và nhân viên an ninh thì vịn lấy lan can mà nhảy vào.
Ban đêm trường học vừa tối tăm vừa trống trải, không có một bóng người.
Ba Từ lo Từ Hiểu Hiểu sợ hãi nên bế cô bé đi lên tầng. Ba người đi tới phòng vệ sinh nữ ở tầng bốn dãy nhà dạy học.
Đáng tiếc phòng vệ sinh rất nặng mùi, phá vỡ ý định trước đó của nhân viên an ninh, gần như không thể ngửi thấy những mùi khác.
Mà bên kia, bà Trần và nhân viên an ninh đưa bức tranh vẽ kẻ đáng nghi tới nhà Chân Hân Hân. Người ra mở cửa là mẹ của Chân Hân Hân.
Nhìn thấy nhân viên an ninh, vẻ mặt của mẹ của Chân Hân Hân thay đổi.
Rõ ràng bà ta đã dặn cô bé kia, thậm chí còn không tiếc sử dụng siêu năng lực để tiến hành thôi miên đơn giản cho cô bé rồi mà. Tại sao nhân viên an ninh vẫn tìm tới thế này?
Mẹ của Chân Hân Hân dùng chân chặn cửa rồi lạnh lùng nói: "Đã quá muộn rồi, chồng tôi còn chưa về mà con gái thì vừa mới ngủ. Thật sự không tiện mời mọi người vào. Có chuyện gì để ngày mai rồi hỏi."
Lúc ở nhà bà Trần đã nghe lời tự thuật của Từ Hiểu Hiểu nên nói chung là cũng đoán được tâm trạng của mẹ người bị hại. Lúc này bà tự thấy mình trong đó, cảm giác không thoải mái trong lòng càng trào dâng mãnh liệt hơn. Bà đạp thẳng vào cửa: "Con gái cô là người bị hại. Cô là một người mẹ không những không muốn tìm cho ra hung thủ mà còn có ý đồ lợi dụng một đứa con nít để che giấu sự thật. Não cô úng nước à?"
Siêu năng lực của bà Trần giống như Từ Hiểu Hiểu, sức lực rất lớn. Thấy cái đức hạnh này của mẹ Chân Hân Hân, trong lòng bà cực kỳ khó chịu nên động tác và giọng nói đều rất lớn.
Mặt của mẹ Chân Hân Hân cũng đầy kinh hoàng, không phải là sợ bà Trần mà là sợ làm lớn chuyện rồi sẽ bị hàng xóm xung quanh chê cười. Bà ta không dám chặn cửa nữa mà thả tay ra để hai người đi vào.
Động tĩnh ngoài cửa không nhỏ khiến Chân Hân Hân nằm trong phòng ngủ chợt mở mắt ra, nước mắt lại tuôn rơi.
Bên ngoài có người đang cãi nhau. Chân Hân Hân nghe thấy tiếng mẹ mình đang gây gổ với người khác, hình như là vì cô bé.
Có một số gia đình ba mẹ quá mạnh mẽ thành ra con cái trở nên cực kỳ hướng nội hèn yếu.
Chân Hân Hân chính là một đứa trẻ như vậy. Cô bé hơi ngây ngô hơn những người bạn cùng lứa tuổi, không dám nói chuyện ở nơi công cộng, cũng rất khó làm bạn với mọi người.
Gần như ngày nào cô bé cũng đều một mình đi học rồi lại tan học.
Xế chiều hôm nay lúc tan học, đột nhiên Chân Hân Hân bị đau bụng. Lúc cô bé đi từ nhà vệ sinh về phòng học thì trong phòng đã không còn ai nữa. Sau đó cô bé gặp phải người đàn ông kia.
Lúc ấy người đàn ông béo lùn đó đang lật bàn học của các bạn học sinh trong lớp. Sau khi thấy cô bé, bỗng nhiên vẻ mặt kẻ đó trở nên rất hưng phấn.
Thật ra thì con nít rất nhạy cảm với ác ý. Chân Hân Hân nhận ra sự nguy hiểm nên xoay người chạy đi nhưng cô bé lại không thể chạy thoát.
Cô bé sắp bị doạ chết khiếp rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận