Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 919: Hoàn chính văn

Hoàn chính văn
Lộ Dao còn trả lời bên dưới: [Còn sức lên mạng, xem ra sức khỏe vẫn khá tốt.]
Bình luận bên dưới bản tin hoàn toàn khóc thành một vùng biển.
...
X nghe báo cáo của số 52, cố sức lên tiếng: “Đi tìm... Bà chủ... Cô ấy chắc chắn... biết...”
Số 52 đi ra khỏi phòng của X thì đứng không vững nữa, vật thí nghiệm trốn ra cùng họ đều ngã xuống rồi.
...
“Bụp!”
Một âm thanh tương tự như nút chai bị hút ra ngoài vang lên từ Trung tâm bổ túc trẻ em, sau đó truyền đến tiếng hét vui mừng của Lộ Dao: “Nở hoa rồi nở hoa rồi!!!”
Nụ hoa trên cánh tay của Lộ Dao cuối cùng cũng nở rộ, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên ngay lúc ấy.
[Giá trị may mắn bùng nổ, Lộ Dao lấy được chúc phúc của Nữ thần Fulla, thức tỉnh siêu năng lực cấp SSS. Miêu tả năng lực: “Người nắm giữ năng lực có thể ban phát mọi thứ với mọi thuộc tính bản thân mong muốn.” Điều kiện hạn chế: “Thuộc tính của người nắm giữ năng lực ban phát mọi thứ cần phải tồn tại chân thật, không thể bịa đặt.” Hạn mức năng lực tăng trưởng: “Không.” Kỳ hạn duy trì năng lực: “Vĩnh viễn.” Nhắc nhở đặc biệt: “Toàn bộ giá trị thức tỉnh Lộ Dao có được lúc trước đã hết sạch về 0.”]
Lộ Dao đâm chọc hệ thống: “Nhiệm vụ hệ thống còn có thể liên kết với Nữ thần?”
Hệ thống thấy tức muốn chết: [Phiền chết được, một vị Thần chết đi cũng can thiệp tới phần thưởng nhiệm vụ.]
Lộ Dao líu lưỡi: “Không phải điều này nói lên cậu rất không đáng tiền à?”
Hệ thống: [... Mau đi làm nhiệm vụ cuối cùng của cô đi!]
Lộ Dao cũng không tiếp tục lắm lời với hệ thống nữa.
Fulla đã hoàn thành ước định, cô cũng nên giúp cô ấy giải quyết vấn đề.
Suy nghĩ của Lộ Dao rất đơn giản, giai đoạn hiện tại vẫn không thể nghiên cứu ra thuốc có hiệu quả đặc biệt để chữa căn bệnh kỳ lạ kia ngay lập tức được, vẫn phải dựa vào sức mạnh của Thần Minh để duy trì tạm thời.
Chỉ là cô sẽ không dễ dàng ban ân huệ cho con người như Nữ thần, cũng sẽ không ban cho họ quá nhiều sức mạnh.
Lộ Dao cân nhắc một lát, tham khảo giá trị siêu năng lực của Hâm Hâm thì vô cùng thích hợp.
Vừa có thể giúp người ta cảm nhận được một chút sức mạnh đặc thù, vừa không đến mức tràn ra quá nhiều, không nhiều không ít vừa đủ dùng.
Đêm hôm ấy, cư dân thành phố Tam Hoa lần nữa chìm vào mộng cảnh trong một câu khẩu lệnh: “Bổ túc bắt đầu”.
Trong mộng cảnh có muôn dạng khốn cảnh và cạm bẫy, người bị vây trong nơi sâu hút của mê cung phải không ngừng đưa ra lựa chọn, nhận lấy hoặc bỏ lại món đồ nào đó, mãi đến khi thoát khỏi mê cung, tìm thấy bảo vật tên là “Tinh Tinh”.
Ngày hôm sau, những người thoát thân được từ trong khốn cảnh và cạm bẫy đồng thời lấy được Tinh Tinh, căn bệnh thuyên giảm đến mức thần kỳ, từng bước từng bước bắt đầu khỏi bệnh.
Trên mạng có vô số lời suy đoán liên quan đến trải nghiệm kỳ dị này.
Có học sinh bổ túc nhận ra được mô hình mộng cảnh mạo hiểm này tương đồng với mô hình bổ túc của Trung tâm bổ túc trẻ em, còn có câu “bổ túc bắt đầu” làm người ta đau đầu cũng giống như thói quen của Lộ Dao, thế là rất nhiều người đến hỏi thăm dưới trang mạng chính thức của Trung tâm bổ túc trẻ em.
Lộ Dao căn bản không có sức quan tâm.
Vì duy trì bổ túc mộng cảnh, cô và Alfred đã không ngủ không nghỉ bảy ngày bảy đêm rồi, người cũng gầy đến chỉ còn lớp da.
Mãi đến ngày cuối cùng của hạn định nhiệm vụ.
[Hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt thế giới. Chúc mừng bà chủ, mượn bổ túc mộng cảnh thành công cứu vớt 19% con người trên thế giới, nhận được bằng chứng hoàn thành nhiệm vụ, lập tức có thể đến thế giới tiếp theo!]
Nhân tài Lộ Dao trải dài trên bàn: “Chỉ có 19% cũng cho qua luôn?”
Hệ thống: [Con người luôn biết duy trì giống nòi, chỉ cần có người sống sót, đất đai sẽ lần nữa phồn vinh. Cách cứu vớt của bà chủ vô cùng thú vị, chuẩn xác sàng lọc ra nhân loại mạnh mẽ nhất, trí tuệ nhất, nhìn xa trông rộng nhất, tri thức nhất cũng phù hợp kế thừa sinh tồn nhất. Chẳng lẽ cô thật sự cho rằng chỉ dựa vào mình cô thì có thể cứu vớt thế giới?]
“Không phải tôi cứu vớt thế giới, mà là muốn những người sống sót kia, tự mình cứu mình.” Lộ Dao nói một câu phải thở dốc ba lần: “Có điều, tôi cảm thấy lần này cậu khá đáng yêu.”
Hệ thống đỏ mặt hiếm thấy.
Lộ Dao mạnh mẽ chống dậy rồi nốc một bình thuốc phục hồi nữa, miễn cưỡng khôi phục chút sức: “Các nhân viên của tôi chắc đều bình phục hết rồi nhỉ?”
Hệ thống dè dặt: [Hơi lạ, người từng tiếp nhận bổ túc thời thơ ấu căn bản đều là nhóm thông qua bổ túc mộng cảnh đầu tiên, hiện tại ai cũng nhảy nhót tung tăng, tinh thần phấn chấn ngời ngời. Cô muốn làm gì?]
Lộ Dao: “Gọi họ đến đi làm, tiếp tay nhiệm vụ cứu vớt thế giới. Tôi sắp không gượng nổi nữa rồi.”
Hệ thống kinh ngạc: [Nhiệm vụ cũng kết thúc rồi, cô còn muốn cứu họ?]
Lộ Dao: “Cũng không thể nhìn họ chết mà? Có thể cứu được ai thì cứu.”
Hệ thống nghẹn lời.
Có khi, nó thật sự rất bực bà chủ, bực bội vì cô độc miệng lại nhanh trí.
Nhưng có khi, tim phổi của nó lại đột nhiên thắt lại.
Con người này thật sự rất lạ.
Một mẩu giấy nhỏ xuất hiện giữa không trung, như một chú bướm rơi trước mắt Lộ Dao.
Lộ Dao không có sức giơ tay, liếc nhìn thấy bên trên viết bốn chữ: “Điểm cuối thế giới”.
Hành trình mới lại mở ra lần nữa.
[Hoàn chính văn]
[Hoàn chính văn]
Bạn cần đăng nhập để bình luận