Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 651: Bạn trai tháng chín 1

Bạn trai tháng chín 1
Nhan Giai Ninh đeo một chiếc kính gọng đen to bản, để tóc ngắn ngang tai, trầm mặc ít nói.
Cô ấy là kiểu con gái trầm tính và sống nội tâm, không quá xinh đẹp nhưng cũng không phải là xấu.
Tướng mạo nhu thuận, đôi mắt luôn bình lặng như nước.
Không nói chuyện nhiều, học giỏi, trong lớp có nói chuyện với hai bạn, cùng nhau ăn cơm, cùng đi vệ sinh với nhau.
Sau khi khai giảng hai tháng, cuộc sống cấp ba của Nhan Giai Ninh có thể nói là đơn giản như nước.
Thỉnh thoảng, cô ấy nghe bạn bè nói chuyện tầm phào trong khuôn viên trường, nhưng cũng chỉ lắng nghe, hiếm khi bày tỏ ý kiến ​​​​của mình.
Một bước ngoặt xảy ra vào thứ sáu, Nhan Giai Ninh là đại diện của lớp tiếng Anh, phải mất một lúc để thu bài tập về lớp, khi cô ấy ra khỏi văn phòng thì chuông vào lớp vang lên.
Lớp tiếp theo là lớp đa phương tiện nên phải thay đổi lớp học.
Nhan Giai Ninh vội vàng lấy sách vở và đồ dùng văn phòng phẩm, đi qua hành lang, định đến phòng học đa phương tiện ở tầng năm của tòa nhà thí nghiệm, kết quả lại đụng phải một bức tường người ở góc cầu thang.
Nhan Giai Ninh khẽ cau mày, trên người đối phương nồng nặc mùi thuốc lá.
Chắc là đám học sinh cuối cấp trốn trong nhà vệ sinh nam của tòa nhà thí nghiệm để hút thuốc trong giờ ra chơi.
Cô ấy nhanh chóng cúi đầu, nói: “Tôi xin lỗi!” rồi chuẩn bị rời đi.
Nam sinh đối diện cao hơn cô ấy một cái đầu, mặc đồng phục học sinh mùa thu giống nhau, trên mặt có rất nhiều mụn, đôi mắt nhỏ dò xét Nhan Giai Ninh từ trên xuống dưới, cười không đứng đắn: “Học lớp mấy?”
Bên cạnh còn có hai nam sinh đang cười.
Nhan Giai Ninh định đi vòng lại, nhưng bị một bàn tay chặn lại.
Tòa nhà thí nghiệm của trường trung học số 5 là một tòa nhà bằng kính màu xanh đậm rất lớn, ánh sáng trong hành lang lờ mờ, bầu không khí u ám khó hiểu.
Trong phòng chiếu phim, Trần Liên Liên và những người khác cau mày, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Một cô gái bị vài chàng trai chặn lại ở một nơi vắng vẻ, chỉ nhìn cũng cảm thấy tuyệt vọng bất lực.
Trong phòng chiếu phim bên cạnh, Tạ Vãn, Tôn Thanh Liên, Trần Mẫn Lan và những quý cô tiểu thư khác đang xoắn khăn tay với vẻ mặt lo lắng.
Tại sao cô ấy lại đến đó một mình?
Nếu chuyện này bị người khác nhìn thấy, không chừng sẽ trở thành tin đồn hủy hoại danh danh của cô ấy.
Trong khán phòng ở khu vực chiếu phim lớn, khán giả đang thầm đổ mồ hôi cho Nhan Giai Ninh.
Thoạt nhìn mấy nam sinh này đều không có ý tốt, một cô gái yếu đuối như cô ấy làm sao có thể tự cứu bản thân mình?
Vài phút đầu tiên thực sự rất buồn tẻ, nhưng thần kỳ là khán giả vẫn ở trong câu chuyện nhẹ nhàng và yên tĩnh này, dần dần bước vào thế giới của Nhan Giai Ninh.
Lúc này, một nam sinh cao gầy xuất hiện sau lưng Nhan Giai Ninh, tay đút túi quần, ánh mắt quét qua bóng lưng Nhan Giai Ninh và ba nam sinh đối diện. Mặt không đổi sắc chậm rãi đi tới, giơ tay gõ lên đầu Nhan Giai Ninh: “Chuông vào học vang lên rồi, cậu còn ở chỗ này làm gì?”
Nhan Giai Ninh nhìn sang, hơi ngạc nhiên.
Nam sinh dáng người cao, so với nam sinh đối diện còn cao hơn một chút. Trên người mặc đồng phục học sinh rộng thùng thình, tóc đen vén gọn ra sau tai, giọng điệu trêu chọc lại có chút thân mật khó tả.
Nhan Giai Ninh không biết nam sinh này.
Ánh mắt của thiếu niên và nam sinh đối diện giao nhau, đồng tử u ám trầm tĩnh, đối phương dời ánh mắt đi trước.
Cậu ấy nghiêng đầu nhìn Nhan Giai Ninh, khóe môi hơi cong lên, dẫn đầu đi về phía trước: “Đi thôi, học sinh ngoan.”
Nhan Giai Ninh thầm hít một hơi rồi nhanh chóng đi theo.
“Cảm ơn.” Khi đi qua hành lang tối, bước lên cầu thang, Nhan Giai Ninh thấp giọng nói.
Cậu ấy quay đầu lại nhìn cô ấy, mỉm cười vẫy tay. Đúng lúc lên đến tầng năm, rẽ phải vào phòng học đa phương tiện.
Nhan Giai Ninh rẽ trái và đi vào phòng học của lớp năm.
Thúy Châu và Thanh Phỉ một trái một phải ngồi bên cạnh Vạn Bảo Châu. Thấy có người giúp Nhan Giai Ninh giải vây thì đều nhẹ nhàng thở ra. Đồng thời đều cảm thấy tò mò về thân phận của nam sinh.
Những vị khách khác trong khán phòng cũng đang nhỏ giọng thảo luận, đoán già đoán non về thân phận của nam sinh đó.
Vạn Bảo Châu vô cùng tập trung, so với tất cả mọi người thì nàng ta chăm chú hơn cả.
So với việc nhỏ là các nhân vật mới xuất hiện trong tập này, sự chú ý của nàng ta tập trung nhiều hơn vào bối cảnh của câu chuyện và lớp học đa phương tiện khiến nàng ta đặc biệt cảm thấy có hứng thú.
Những chiếc máy hình hộp đó trông rất giống những chiếc máy bán vé ở quầy lễ tân của rạp chiếu phim.
Giáo viên trên bục giảng dường như đang giải thích cách sử dụng nó, các học sinh bên dưới cũng làm theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận