Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 789: Giống như một chú bướm nhẹ nhàng uyển chuyển 4

Giống như một chú bướm nhẹ nhàng uyển chuyển 4
"Đây là trạng thái thật của tầng năng lượng không thể nhìn thấy được?"
"Những tia kia trông rất mảnh, không ngờ lại có thể chịu đựng được lực đập từ những thứ rơi từ trên trời xuống."
"Tôi khá tò mò là ai đã làm ra tầng năng lượng này?"
"Hồ Tiêu có cách nào phá bỏ không?"
Hồ Tiêu cúi đầu nhìn tấm lưới sít sao kia, cười khẽ: "Trò trẻ con thôi, thật ra tôi cũng rất am hiểu chuyện dệt lưới."
"Không hổ là thánh địa tử vong, gió trên sân thượng lớn quá."
"Đây chắc chắn là lần tôi cách cái chết gần nhất!"
"Mau bắt đầu đi! Muốn nhớ lại cảm giác "tử vong" lắm rồi!"
Hồ Tiêu đổi sang trang bị quay chụp nhỏ hơn, mở hình thức quay chụp ban đêm, tất cả cảnh tượng trong màn ảnh đều nối liền với góc nhìn của cậu, truyền tới phòng livestream đầy chân thật.
Hồ Tiêu đứng ở mép sân thượng, dang tay ra, đi từng chút từng chút về phía trước rồi cúi người.
Trong phòng livestream xuất hiện những bình luận "hoan hô" lướt qua nhanh chóng.
Bọn họ cứ tưởng rằng lần này cũng giống như những lần thám hiểm trước kia, Hồ Tiêu sẽ thu tay lại vào giây phút mạo hiểm kích thích nhất để dâng lên cho mọi người một trải nghiệm "tử vong" đặc biệt nhất.
Thiếu niên Hồ Tiêu đón gió, giống như một chú bướm nhẹ nhàng uyển chuyển, lặng lẽ từ biệt.
Vĩnh biệt, thế giới.
-
Trung tâm bổ túc trẻ em.
Mùi cơm quanh quẩn trong phòng trà thủy tinh.
Lộ Dao đang trộn thức ăn cho mèo cho Nhị Tâm, Từ Hiểu Hiểu đứng dựa vào kệ để hàng chờ đợi, bà chủ ngồi vào bàn thì sẽ ăn cơm.
Trong một thoáng, trong đầu Từ Hiểu Hiểu bỗng nhiên hiện lên hình ảnh vụn vặt: "A, tôi nhớ ra rồi!"
Hồ Tiêu, blogger tìm đường chết nổi tiếng trên mạng.
Trong lòng Từ Hiểu Hiểu có chút linh cảm chẳng lành, lấy di động mở phần mềm livestream ra, phòng livestream có độ hot cao nhất lúc này chính là "Hồ Tiêu - con nhện mạnh nhất".
Hình ảnh lao nhanh tới gần tấm lưới màu vàng, bên tai là tiếng gió thét gào, Từ Hiểu Hiểu kinh hoàng luống cuống: "Lộ Dao Lộ Dao, không xong rồi!"
Không có người đáp lại.
Từ Hiểu Hiểu ngẩng đầu, bát sứ đựng thức ăn cho mèo đặt trên đầu tủ lạnh nhưng bà chủ thì không thấy bóng dáng đâu.
Ở giao lộ chỗ cầu vượt dành cho người đi bộ, Trịnh Tư Dao, Tiểu Mỹ, Đỗ Thu Linh cầm trà sữa trong tay, Tiểu Mỹ còn cầm một túi hạt dẻ rang đường, ba người vừa cười vừa nói đi về hướng Trung tâm bổ túc trẻ em.
Lúc Hồ Tiêu đo khoảng cách hiện tại chỉ còn cách tầng năng lượng chỉ hai mươi mét thì đầu ngón tay bắn ra tơ dính vào tòa nhà, tơ đao còn sắc bén hơn cả tia laser, dễ dàng cắt mở được tầng năng lượng.
Tầng năng lượng bị phá vỡ tiêu tán giống như bọt biển, phát ra tiếng "bụp bụp bụp", chớp mắt đã tan biến.
Hồ Tiêu cười khẽ ra tiếng: "Làm tiết mục góp vui cuối cùng, cũng không tệ lắm."
Người xem trong phòng livestream đang cuồng hoan.
Từ Hiểu Hiểu đứng ở cửa Trung tâm bổ túc, một lát thì xem livestream, một lát lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trái tim khó chịu giống như muốn nổ tung.
Nếu như nhớ ra sớm một chút thì tốt quá, giờ thì không còn kịp rồi.
Hồ Tiêu giống như một chiếc lá rụng, lại giống như một chú chim non khép chặt cánh, rơi xuống rất nhanh.
"Hồ Tiêu Hồ Tiêu! Cậu đang làm gì vậy?"
"Sắp rơi xuống đất rồi, Hồ Tiêu không phun tơ sao?"
"Hồ Tiêu, Hồ Tiêu! Cậu đang tìm chết hả? Mau phun tơ đi!"
Hồ Tiêu vẫn cứ rơi xuống theo lỗ hổng trên tầng năng lượng!
Toàn bộ màn hình trong phòng livestream đều bị hai từ "cứu mạng" chiếm lấy!
Fans sợ hãi kinh hoàng, đây là một buổi livestream chết chóc thật sự!
Không có thời gian nghĩ lại, không có thời gian hối hận, không có thời gian kêu cứu.
Một sinh mệnh, giống như ly thủy tinh có thể tiện tay làm vỡ, trong chớp mắt đã vỡ toang thành mảnh nhỏ.
Rất nhiều người không đành lòng xem tiếp, thời gian bị kéo dài vô hạn vào giây phút này.
Thậm chí mọi người còn nghe thấy tiếng gió chói tai ập tới trước mặt, giống như ngay giây tiếp theo sẽ truyền tới tiếng xương cốt dập nát, hình ảnh máu me đầm đìa.
Bóng đêm dang cánh chim rộng lớn, một cơn lốc nổi lên cuồn cuộn, nâng con nhện gầy yếu đang rơi theo góc thẳng đứng lên giữa không trung.
Giây tiếp theo, một đôi tay mảnh khảnh trắng nõn luồn qua dưới nách Hồ Tiêu, xách cậu từ phía sau rồi bay về hướng đằng xa.
Người xem trong phòng livestream: "???"
Chân Từ Hiểu Hiểu như nhũn ra, chậm rãi dựa vào mép cửa kính, trượt ngồi xuống đất, nhanh chóng lên tiếng trong phòng livestream: "Bà chủ tóm được cậu ấy rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận