Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 144: Đầu ngón tay có bàn cờ 1

Lộ Dao nhìn quanh truyền tống trận đã được làm xong, nhìn thấy Phi Sa sử dụng quyển trục truyền tống rời đi bèn quay đầu mua đồ ăn đưa đến cửa hàng đồ ăn nhanh rồi lập tức quay về tiệm nail để xem sách ma pháp.
Harold nằm trên ghế sofa đọc truyện tranh, hoàn hoàn không có dáng vẻ gì của hậu vệ.
Ti Kim vừa ngồi xuống bên cạnh mê muội tán thưởng bộ nail của bản thân, giống như làm thế nào cũng không chán, hoàn toàn quên mất mục đích giám sát Lộ Dao.
Trong tiệm không có khách, Lộ Dao cũng không thèm quan tâm đến bọn họ, pha một ly nước trà xanh, lấy sổ ghi chép và bút ra, vừa xem sách vừa ghi chép.
Trên sách ma pháp đúng là có phương thức chế tạo quyển trục truyền tống, cấp thấp, trung cấp, cao cấp đều có. Chỉ là chế tạo quyển trục truyền tống cần quyển trục trống chưa từng sử dụng, Lộ Dao không có.
Cô đã đi một chuyến đến cửa hàng tạp hoá nhưng không mua được quyển trục nên bèn nghĩ đến vật liệu làm keo dán.
Kết quả mua được hai loại vật liệu lần trước không có, vẫn còn thiếu ba thứ, một trong số đó là cầu mắt của ma thú cấp mười hai, ít nhất phải mười cặp.
Chủ cửa hàng tạp hoá nói rằng chỉ có tiệm thuốc Sid của thành phố Eunorton mới có thể mua được nhiều như vậy, mà không có quyển trục truyền tống, ngồi xe ngựa đến thành phố Eunorton cũng phải mất đến một ngày một đêm.
Lộ Dao mang theo hai thứ có cũng được không có cũng được quay về tiệm, đẩy cửa ra, một người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu xanh kẻ sọc đang đứng trong tiệm, bóng lưng đầy vẻ bơ vơ.
Harold và Ti Kim giống như hai con rồng chết, cũng không động đậy một chút, không hề chào mời khách hàng.
Lộ Dao còn không kịp tức giận, lập tức chào đón: “Chào quý khách, làm nail mời đi hướng này.”
Mộc Tâm quay đầu, nhìn thấy Lộ Dao thì lập tức lộ ra ánh mắt “được cứu rồi”, thuận thế tìm ghế ngồi.
Hôm qua nhìn thấy móng tay của Sâm Sâm, trong lòng của Mộc Tâm đã ngứa ngáy chịu không nổi.
Quá sáng, quá đẹp rồi.
Rồng bẩm sinh đã thích mấy thứ sáng lấp lánh.
Cái loại bản năng chủng tộc này, không có cách nào khắc phục được cả, bọn họ luôn luôn tự hào về điều đó và để thoả mãn dục vọng của bọn họ nên mới chạy khắp bốn phương thu gom châu báu.
Nhưng mà kiểu làm nail này cũng không có tính thực tế mấy, chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài, còn phải bắt buộc duy trì hình người, trong lòng Mộc Tâm dường như đang thử thuyết phục chính mình.
Thế nên vào ngày nghỉ hằng tháng mùa hè, Sâm Sâm không chịu quay về ổ rồng vì để bảo vệ móng tay. Mấy cái móng vuốt khảm đầy bảo thạch màu xanh cứ luôn lắc qua lắc trước mặt cô, muốn lờ nó đi lại càng không nhịn được đi quan tâm đến nó.
Mộc Tâm thân làm một con rồng trưởng thành thận trọng, đã làm việc tại hang rồng, sau khi thành niên cho đến nay vẫn chưa bao giờ cảm thấy sụp đổ như lúc này.
Cái cảm giác đó giống như trước mặt là một ngọn núi vàng, giơ tay ra là có thể chạm tới nhưng cô ấy lại phải giả vờ không quan tâm.
Đây là đang ép cô quay về với bản năng của mình.
Một đêm mất ngủ, Mộc Tâm quyết định đối diện với bản năng của mình, bay đến tiệm nail.
Vào tiệm rồi mới phát hiện Harold và Ti Kim đều đang ở trong tiệm, hai thanh niên này bày ra bộ dạng xem kịch hay, còn bà chủ loài người toàn thân toả ra khí chất dịu dàng kia lại không thấy bóng dáng.
May mà cô ấy quay lại rồi.
Lộ Dao không hề biết một chút gì về sự do dự, đắn đo của Mộc Tâm, cô đưa ipad qua: "Quý khách xem xem trong đây có kiểu dáng nào vừa ý cô không, hoặc là có ý tưởng như thế nào thì cũng có thể trao đổi với tôi.”
Mộc Tâm lật xem ipad, càng xem càng thấy bất ngờ, có tinh tế, có nhẹ nhàng, có tao nhã, có đen tối… đủ các kiểu phong cách, muốn loại nào cũng có, mỗi kiểu đều là một vẻ đẹp cô ấy trước đây chưa từng thấy bao giờ.
Lật đến phía sau vẫn còn rất nhiều kiểu, rõ ràng là hướng về thẩm mỹ của loài rồng, có bộ móng xanh dương ánh bạc Ti Kim làm trước tiên, bộ móng gắn trân châu của Harold, nhiều kiểu móng tay đính đá quý dành cho rồng con, còn có vẽ móng của tinh linh…
Cuối cùng nhìn thấy bộ móng ngôi sao khảm pha lê kia của Ti Kim, Mộc Tâm hít một hơi thật sâu, đôi mắt xanh ngọc bích như hồ nước sâu thẳm chứa đầy sự kinh ngạc.
Cái này đẹp quá sức tưởng tượng rồi, đúng là chọc bụp bụp vào thẩm mỹ của Long tộc bọn họ!
Mộc Tâm không nhịn được, đặt ipad xuống, đứng dậy đi đến bên cạnh Ti Kim, nắm lấy tay anh ta nhìn kỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận