Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 896: Thần Minh ủy thác 2

Thần Minh ủy thác 2
Vật thí nghiệm muốn đến quán ăn để nếm thử món ngon ở thời đại này.
Lộ Dao ngăn cản, cô đưa bọn họ qua cầu, trở lại bờ sông chuẩn bị rời đi.
Ven bờ sông vắng vẻ, ánh sáng màu bạc vây quanh lấy mọi người, lúc mở mắt thì bọn họ đã quay về Trung tâm bổ túc.
Lúc trở về bọn họ còn đang đắm chìm trong cảm giác mới mẻ khi du hành thời không, 222 phát hiện hai tay trở nên trống trơn, những đồ vật mua ở Tam Ngư đều chẳng thấy đâu.
Bỗng nhiên 444 nói: "Bà chủ đâu rồi?"
Mọi người đang vội vàng tìm đồ vật lúc này mới phát hiện không thấy Lộ Dao, cũng không thấy Bất Độc đâu cả.
696: "Đi vệ sinh rồi à?"
Lâm Tuyết: "Tôi vừa mới bước ra, nhà vệ sinh không có ai hết."
Vẻ mặt Tạ Mạc Lâm hơi căng thẳng: "Chắc là bà chủ và Bất Độc không quay về với chúng ta."
Lâm Tuyết: "Cỗ máy thời gian xảy ra trục trặc à?"
Vốn dĩ trên bàn đặt bé rồng đen Alfred và đồ trang trí quả cầu bạc. Bây giờ chỉ còn lại cái bệ, bé rồng và quả cầu bạc không còn ở đó nữa.
Tạ Mạc Lâm xoa nhẹ lông mày: "Từ trước đến giờ chưa từng xảy ra tình huống như thế này."
Ngón tay 696 quơ quơ theo cái bệ trống rỗng: "Làm sao bây giờ? Có nên nhờ viện nghiên cứu hỗ trợ không?"
-----
Bờ sông Tam Ngư.
Lộ Dao và Bất Độc vẫn còn đang đứng ở chỗ cũ.
Không biết từ khi nào trên mặt sông đã nổi sương mù, một chiếc thuyền nhỏ xuôi dòng trôi đến, ở đầu thuyền lờ mờ dáng người.
Bất Độc nắm chặt lấy Lộ Dao, máu tuôn ra đông lại trong lòng bàn tay phải, chất lỏng ấm nóng màu đỏ tươi đần hóa thành lưỡi dao, trên đầu lưỡi dao có một giọt đỏ tươi không hề rơi xuống.
Lộ Dao cảm giác được rằng Bất Độc đang hơi căng thẳng nên lắc lắc đôi tay bị cậu bé nắm.
Trong nháy mắt, thuyền đã cập bờ, bóng người đứng ở đầu thuyền khẽ nhúc nhích, nhẹ nhàng bay bổng đáp xuống trước mặt Lộ Dao.
Người phụ nữ mặc váy xanh ngọc lục bảo để lộ gương mặt xinh đẹp, mái tóc suôn dài gần như chạm đất được cột lại bởi sợi dây màu vàng lấp lánh.
Tuy khuôn mặt không giống nhưng khí tràng lại y hệt, bỗng dưng Lộ Dao nhớ đến Thúy Hoàng Tinh.
Người phụ nữ nhìn sang Bất Độc rồi lại nhìn Lộ Dao, lạnh lùng hỏi: "Ngươi là người phương nào?"
"Tôi tên là Lộ Dao." Lộ Dao bình tĩnh đáp lời: "Cô là Thần Minh của thế giới này."
Nữ thần nhìn chằm chằm Lộ Dao một lúc, đôi mắt ánh lên vẻ thất vọng: "Nhiều năm trôi qua như vậy, thế mà lại có một “cái bóng” được chọn tồn tại, đáng tiếc vậy mà là Nhân tộc. Nhưng mà ngươi thật to gan, dám đưa người trẻ của dị giới đến thế giới của ta."
Bất Độc cau mày đáp: "Sáu mươi năm sau, thế giới này không có Thần, cũng chẳng có người trẻ."
Thần Minh dùng ý chí của bản thân để dẫn đường, thế giới của mình và họ đều có quy tắc riêng.
Ngoại trừ một số sự tồn tại đặc biệt thì các vị Thần Minh không thể vượt qua lằn ranh thế giới để bước vào thế giới của Thần Minh khác.
Nói chung, sức mạnh của người trẻ không đủ để chống đỡ cho nhóm của cô vượt qua lằn ranh thế giới.
Bất Độc có thể vào được thế giới này cũng là do dựa vào sức mạnh của Tinh Môn.
Cậu bé vừa vượt qua Tinh Môn liền biết rằng Thần Minh của thế giới này đã chết.
Thế giới không có Thần Minh dường như vẫn được vận hành yên bình trong sáu mươi năm, đủ để chứng minh Thần Minh ban sơ của thế giới này hùng mạnh đến mức nào.
Nhưng mà sợ là không thể chèo chống được bao lâu nữa.
Thần Minh không có con dân, sẽ chết.
Tựa như thần Cân Bằng của cửa hàng thứ ba vậy.
Nếu như không phải là mẹ và người kia thì thế giới đó cùng với thần Cân Bằng đều sẽ chết.
Mà thế giới không có Thần Minh, không có người trẻ thì sớm hay muộn thì tận thế cũng đến thôi.
Tựa như thế giới này vậy.
Nữ thần có đôi mắt ánh vàng xinh đẹp, nghe thế thì con ngươi hơi rung động, nắm chặt lòng bàn tay: "Sáu mươi năm, chỉ có thể duy trì sáu mươi năm thôi ư?"
Lộ Dao ngắt lời: "Xin mạo muội hỏi một chút, “cái bóng” được chọn là gì?”
Nữ thần như đang đắm mình vào nỗi sợ nào đó, qua một lúc lâu mới trở nên bình tĩnh lại, nhìn Lộ Dao đầy kỳ lạ: "Ngươi không biết sao?"
Bất Độc đứng ở phía trước Lộ Dao như muốn chắn đi ánh mắt tò mò của nữ thần: "Mẹ bị mất đi một phần ký ức rồi."
"Mẹ?" Nữ thần nhìn về phía Bất Độc, qua một lúc lại nhìn sang Lộ Dao, trong ánh mắt dường như có ý khác: "Ta tên là Fulla. Lộ Dao, ta cần ngươi giúp một chuyện, đổi lại ta có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận