Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 666: Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài 1

Con đường mà triều Đại Vũ phải đi còn quá dài 1
Tần Tam Vi dừng lại, đứng ở cửa đọc thông báo tuyển dụng một cách tỉ mỉ.
Ưu tiên người biết chữ và biết tính toán, không phải lao động tay chân, làm việc chính thức được hai lượng bạc mỗi tháng, nhìn thấy mấy điều này Tần Tam Vi lập tức kích động, hắn có thể làm những việc này.
Nhưng mà vào làm ở rạp chiếu phim, sẽ không còn thời gian đi học.
Tần Tam Vi nhớ tới mấy năm nay đèn sách chuẩn bị cho kì thi, nhất thời hơi do dự.
Nghĩ lại, thi cử nhiều lần không trúng, hiện giờ ở lại kinh đô, cũng chỉ là miễn cưỡng sống qua ngày.
Chi bằng đổi con đường khác thử xem?
Dù nghĩ như vậy, Tần Tam Vi vẫn rất khó đưa ra quyết định.
Thật ra hắn đã có danh tú tài, trở về quê làm thầy giáo còn vẻ vang hơn so với ở Lương Kinh.
Nhưng mà hắn vẫn muốn thi lại, ít nhất là một lần.
Nếu có thể đi làm ở rạp chiếu phim, tích lũy mấy tháng tiền lương, sau khi không phải lo áo cơm thì tiếp tục chuẩn bị cho kì thi, có phải sẽ thư thả hơn bây giờ không?
Tần Tam Vi đi vào rạp chiếu phim, tìm được Chu Châu ở quầy lễ tân, hỏi về thông báo tuyển dụng ở trước cửa.
Chu Châu bảo hắn lên lầu tìm Lộ Dao.
Tần Tam Vi lên lầu nhìn thấy một dàn rương kỳ quái dựa vào tường ở khu nghỉ ngơi, thầm nói đây là trò mới mà tiểu nhị ở phòng đọc sách Vinh Hỉ đã kể.
Phía trước máy gắp thú, người đàn ông vạm vỡ có râu quai nón ngồi xổm xuống để lấy gấu bông vải từ cái rãnh phía dưới thân máy, kích động nói: "Gắp được rồi, cuối cùng cũng gắp được!"
Thư sinh đi cùng vui mừng đến mức suýt khóc, chơi hơn năm mươi lần, cuối cùng đã gắp được.
Người đàn ông để râu quai nón ôm gấu bông vải vào trong ngực, xoay người đi đến bàn đổi tiền, quăng một khối bạc vụn: "Thêm hai mươi lần nữa."
Điệp Thất đang đi theo Lộ Dao học tập, giơ tay chuẩn bị đổi tiền.
Lộ Dao ngăn cản nàng ấy, quay đầu nhìn hắn ta, khuyên nhủ: "Nếu đã gắp được, sao không để lần sau lại đến?"
Tên lực lưỡng để râu quai nón vỗ mặt bàn, lớn tiếng nói: "Hình như ta đã tìm được cái kỹ xảo mà ngươi nói, tay vẫn còn đang nóng, tiện thể thử cái máy kia luôn. Cứ đổi cho ta là được, yên tâm, sẽ không gây rối nữa."
Lộ Dao không khuyên nữa, bảo Điệp Thất đổi tiền xu.
Cả một buổi trưa chỉ có vị khách này gắp được.
Những người khách ở bên cạnh hơi ỉu xìu nhìn thấy, lại dấy lên ý chí chiến đấu.
Triệu Quảng Hồng chơi nửa ngày cũng không gắp được, hắn mua vài lon nước, ngồi ở khu nghỉ ngơi nghiên cứu, nghe thấy tiếng nói thì nhìn qua, lại không nhịn được mà đứng dậy muốn thử thêm mấy lần nữa.
Đợi người có râu quai nón rời đi, Lộ Dao nhìn Tần Tam Vi đứng ở một bên, hơi nhướng mày: "Có chuyện gì sao?"
Tần Tam Vi gật đầu liên tục, giơ tay chỉ về phía cửa, bỗng nhớ đến đây là lầu hai nên bỏ tay xuống: "Ta tên là Tần Tam Vi, nhìn thấy thông báo tuyển người được dán ở dưới lầu, bà chủ xem ta có thể làm được không?"
Rốt cuộc cũng có người tới hỏi về chuyện thông báo tuyển dụng, Lộ Dao đánh giá hắn từ trên xuống dưới, thanh niên trông xinh đẹp nho nhã, dưới mắt có hai quầng thâm rõ ràng, ăn mặc giản dị, có thể thấy thấp thoáng trên vạt áo dài có hai miếng vá nhạt màu, trong lòng đã hiểu được sơ sơ: "Biết chữ không?"
Tần Tam Vi gật đầu.
"Biết tính toán không?"
Tần Tam Vi lại gật đầu, nói nhỏ: "Ta là tú tài."
Lộ Dao hơi kinh hãi, đây chính là học sinh có tài năng cao ở cổ đại, vậy mà sẵn lòng đi làm ở rạp chiếu phim, đúng là hiếm thấy: "Tại sao lại muốn đến rạp chiếu phim?"
Tần Tam Vi chần chừ, trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ, muốn nói cái gì đó thật hoa lệ, nhưng bắt gặp ánh mắt nhìn thẳng của đối phương thì không nói ra được cái gì, cuối cùng thành thật trả lời: "Tiền lương hàng tháng của rạp chiếu phim rất cao."
Lộ Dao gật đầu: "Đi, anh theo tôi đến phòng nghỉ kiểm tra đơn giản một tí về viết chữ, tính toán. Nếu không có vấn đề gì thì trước khi ký hợp đồng sẽ thử việc bảy ngày. Bảy ngày sau, nếu hai bên đều hài lòng, sẽ chính thức ký hợp đồng nhận việc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận