Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 678: Kỹ năng bị động của bà chủ 7

Kỹ năng bị động của bà chủ 7
Về cọ trang điểm thì Lộ Dao đã nghĩ đến những người thợ làm bút lông, nguyên lý của nó hoàn toàn tương tự.
Cô dự định sẽ đi tới phòng đọc sách Vinh Hỉ tối nay để hỏi Vinh chưởng quỹ xem thử có đồng ý với đề cử nghề nghiệp mới của cô hay không.
Sau khi hoàn thành kế hoạch phát triển của mỹ phẩm thì Lộ Dao đưa cho Phó Trì xem thử, cô muốn tham khảo ý kiến của anh ta.
Phó Trì nhìn thấy bản kế hoạch thì hơi ngạc nhiên: "Không phải là chúng ta chỉ kinh doanh rạp chiếu phim à?"
Lộ Dao gật đầu: "Thuận tiện làm thêm một ít nghề phụ thôi."
Phó Trì nhìn bảng kế hoạch cực kỳ chi tiết thì cơ bản có thể hiểu được ý tưởng của Lộ Dao: "Tôi thấy ổn đó, không có vấn đề gì."
Lộ Dao vẽ một ngôi sao năm cánh màu đỏ bên cạnh bảng kế hoạch: "Vậy thì chốt phương án này. Lúc giữa trưa anh nhắc đến hai bộ phim nhựa nào thế? Để tôi xem thử rồi báo lại."
Sau khi hoàn thành kế hoạch của đồ trang điểm thì cô lại đặt trọng tâm vào việc kinh doanh của rạp chiếu phim, phòng chiếu phim 3D còn đang trong trạng thái chuẩn bị.
Phó Trì và Cơ Chỉ Tâm chọn được hai bộ phim nhựa, bộ đầu tiên là phim khoa học viễn tưởng về du hành thời gian, bộ thứ hai là một bộ phim về đề tài thiên tai có ảnh hưởng lớn đối với thị giác của người xem.
Lộ Dao xem trailer xong rồi xem qua những đánh giá trên mạng thì cũng đã đoán được sơ sơ cốt truyện.
Nếu đánh giá dựa theo sở thích cá nhân thì đây đều là những bộ phim cô thấy hay.
Chỉ là bộ phim về đề tài thiên tai hơi chú trọng quá vào việc kích thích thị giác người xem nên cô lựa chọn bộ phim về du hành thời gian.
Nhưng mà định nghĩa về hai bộ phim này đều đã vượt quá sức tưởng tượng của dân chúng triều Đại Vũ. Có một vài yếu tố trong phim sẽ cực kỳ khó hiểu và sâu xa, khó mà giải thích được.
Đây chính là bộ phim 3D đầu tiên của rạp chiếu phim nên Lộ Dao muốn có một đề tài khá mới mẻ và cũng đủ độc đáo (đương nhiên là đối với dân chúng của triều Đại Vũ), có thể dễ dàng tưởng tượng ra và còn có đủ tính nhân văn.
Nó không cần phải là một bộ phim chế tác cực kỳ hoàn hảo, tư tưởng sâu sắc, kỹ thuật tiên tiến nhất nhưng nhất định phải đủ hấp dẫn, đủ thú vị và đầy sức tưởng tượng.
Đương nhiên một nguyên nhân cực kỳ quan trọng khác mà cô không lựa chọn hai bộ phim này chính là vì cả hai đều là phim mới nhất nên giá rất đắt!
Với khoản tài chính cô đang có hiện tại thì nếu cố gắng vẫn có thể mua được nhưng mà mua xong sẽ không có đồng nào nữa.
Lộ Dao thả di động xuống rồi ngẩng đầu: "Chọn một bộ phim có chủ đề liên quan đến “Mặt Trăng” đi."
Phó Trì khá thích bộ phim về du dành thời gian kia, anh ta tưởng Lộ Dao nhất định sẽ mua nó. Nhưng thực tế là cả hai phương án đều bị bác bỏ nên anh ta hơi thất vọng: "Là do không đủ tiền à?"
Lộ Dao nhìn sang hướng khác rồi lắc đầu, nói chuyện bâng quơ: "Không phải đâu. Tôi chỉ cảm thấy nó vượt mức quy định quá nhiều."
Phó Trì im lặng nhìn cô, ánh mắt như đang nói: "Cô mới chính là thứ vượt quy định nhất thì còn sợ thứ gì vượt quy định nữa? Thoải mái thừa nhận mình không đủ tiền đi, tôi có thể giúp cô."
Lộ Dao đứng dậy: "Về chuyện này thì xin anh và Chỉ Tâm chú ý một chút, tôi nhớ tới một vài công việc cần phải đi hỏi Cửu Hoa ở cách vách."
Bà chủ chạy mất.
Phó Trì cảm thấy rất buồn rầu.
Lộ Dao rời khỏi không được bao lâu thì Vạn Bảo Châu đến rạp chiếu phim để tìm cô.
Nghe nói cô đã ra ngoài thì ngồi đợi ở khu nghỉ ngơi ba mươi phút rồi mới kéo cả đoàn người rời khỏi.
Hồng Ngọc đứng ở lối vào rạp chiếu phim nhỏ nhưng lại không dám tới gặp nàng ta. Nàng nhìn lén sắc mặt của Vạn Bảo Châu thì càng lo lắng hơn.
Hình như công chúa điện hạ muốn tìm bà chủ nhỏ vì có việc gấp.
Hiện giờ nàng đeo kính nên dù đứng cách xa vẫn có thể thấy được nét mặt của công chúa.
Nhưng mà thâm tâm của Hồng Ngọc càng lúc càng bứt rứt khi thời gian đợi đang trôi qua.
Nàng không biết công chúa sẽ xử lý bà chủ nhỏ như thế nào nên trong lòng vẫn thường cảm thấy sợ hãi.
Mặc dù bản thân là cận vệ của công chúa thì nàng không nên có suy nghĩ như thế này. Nhưng mỗi ngày ở chung với Lộ Dao thì trong thâm tâm càng không đành lòng.
Nàng đã tra xét trong một thời gian rất dài, rạp chiếu phim thật sự là một điều bí ẩn, không tìm ra bất kỳ manh mỗi gì.
Nhưng mà bà chủ nhỏ đúng là kiểu người rất khó gặp. Hồng Ngọc không thể diễn đạt rõ được cảm xúc trong lòng mình nhưng mà chỉ hy vọng cuộc điều tra sẽ không thể đưa ra kết quả gì, công chúa cũng không cần phải làm khó bà chủ nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận