Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 650: Không hổ là hàng cao cấp từ kinh đô! 2

Không hổ là hàng cao cấp từ kinh đô! 2
Kiệu xe dừng tại chỗ, Trần Liên Liên, Từ nương tử, Tiểu Đào, cộng thêm sáu, bảy cô nương của Lương Hồng Quán, cả đường đi đến rạp chiếu phim thu hút vô số ánh nhìn.
Cổng rạp chiếu phim càng chen chúc hơn cả, nhưng có hai hộ vệ Khốc Bát và Tiêu Cửu, không ai dám chen hàng gây sự.
Hàng người của Trần Liên Liên tiến vào thì có Hồng Ngọc dẫn đường, dẫn họ đến phòng đặt riêng.
Họ đến cũng coi như trễ rồi, mấy phòng riêng khác cũng đầy chỗ. Lúc đi ngang qua có thể nghe thấy âm thanh truyền ra ngoài, các cô nương không tự chủ bước nhanh hơn, cũng muốn xem phim nhanh nhất.
Vốn dĩ họ định chọn một bộ để xem giữa hai bộ “Mùa hoa rơi gặp lại chàng” và “Sự kiện giết người liên hoàn của đoàn tàu trên biển”. Trùng hợp thay “Muốn gặp anh” mới chiếu, tận mấy người chờ đợi xem phim mới, các cô nương cũng đổi chủ ý, cũng xem “Muốn gặp anh”.
Trong phòng chiếu phim mini, sau đoạn phim ngắn kiến thức về các quy định an toàn và quảng cáo, màn hình tối đi, lại bỗng chốc sáng lên.
Phim chính bắt đầu.
Trần Liên Liên ngồi vị trí chính giữa, ôm thùng bỏng ngô trong tay, tâm trạng khá kích động.
Những cô nương khác cũng gần giống nàng ấy, đều là lần đầu chính thức ngồi trong rạp xem phim.
Từ nương tử ngồi bên trái của Trần Liên Liên, ánh mắt chăm chú, trên tay vịn bên cạnh đặt một ly nước cam có ga.
Khung cảnh đầu của phim, tiếng côn trùng vang lên không rõ ràng mang theo gió nhẹ thổi lay cành hoa nở đầy hoa quế, hoa quế như mưa rì rào rơi trên đất.
Ống kính vừa chuyển, theo đó xung quanh dần dần vang lên âm thanh náo nhiệt, một đôi giày vải bố màu trắng xuất hiện trong màn ảnh, ống kính quay từ dưới lên, cô gái mặc đồng phục học sinh xanh đen phối trắng, ngồi ở tổ một hàng thứ ba sát cửa sổ, đôi mắt tĩnh lặng như nước.
Cô gái tên Nhan Giai Ninh, học sinh mới lớp 10 trường trung học số 5 Minh Đức.
Ngày đầu tiên khai giảng cấp ba, trước tiết tự học, trong lớp ồn ào.
Bạn học xung quanh tụm năm tụm bảy bận rộn kết bạn, điên cuồng nói về kỳ nghỉ.
Nhan Giai Ninh ngồi tại chỗ, trước mặt đặt một cuốn sách đã mở ra, ánh mắt lại không có tiêu cự.
Bạn học nam ngồi cạnh cô ấy có vẻ ngoài hoạt bát, bạn bàn trước ồn ào xong lại xoay người nói chuyện với bạn học ngồi phía sau.
Nhan Giai Ninh nghe thấy hình như họ đang bàn luận về cô ấy, xúi nhau nói muốn tìm cô ấy bắt chuyện. Nhan Giai Ninh chợt thót tim, hơi căng thẳng, nghiêng người về bên cửa sổ.
Lúc này chủ nhiệm lớp kẹp lấy sổ ghi chép từ cửa đi vào, bước lên bục giảng, lau bảng rồi gõ lên đó, tiếng nói chuyện nhỏ lại, lớp học dần dần yên ắng.
...
Trong phòng chiếu phim, Trần Liên Liên cẩn thận lắng nghe tiếng giảng bài của giáo viên trên bục giảng, đôi mắt ngày càng mở to.
Chẳng lẽ đây là trường học?
Nhưng vì sao trong ngôi trường này lại nhận cả nữ tử.
Không chỉ như vậy, học sinh nam và học sinh nữ ngồi chung, học cùng một phòng giống như là cảnh tượng vô cùng bình thường.
Phòng riêng cách vách, nhóm quý nữ Tạ Vãn, Tôn Thanh Hà cũng mặt đầy nghi hoặc.
Họ không đến trường đi học như nam tử trong nhà, nhưng đa số gia đình có mời nữ tiên sinh dạy học biết chữ đọc sách.
Thân quyến nữ quen đến khuê phòng nghe tiên sinh giảng bài chỉ bảo, đồng thời còn phải học tập quản lý nhà cửa, tính toán, thêu thùa, nhưng chưa từng vào trường học với nam tử.
Ngoại lệ duy nhất, đại khái chỉ có mình cô nhi công chúa Đức Nghi của tiên thái tử.
Công chúa Đức Nghi được Vũ Đế yêu thương chiều chuộng, cả đọc sách cũng là đến Sùng Văn Quán cùng với hoàng tử, thế tử khác.
Chỉ là hai năm nay, công chúa sắp đến tuổi kết hôn nên mới không đi nữa.
Họ chưa từng nghĩ, thế gian cũng có một phòng học, nam tử có thể đến, nữ tử cũng vậy.
Cho dù là nam nữ, đều đọc cùng một quyển sách, làm bài tập như nhau.
Nói thật lòng, mở đầu của bộ phim này không hấp dẫn như những cốt truyện trước kia, vì quá xa lạ.
Bối cảnh xảy ra câu chuyện vượt khỏi phạm vi nhận thức của bá tánh triều Đại Vũ, không thể dẫn nhập vào tình cảnh sinh sống, cũng không thể dự đoán chiều hướng cốt truyện, thậm chí không biết nên bắt đầu từ đâu để mong chờ nó có phát triển thế nào.
Nhưng mặt khác, cảnh tượng trong câu chuyện có một cảm giác chân thật khó tả, vì có vài hình ảnh nào đó thi thoảng sẽ tìm được cảnh thật trong rạp chiếu phim, ví dụ như phòng vệ sinh chia nam nữ, máy nướng xúc xích trong góc khu bán quà vặt, nước uống đóng chai tên coca, tất cả đều khiến người xem trong phòng chiếu phim vô thức nghi ngờ: thế giới như vậy thật sự tồn tại sao?
Giả sử tồn tại thật, cụ thể là quang cảnh thế nào đây?
Không tưởng tượng ra, vậy nên chỉ có thể xem tiếp.
Có lẽ xem hết bộ phim này thì có thể biết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận