Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 143: Đây là rồng thổ hào ư? 3

Một ngày mới, mặt trời chiếu sáng rực rỡ.
Phi Sa thức dậy vào sáng sớm, đã lâu rồi cô ta không được ngủ thoải mái như vậy.
Cô ta qua đêm ở nhà Lê Tú. Khi tỉnh dậy, nắng tràn ngập ô cửa sổ, vươn vai nhìn thấy bộ móng tay tươi mát, tâm trạng phấn chấn suốt cả ngày.
Lê Tú đang làm bữa sáng dưới lầu, thấy cô ta đi xuống, lập tức chào hỏi: “Phi Sa, ngủ ngon không?”
Phi Sa gật đầu, khuôn mặt lãnh đạm hơi giãn ra, khóe môi nhếch lên: “Ừm, rất thoải mái. Cảm ơn cô.”
Sau khi cùng nhau thưởng thức bữa sáng ngon miệng, Phỉ Sa định tìm một địa điểm để xây dựng truyền tống trận.
Có một quảng trường đài phun nước ở thị trấn Lục Bảo Thạch. Mặc dù đài phun nước ở trung tâm quảng trường đã khô cạn từ lâu nhưng bốn hướng xung quanh nó đều có đường đi lại.
Tiệm nail và hiệu thuốc nằm ở phía đông trên con phố dài này cách quảng trường đài phun nước khoảng ba trăm mét. Dọc đường có cửa hàng trái cây, tiệm bánh, cửa hàng vũ khí và một số quán rượu.
Lê Tu cảm thấy truyền tống trận nên được xây dựng ở một khu vực rộng rãi để thuận tiện cho việc di chuyển của mọi người. Mặc dù cô ấy nghĩ rằng sẽ không có nhiều người đến thị trấn Lục Bảo Thạch.
Phi Sa đồng ý với ý tưởng của cô ấy và chọn xây dựng một truyền tống trận ở trung tâm quảng trường đài phun nước.
Nghe nói có người đang chế tạo trận pháp truyền tống trận, rất nhiều cư dân trong trấn kéo đến xem náo nhiệt.
Buổi sáng khi Lộ Dao ra ngoài mua rau, cô nghe thấy những người hàng xóm đang sôi nổi thảo luận về vấn đề này liền lặng lẽ trà trộn vào đám đông vây xem.
Mặc dù hầu hết cư dân trong thị trấn đều sợ Lộ Dao, nhưng ông chủ của một số cửa hàng lân cận lại khá nhiệt tình với cô. Thị trấn này quá nghèo, Lộ Dao ngày nào cũng đều đặn mua hàng, cô là khách hàng lớn của họ, thỉnh thoảng họ cũng sẵn lòng nói chuyện với cô.
Mái tóc và đôi mắt đen láy với vẻ đẹp phương Đông thực sự nổi bật trong đám đông. Lê Tu ngay lập tức phát hiện ra Lộ Dao, chào hỏi: “Chào buổi sáng, chủ tiệm.”
Lộ Dao dứt khoát đi qua, không che giấu sự tò mò hỏi: “Chào buổi sáng, xin hỏi xây dựng xong truyền tống trận thì sử dụng như thế nào...?”
Lê Tu: “Mỗi truyền tống trận đều có một cột mốc. Sau khi xây dựng xong sẽ tự động xuất hiện trên bản đồ thế giới. Muốn từ đây đi đến những nơi khác thì mua một quyển trục truyền tống trận, nhập vào cột mốc tương ứng, cô sẽ được truyền tống trận truyền tống đến cột mốc cô đã nhập.”
Chẳng qua là quyển trục truyền tống trận có hạn chế khoảng cách và cấp độ. Cấp càng cao, khoảng cách truyền tống càng xa, cuộn trục càng đắt tiền, cuộn trục cao cấp cực kỳ khó mua.
Cuộn trục cấp thấp chỉ có thể truyền tống khoảng cách ngắn. Rất nhiều người dùng cuộn trục cấp thấp để đi đến những nơi xa xôi đều di chuyển từng chỗ một, giống như đổi tàu điện vậy.
Thứ mà Phi Sa đưa cho Lê Tu là một cuộn trục cao cấp, có thể truyền tống được trực tiếp từ thị trấn Lục Bảo Thạch đến tiệm thuốc Sa Sa ở thành phố Eunorton.
Lộ Dao vô cùng kinh ngạc, âm thầm ghi nhớ những lời của Lê Tu. Về sau muốn mua tài liệu, rất có thể cô sẽ sử dụng truyền tống trận để đi ra ngoài.
Tuy nhiên, Lê Tu nói rằng trước đây ở thị trấn Lục Bảo Thạch không có truyền tống trận nên tạm thời không thể mua quyển trục truyền tống trận trong thị trấn.
Lộ Dao nhớ rằng trong cuốn sách ma pháp mà Ti Kim đưa cho cô có một danh mục gọi là chế tạo cuộn trục. Cô vẫn chưa đọc kỹ, có thể trong đó có phương pháp chế tạo quyển trục truyền tống trận.
Tối nay về sẽ xem qua, nếu học được cách chế tạo cuộn trục thì có thể tiết kiệm rất nhiều tiền để mua cuộn trục.
-
Trên đường quốc lộ, một đoàn xe ngựa chậm rãi tiến về phía trước. Trong chiếc xe ngựa màu đỏ dẫn đầu truyền ra âm thanh cãi vã kịch liệt, nói chính xác là do cô gái đơn phương phát tiết.
Anna tức giận đặt tách trà xuống, trên mặt tràn đầy oán hận: “Mẹ, con không muốn đi ra ngoài, tại sao mẹ không thể đồng ý theo ý con? Con thật sự phiền muốn chết, Eupatorium sắp cưới Helena, con ở Học viện Ma Pháp chẳng khác nào trở thành một trò cười. Con không muốn đi học, càng không muốn đi ra ngoài, chỉ muốn ở nhà yên tĩnh nghỉ ngơi một thời gian ngắn.”
Cụ Sid ưu nhã đặt tách trà xuống, vẻ mặt không thay đổi: “Nghỉ ngơi chứ không phải biến thành chó nhà có tang. Mẹ không cho con ra ngoài giao du mà chỉ muốn đưa con đến một nơi thú vị để giải sầu. Cái tính khí nóng nảy và thẳng thắn của con nên thay đổi đi.”
Anna biết rằng cô ấy không thể không vâng lời mẹ, tâm trạng càng trở nên cáu kỉnh.
Cụ Sid cụp mắt xuống, trà hồng trong chén tỏa ra mùi thơm nồng, nhẹ giọng an ủi: “Nếu con khó chịu thì ngủ một lát đi, chờ khi con tỉnh lại thì chúng ta cũng đến nơi. Đó là một cửa tiệm rất thú vị, chỉ cần nghe mọi người miêu tả thôi mà mẹ đã rất kích động, chắc chắn con cũng sẽ thích nó.”
Anna quay lưng lại với cụ Sid, vẻ mặt uể oải, một chút cũng không tin.
Lòng cô ấy đã chết, sẽ không có chuyện gì có thể khiến cô xao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận