Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 573: Xem ra cậu vẫn chưa hiểu gì về bà chủ rồi 1

"Mùa hoa rơi gặp lại chàng" chỉ chiếu hai suất đã làm dấy lên sự bàn tán chưa từng có, càng ngày càng có nhiều người muốn xem bộ phim này.
Đến suất chiếu buổi trưa, trước quầy bán vé đã xếp hàng dài, ở khu nghỉ ngơi và cửa ra vào cũng có rất nhiều người đang đợi.
Lời đồn về quái vật bỏng ngô đã trôi qua nhiều ngày, cuối cùng lưu lượng khách lại nghênh đón giai đoạn cao điểm.
Bà chủ không ở đây nên Phó Trì tự giác gánh vác trách nhiệm trông chừng rạp, vẫn luôn đứng ở cửa giữ gìn trật tự, giải đáp thắc mắc và hướng dẫn cho những vị khách mới tới rạp chiếu phim lần đầu tiên.
Mới đầu dân chúng không dám nói chuyện với Phó Trì, dáng vẻ và cách ăn mặc của nam nhân này không giống như người của triều Đại Vũ, cả người toát ra một loại khí chất bài xích người khác tới gần.
Nhưng bọn họ thật sự tò mò về rạp chiếu phim, quán trà, tửu lâu, khu chợ, hầu như đi đến đâu cũng nghe có người thảo luận về bộ phim mới mới được chiếu ở rạp chiếu phim, sau đó có một đứa trẻ được đi học đã chủ động hỏi, mới hóa giải được cảnh khó khăn này của mọi người.
Suất cuối cùng của buổi chiều bắt đầu chiếu, rất nhiều khách không mua được vé cứ loanh quanh ở cửa một hồi, sau đó buồn bực giải tán.
Phó Trì ngồi ở khu nghỉ ngơi, dựa lưng vào ghế tự khiến mình ngã ra sau, tay phải xoa nhẹ giữa hai hàng lông mày.
Một ngày trôi qua, chỉ mới làm những công việc cùng loại với bảo vệ trông cửa thôi mà mệt mỏi quá.
Trên màn hình quảng cáo lại bắt đầu chiếu quảng cáo về bỏng ngô, nhạc nền riêng của bộ phim vang lên, Phó Trì mở mắt ra, nhìn người đàn ông xuất hiện trên màn ảnh, vẻ mặt nghi ngờ khó hiểu.
Quả nhiên, cho dù đã xem bao nhiêu lần thì người đàn ông xuất hiện ở cảnh đầu vẫn giống một người mà anh ta quen.
Nửa năm trước người nọ gặp chuyện ngoài ý muốn, đến xác cũng suýt không tìm về được.
Đây là trùng hợp sao?
Hay là...
Buổi sáng anh ta không để ý, tới khi phát hiện người này thì bà chủ đã đi rồi.
Chuyện này cứ nghẹn trong lòng bắt đầu từ buổi sáng, anh ta có hỏi chú Mệnh, biết được đoạn quảng cáo này là bà chủ và một nhân viên ở cửa hàng đồ ăn nhanh quay chụp cùng nhau.
Phó Trì còn tính tới cửa hàng đồ ăn nhanh để hỏi thăm thử, nhưng bị chú Mệnh khuyên lại.
Lúc bà chủ không có ở đây, không có quyền hạn thì không nên tùy tiện tới bất cứ cửa hàng nào, nhất là cửa hàng đồ ăn nhanh và tiệm nail.
Một gian chính là cửa hàng vô cùng đáng sợ, một gian khác thì chẳng có nhân viên nào trong tiệm hiền lành, ngoài bà chủ ra thì không chịu phục ai.
Lộ Dao trở lại rạp chiếu phim, suất chiếu cuối cùng vừa mới kết thúc, những vị khách đang bước ra từ phòng chiếu phim, nhiều người hốc mắt đỏ bừng.
Chờ mọi người về kha khá rồi, Lộ Dao kêu Khốc Bát đến khu nghỉ ngơi chờ cô.
Cô vào phòng nghỉ trước, lấy dụng cụ, nguyên liệu nhuộm tóc và máy tính bảng từ kho hàng của mình ra.
Phó Trì vốn định gọi cô lại nhưng bà chủ lại đi quá nhanh.
Tất cả khách hàng đã rời đi, nhóm nhân viên rạp chiếu phim cũng biết hôm nay bà chủ sẽ làm tóc cho Khốc Bát nên nhanh chóng quét tước xong, dần dần tụ tập tại khu nghỉ ngơi.
Lộ Dao đẩy một xe đẩy nhỏ hai tầng giống như bàn dụng cụ ở tiệm làm tóc ra: "Ngoài Khốc Bát, ai hết việc rồi thì có thể đi về."
Tất cả nhân viên của rạp chiếu phim đều không nói lời nào, nhìn cô với ánh mắt trông mong, qua một lát nhìn đẩy xe nhỏ trước mặt cô - kéo, lược, bình thủy tinh chứa không biết bao nhiêu chất lỏng không biết tên, còn có mấy loại dụng cụ không biết dùng để làm gì.
Lộ Dao ngồi xuống, cầm máy tính bảng trên xe đẩy lên, ngoắc tay với Khốc Bát: "Trước khi nhuộm tóc thì lại đây xem cái này đã, đây là vài chuyện anh cần biết trước."
Khốc Bát nhìn mấy người bên cạnh rồi đi đến ngồi xuống bên người Lộ Dao, nhìn mấy tấm ảnh trên máy tính bảng không rời mắt: "Đây là?"
"Tóc của anh rất dài, nếu nhuộm hết thành màu tím thì sợ hơi nhiều. Đây là vài kiểu tóc để tham khảo, anh xem có thích kiểu nào không?"
Trước đó Lộ Dao đã chụp vài tấm hình của Khốc Bát, rồi tìm mấy kiểu tóc theo phong cách cổ đại trông khá phù hợp, sau khi hơi chỉnh sửa thì ghép lên đầu Khốc Bát, bày ra trực tiếp hình ảnh của hắn khi có những kiểu tóc này trên đầu.
Chu Châu, Ôn Giản, Cẩu Tử cũng nhịn không được thò đầu tới xem, nhìn Khốc Bát lật xem từng tấm ảnh chụp.
Làm việc ở rạp chiếu phim một thời gian ngắn nên khả năng tiếp thu của nhân viên rạp cao hơn người qua đường rất nhiều, nhưng vẫn bị giật hình vì ảnh chụp của Khốc Bát.
Chu Châu nhìn ảnh chụp một cái, lại ngẩng đầu nhìn Khốc Bát: "Khốc Bát bên trong đã nhuộm tóc rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận