Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 98: Trò cười này tôi có thể cười mười năm 2

Lộ Dao: "Nếu không còn chuyện gì khác nữa, thì tôi phải về nhà rồi."
Trang Lương đứng ở chỗ cũ, không có can đảm đuổi theo.
Chắc chắn Lộ Dao chính là người chơi mới có thể khiến NPC của thế giới nhẫn đen phải khom lưng kia, trong đầu hắn ta hiện lên rất nhiều suy nghĩ, kết hợp với nhẫn đen không hạn số lần kia, nhất định hai người có gì đó liên quan.
Chẳng lẽ cô là người của thế giới kia?
Cho dù chân tướng là như thế nào thì chuyện duy nhất Trang Lương xác định chính là Lộ Dao không phải người mà bọn họ có thể chọc vào.
Về chuyện tại sao Lộ Dao muốn mở cửa hàng ở con phố cũ nát này, số lượng đồ ăn lớn nhập về đó sẽ đi đến đâu thì hắn ta đã hoàn toàn không còn hứng thú nữa.
Kỳ Giác tiến lên một bước: "Đợi một chút."
Trang Lương trợn mắt: ??? Cậu trêu chọc cô ta làm gì? Để cô ta đi đi.
Lộ Dao quay đầu lại: "Còn chuyện gì?"
Kỳ Giác chỉ vào cửa hàng ở phía sau: "Tôi muốn biết, tại sao cô muốn mở một cửa hàng đồ ăn nhanh ở nơi này? Có thể kiếm tiền không? Thật sự có khách đến à?"
Lộ Dao: "Tôi cam tâm tình nguyện, không kiếm tiền, có khách. Được rồi chứ?"
Kỳ Giác ngơ ngác gật đầu.
Cô gái tuổi không lớn, còn rất thẳng thắn.
Nghe được câu "có khách" kia, Trang Lương lại càng sởn tóc gáy, đợi Lộ Dao biến mất ở ngã tư, hắn ta mới dám hô hấp lại bình thường.
Kỳ Giác quay đầu lại nhìn qua, trong mắt có chút mê man.
Trang Lương không hiểu nguyên do: "Làm sao vậy?"
"Không thấy cửa hàng đồ ăn nhanh nữa." Kỳ Giác nói.
Trang Lương quay đầu lại, trống rỗng, chân liền mềm nhũn: "Đậu má đậu má đậu má! Đi mau, tôi sai rồi! Sẽ không bao giờ đến nữa."
Sau khi Lộ Dao rời khỏi cửa hàng đồ ăn nhanh: "Khăn chùm đầu của yêu nữ" đã che giấu vị trí của cửa hàng đồ ăn nhanh.
Nhưng Trang Lương không biết được chuyện này, về đến nhà liền bị bệnh nặng, đóng cửa từ chối tiếp khách rồi biến mất thật lâu.
-
Ngày hôm sau, trên cổ Lộ Dao đeo một cái máy ảnh Polaroid, ôm một hũ dưa chua đến cửa hàng.
Nhân viên cửa hàng và khách hàng đều kinh ngạc, vì chỉ trong một đêm mà cửa hàng đồ ăn nhanh đã được xây thêm một tầng, thành một toà nhà ba tầng màu xanh đẹp mắt, bảng hiệu màu xanh thật lớn trên cửa lại càng thêm bắt mắt.
Lộ Dao mở cửa của cửa hàng ra, để nhân viên cửa hàng vào trước, khách hàng thì tự giác xếp hàng ở cửa.
Hạnh Tử bước vào liền nói: "Tại sao lại có thêm một tầng, lần này bán cái gì?"
Tiểu Gia và Kỳ Sâm mong chờ nhìn Lộ Dao, Toàn Thắng Cử không nói gì, ánh mắt cũng mang vẻ tò mò.
Bạch Minh dựa bên cạnh, nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như đang có tâm sự.
Lộ Dao lắc đầu: "Đúng lúc có cơ hội, xây dựng thêm trước. Vẫn chưa nghĩ ra sẽ làm gì, chờ tuyển nhân viên mới cho cửa hàng rồi mở tiệc chiêu đãi Ma Thần đại nhân xong, sẽ suy nghĩ tiếp."
Ngoại trừ Tiểu Gia biết được đầu tiên thì những người khác chớp mắt liền quên vừa nãy mới nói chuyện gì, khiếp sợ mà chen đến trước mặt Lộ Dao: "Ma Thần đại nhân muốn đến cửa hàng ăn cơm?"
Hai tay Hạnh Tử ôm đầu, không thể tin nổi nói: "Ma Thần đại nhân đã ẩn thần gần trăm năm, ngay cả bảo vệ cũng không rõ ông ta đang ở nơi nào, vậy mà lại muốn đến cửa hàng ăn cơm sao? Không được, nhất định phải chuẩn bị thật tốt."
Kỳ Sâm ngồi xổm trên mặt đất, vẻ mặt đầy hoảng sợ: "Ma Thần đó, sẽ không phải là cái đó đâu nhỉ? Cái sự tồn tại mà người chơi vi phạm quy tắc trò chơi thì liền bị giáng xuống thần phạt ấy?"
Hắn ta có bóng ma tâm lý rất sâu đó, khi thất bại ở trò chơi cuối cùng, dường như có nhìn thấy ông ta, nhưng hắn ta nhớ không ra.
Lộ Dao liếc mắt nhìn thoáng qua Bạch Minh, vẫn không có cách nào liên kết thanh niên đẹp như từ trong truyện tranh bước ra ở trước mặt, cùng với thiếu niên Bạch Minh tóc đen mắt đen trong ảo cảnh.
Sau khi người đã chết rồi, vẻ bề ngoài sẽ xảy ra thay đổi lớn đến như vậy sao?
Sau khi ầm ĩ một lúc, cửa hàng bắt đầu buôn bán bình thường.
Các nhân viên cửa hàng thực hiện nhiệm vụ của mình, Lộ Dao ở sau bếp làm thực đơn mới.
Cô mất một khoảng thời gian, tự mình một lần nấu hết tất cả những món ăn trên thực đơn, bao gồm cà phê và điểm tâm ngọt của lầu hai, sau đó chụp ảnh từng món một.
Sau đó dán ảnh chụp trên cuốn vở do hệ thống cung cấp, chia đơn giản thành đồ ăn nhanh, thức ăn làm từ bột mì, đồ uống và điểm tâm ngọt, một quyển thực đơn thật dày có hình ảnh có chữ viết, sử dụng vô cùng tiện lợi.
Mà quyển này là thực đơn tổng hợp của cửa hàng đồ ăn nhanh, thực đơn đặt trên bàn cung cấp khách hàng dùng đều là bản phục chế của nó.
Chỉ cần Lộ Dao tăng thêm món ăn mới và hình ảnh ở thực đơn tổng hợp, thì trên toàn bộ bản phục chế sẽ lập tức tăng thêm theo, không cần cô phải quá bận tâm.
Đảo mắt đã ba ngày trôi qua, vì đón tiếp Ma Thần đại nhân mà cửa hàng đồ ăn nhanh đã treo biển đóng cửa trước nửa ngày.
Lộ Dao bận rộn ở phòng bếp, các nhân viên cửa hàng căng thẳng ở bên cạnh vây xem, nghĩ tới chuyện Ma Thần đại nhân sắp đến, cũng không biết phải đặt tay ở chỗ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận