Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 57: Chữa trị, huyễn giới và đâm sau lưng 3

Livestream vẫn đang mở, trong lúc không chú ý đến, số người xem đã tăng lên hơn hai mươi nghìn người, hệ thống lại thưởng cho rất nhiều giá trị nhân khí.
Nhìn thấy bọn họ muốn ăn trưa, bão bình luận cực kỳ sôi nổi.
"Lại đến phần đau khổ nhất là có thể xem nhưng không thể ăn!"
"Thịt heo xào dứa là món tôi thích ăn nhất!"
"Canh măng trông ngon thật, muốn uống quá!"
"Tại sao mấy món đó đều là cơm cho nhân viên? Chủ quán, ra món mới ngay lập tức, tôi... xin cô!"
"Vậy mà lại là suất ăn, tôi cũng muốn ăn! Một người viết thư bằng máu xin chủ quán hãy lập tức ra món mới!"
...
Sau đó, có rất nhiều người bấm tặng quà, số người xem đang không ngừng tăng lên.
【Giá trị nhân khí của cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao hơn mười ngàn, nâng cấp lên cửa hàng bốn sao. Món ăn mới + 2, giá trị nhân khí + 1000, khu vực phủ sóng livestream + 3. Mời chủ quán tiếp tục cố gắng!】
Nhận được nhắc nhở của hệ thống, Lộ Dao lập tức bấm mở bản đồ, trực tiếp chọn ba khu vực F, G, H để phủ sóng livestream, còn lại bốn khu vực, mở khóa xong có thể nhận được nhiệm vụ cuối cùng.
Lộ Dao vừa ăn vừa tương tác với người xem livestream một lát, thấy thời gian không còn sớm nên tắt livestream đi, dặn dò nhân viên cửa hàng: "Buổi chiều tôi có chút việc, đi ra ngoài một chuyến, mọi người trông cửa hàng nha."
Bốn nhân viên cửa hàng chú ý ăn cơm, gật đầu liên tục, thịt heo xào dứa ngon quá.
Lộ Dao suy nghĩ một chút nói: "Vài ngày nữa, tôi sẽ làm thêm hai món ăn mới, trong đó một món sẽ là thịt heo chua ngọt, món còn lại để tôi suy nghĩ."
Thịt heo xào dứa là món phải ăn nhanh, để nguội không ăn được. Nhưng thế giới này có kỹ thuật giữ ấm độc đáo, đồ ăn làm xong đặt ở trong hộp, để lâu rồi vẫn giống như vừa lấy ra khỏi nồi.
Lộ Dao cân nhắc việc có thể làm trước, không cần lúc bán mới làm từng phần từng phần.
Nhân viên cửa hàng ăn đến mức hai má phồng lên dùng sức gật đầu, món ăn này chắc chắn bán được nhiều!
Ba giờ mười phút buổi chiều, Lộ Dao đi ra khỏi cửa hàng, trở lại nơi trước kia, khách hẹn trước đã đến rồi.
Bốn giờ có vị khách đến đây lần đầu tiên, tên là Triệu Vũ Tình, trông có vẻ hơn hai mươi tuổi, còn rất trẻ.
Triệu Vũ Tình có mái tóc dài xoăn nhẹ, khuôn mặt thanh tú ưa nhìn.
Nhưng mà hình như trạng thái của cô ta không tốt, lớp trang điểm dày vẫn không giấu được vết bầm tím, vẻ mặt mệt mỏi, dường như còn có chút hoảng sợ.
Lộ Dao cho cô ta xem những mẫu móng tay mà mình đã làm trước đây, hỏi cô ta thích phong cách gì.
Triệu Vũ Tình tùy ý nhìn hai cái rồi để xuống, đưa tay ra cho Lộ Dao: "Không cần chọn, em muốn cái đắt nhất."
Đúng là một yêu cầu đơn giản và dễ hiểu, nhưng cô thích.
Lộ Dao lấy đồ nghề ra, trước tiên giũa móng tay cho khách, trong đầu đã phác họa ra một tác phẩm mới.
Trong khi nói chuyện, Lộ Dao biết được Triệu Vũ Tình là sinh viên năm ba của trường đại học A, cùng trường với Lộ Dao.
Nghe nói Lộ Dao cũng là sinh viên của trường đại học A, Triệu Vũ Tình hơi kinh ngạc.
Cô ta hơi tò mò hỏi: "Mấy tháng nay chị không tìm việc, suốt ngày đi làm nail sao?"
Lộ Dao suy nghĩ một chút, không nói đến chuyện về cửa hàng đồ ăn nhanh, gật đầu nói: "Gần như là vậy."
Đôi mắt của Triệu Vũ Tình chuyển động, nhắm mắt lại, không chủ động nói chuyện với Lộ Dao nữa.
Hai tiếng sau, móng tay của Triệu Vũ Tình đã làm xong.
Cô ta giơ ngón tay lên nhìn kỹ, hoa văn trên mỗi ngón tay không giống nhau, tất cả đều do Lộ Dao tự tay vẽ lên, màu vàng phối với màu tím, rất sang trọng, còn đính lên những viên kim cương nhỏ xinh đẹp, trông vừa cao quý vừa đẹp đẽ.
Triệu Vũ Tình cực kỳ hài lòng, hỏi: "Hết bao nhiêu?"
Lộ Dao tính toán xong, giảm giá một ít: "Hai ngàn."
Sắc mặt của Triệu Vũ Tình thay đổi: "Chẳng phải bình thường chỉ có mấy trăm sao?"
Lộ Dao: "..."
Cô có một dự cảm không lành.
Quả nhiên giây tiếp theo, sắc mặt của Triệu Vũ Tình tái nhợt nói: "Trong tay em chỉ có năm trăm đồng."
Lộ Dao hít sâu một hơi, bình tĩnh lại: "Quả thật có loại mấy trăm tệ, nhưng không giống với kiểu mà em làm."
Mặt của Triệu Vũ Tình hiện lên vẻ đau khổ, nói: "Đây là lần đầu tiên em đi làm nail, vốn dĩ không biết làm nail mắc như vậy. Đàn chị, có thể lấy rẻ một chút không?"
Lộ Dao thầm nghĩ sơ suất rồi, lúc đầu cô muốn báo giá, nhưng Triệu Vũ Tình luôn chắc chắn rằng không cần, cứ làm cái mắc nhất.
Cô nghĩ khách mà Trầm Ti Ti dẫn đến chắc không có chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận