Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 598: Giải thích cho các quan chức 3

Anh trai của Tạ Vãn, Tạ Húc, du học ở bên ngoài nhiều năm, kiến thức còn nhiều hơn so với những cậu ấm ăn chơi quanh năm chưa từng ra khỏi Lương Kinh, từng được nhắc tới một lần trong thư được gửi từ biển.
Lúc trước, Tạ Vãn cũng không có cách nào tưởng tượng được bộ dáng quái vật khổng lồ trong thư ca ca miêu tả, cho đến hôm nay nhìn thấy ở rạp chiếu phim, mới có nhận thức cụ thể, ngay lập tức có hơi kích động.
Lộ Dao bình tĩnh nói: "Tiểu nương nhà họ Tạ nói không sai, cự thú biển sâu thật sự tồn tại, cũng không phải là giả.”
Trong nháy mắt sắc mặt của nhóm con trai đứng ở lối đi trở nên không tốt, người nói chuyện đầu tiên nhìn chằm chằm Lộ Dao, nhớ tới lời đồn đã từng nghe qua trước đó, lớn tiếng nói: "Ngươi là con gái, đương nhiên sẽ thiên vị họ. Hôm nay không giống như trước đây, thật là thật, giả là giả. Cho dù ngươi có làm thế nào giúp họ ngụy biện đi chăng nữa, ta sẽ không tin.”
Tiểu nương mặc bộ màu xanh đang nữ đỡ lấy Tạ Vãn nhìn không vừa mắt, lên tiếng nói: "Lúc trước các ngươi nói muốn tìm bà chủ để chứng thực, lúc này bà chủ cũng đã xác thực lời nói của Vãn Vãn, lại nói xấu là nàng thiên vị con gái, rốt cuộc ngươi có còn là một người đàn ông hay không?”
“Tiểu nương nhà họ Trần ngươi đừng có mà kiêu ngạo, bà chủ này chính là đang thiên vị. Bỏ đi, ta cũng không muốn so sánh kiến thức với đám người phụ nữ các người, các ngươi cảm thấy là thật, vậy thì là thật." Người đàn ông cầm đầu "xoạt" một cái xòe quạt ra, chậm rãi lắc nhẹ hai cái, xoay người rời đi.
Lộ Dao thở dài một hơi: "Nếu nói chắc chắn như thế thì trong số các ngươi có người đã đến biển rồi sao?”
“Tuy chúng ta chưa từng đi, chẳng lẽ ngươi đã đi rồi?” Một thiếu niên đi cùng với người đàn ông cầm quạt gấp lên tiếng, giọng điệu cứng rắn, hàm chứa sự khinh miệt.
Lộ Dao gật đầu: "Tôi thật sự đã từng đến đó. Không chỉ đi qua, mà còn lặn xuống biển, nhìn thấy những sinh vật biển khổng lồ trong phim.”
“Nói nhảm! Bằng chứng của ngươi đâu?” Thiếu niên kia vô cùng không phục.
Ngón tay Lộ Dao vuốt ve điện thoại di động trong túi áo, suy nghĩ một lát, thấp giọng nói: "Tạm thời trong tay tôi không có chứng cứ, nhưng tôi thật sự đã đi xuống biển. Nếu các người muốn xem bằng chứng, vậy thì chờ vài ngày. Đến Trung thu, mọi người có thể đến rạp để xem.”
“Được. Vậy chúng ta đợi chứng cứ của bà chủ.” Trong mắt người đàn ông lắc quạt tràn đầy đùa cợt, mang theo một đám công tử bột cười to rời đi.
Để lại sắc mặt nhóm người quý nữ đỏ lên, Tạ Vãn càng khóc không thành tiếng.
Lộ Dao nhìn qua: "Đừng khóc. Tiểu nương nhà họ Tạ thật sự nói không sai, chỉ là do kiến thức bọn họ thiển cận, không biết trời đất rộng lớn như thế nào.”
Tiểu nương nhà họ Trần lo lắng nhìn về phía Lộ Dao: "Bà chủ có biện pháp gì để thanh minh không?”
Lộ Dao trấn an: "Cho tôi một chút thời gian, ngày Trung thu sẽ công bố.”
Phản ứng của "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu" tốt hơn so với dự kiến, buổi chiếu đầu tiên kết thúc, với tập tính của cự thú dưới biển, kỹ thuật đóng tàu mới lạ, cảnh sắc tuyệt đẹp của biển sâu chưa từng thấy lan truyền khắp các quán rượu, quán trà lớn một lần nữa.
Người chưa từng xem qua không tin trong biển thật sự có sinh vật khổng lồ như vậy, càng không tin không cần nhân lực, thuyền nhỏ ở trên mặt nước cũng có thể nhanh như bay, mà người xem qua chỉ hận vốn từ nghèo nàn, căn bản không miêu tả được hoàn toàn cảnh tượng tráng lệ, chỉ đành không ngừng khuyên người bên ngoài đi xem.
Dưới một kiểu tâm trạng kỳ lạ mà "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu" lặng lẽ nổi lên, ngày công chiếu này đã bùng nổ, thậm chí còn đè lại danh tiếng của "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" cùng ngày công chiếu.
Sau khi đóng cửa vào buổi tối, Lộ Dao thông báo cho tất cả các nhân viên rạp đến khu vực tiếp khách để tập hợp.
Hôm nay là ngày trả lương, cũng là thời gian kết thúc thời gian thử việc bảy ngày của năm nhân viên mới.
Trước tiên Lộ Dao phát tiền hàng tháng cho nhân viên cũ, ngoại trừ Phó Trì ra, mỗi tháng những người khác đều là hai lượng bạc.
Mấy người mới trông mong nhìn đám người Chu Châu ấn dấu tay lĩnh tiền, đôi mắt sáng lên.
Chờ bọn họ chính thức vào làm, mỗi tháng cũng sẽ được nhận nhiều ngân lượng như thế.
Lộ Dao tính sổ xong, buông bút xuống, kế tiếp chính là sổ sách của năm người mới.
Tiểu đội trưởng Trương Thành của đội tuần tra vệ binh dẫn theo bốn quan binh trực tiếp tiến vào, cao giọng hỏi: "Bà chủ, kẻ trộm ở đâu?”
Năm người chờ kết lương hàng tháng nghe được lời này, sắc mặt thay đổi.
Cằm Lộ Dao khẽ nâng lên: "Ngay trong năm người này.”
Cô vừa dứt lời, Triệu Kim Hương đã quỳ xuống, không ngừng dập đầu: "Bà chủ, oan uổng quá.”
Ngón tay Lộ Dao gõ nhẹ lên mặt bàn thủy tinh, giọng điệu bình tĩnh: "Dì Triệu, con cũng đã nói cái gì đâu? Dì hét cái gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận