Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 492: Trung thu 15

Cơ Chỉ Tâm bước từng bước lên bậc thang trong suốt đi từ đáy biển đến phòng câu cá, cảm giác rất khác biệt với khi được chú Mệnh cõng lên.
Qua năm năm, cậu ta lại có thể đứng lên bằng một cách mà bản thân cũng chưa bao giờ nghĩ tới được.
Chẳng sợ rằng Ma pháp cũng có lúc mất hiệu lực nhưng trong lòng cậu ta vẫn rất biết ơn.
-
Cơ Chỉ Huân lúc rảnh mới xem lại những đoạn nói chuyện trong group chat, lại vào trang cá nhân của Cơ Chỉ Tâm xem hoạt động gần đây và mở khung chat riêng với Cơ Chỉ Hương.
[Huân: Hương Hương, chị có biết anh Chỉ Tâm làm việc gì ở thành phố Dao Quang không?]
[Hương Chỉ: Không phải làm thợ điện ở cửa hàng thú cưng à? Có chuyện gì hả?]
[Huân: Anh Chỉ Tâm sửa lại tất cả các tên của các tài khoản, em cảm giác có chút kỳ lạ. Em suy nghĩ có phải là ảnh gặp chuyện gì hay không?]
Công chúa Cinderella đi làm, cậu ta cảm thấy cái tên này mang ý nghĩa không bình thường.
[Hương Chỉ: Gặp được chuyện gì chứ?]
[Huân: Em cũng không biết. Hương Hương, chị hỏi dì Dung thử, đừng để anh Chỉ Tâm gặp phải chuyện gì.]
[Hương Chỉ: ... Ừ, chị cảm thấy không có chuyện gì lớn đâu. Em cũng biết rồi đó, anh Chỉ Tâm đã thay đổi rất nhiều từ khi chân bị thương. Ảnh sửa tên cũng có thể là thật sự gặp được người mình thích.]
[Huân: ... Chờ em xong hết công việc thì em sẽ tự đi hỏi.]
Lời nói này có mang theo một chút giận hờn nhưng Cơ Chỉ Hương không muốn nói chuyện với Cơ Phi Dung nên không muốn đồng ý, đề tài bị kẹt lại một cách xấu hổ.
-
Chỉ còn hai ngày trước Trung thu, nhân viên ở các cửa hàng đồ ăn nhanh, tiệm nail và cửa hàng Blind Box cùng nhau vắt hết óc để nghĩ ra được món bánh Trung thu nhỏ ngon nhất, nghe nói có rất nhiều ý tưởng cực hay. Mọi người đều đang rất tích cực làm thử nhưng kiên quyết không cho Lộ Dao tham gia.
Cửa hàng Lông Xù không có thợ làm bánh chuyên nghiệp nên Cửu Hoa chỉ có thể lấy hết dũng khí để bắt chuyện với khách hàng, thu thập thêm ý tưởng.
Một người mắc hội chứng sợ xã hội như Cửu Hoa cũng rất nhiệt tình, lại có thêm hàng mẫu phong phú do Lộ Dao cung cấp cho nên bánh Trung thu của cửa hàng Lông Xù cũng rất có ý nghĩa.
Nhưng mà lúc làm thí nghiệm thì mọi người đều gặp nhiều khó khăn, nghe Harold kể các cửa hàng khác cũng không tiết lộ ý tưởng cho bà chủ. Mọi người đều muốn làm ra được bánh Trung thu nhỏ có nhiều đặc sắc nhất của thế giới mình để khiến cho bà chủ phải kinh ngạc.
Cửu Hoa nghe vậy thì rất đau lòng. Vì lo lắng ảnh hưởng tới vấn đề công bằng của cuộc thi, cô ấy đành phải nhịn đau mà từ chối sự hỗ trợ của Lộ Dao.
Nói đến chuyện này cũng rất buồn cười, mấy cửa hàng buôn bán rất bình thường nhưng trong chuyện làm bánh Trung thu nhỏ lại đều tập trung giống như đang tổ chức "toàn quân thi đua". Mấy ngày nay nhân viên các cửa hàng đều không muốn Lộ Dao đi đến tiệm.
Lộ Dao đứng ở trước cửa của cửa tiệm Lông Xù, vẽ vào không khí một cái cửa hàng.
Hệ thống rất kích động: [Chuẩn bị cửa hàng mới, lần này sẽ là cửa hàng gì?]
Năm ngón tay của Lộ Dao mở ra, cửa tiệm Lông Xù được gạt sang phải: "Mấy cửa hàng mặt tiền này nhỏ quá, có thể xây thêm tầng được không?"
Hệ thống: [Xây thêm tầng làm gì? Chỉ cần mở ra được Tinh Môn thì sẽ có thể xây dựng thêm không gian rồi.]
Ánh mắt của Lộ Dao hơi nheo lại: "Bên trong thì sẽ xây dựng thêm nhưng mặt ngoài của cửa hàng cũng phải cao lớn khí phách."
Hệ thống cố gắng hỏi thêm: [Chủ quán đã quyết định mặt hàng sẽ kinh doanh chưa?]
Mấy ngày nay cô đều vội công việc của Trung thu, vội nhận nhân viên mới, không hề nhắc đến việc mở cửa hàng nên nó tưởng cô không có ý tưởng gì.
Lộ Dao hơi lắc đầu: "Có chút ý tưởng nhưng còn chưa quyết định. Cậu cứ giúp tôi dựng cửa hàng lên trước, từ chỗ này đến chỗ kia đã có một, hai, ba, bốn, năm nhà. Đúng rồi, mở cả năm mảnh này chung với nhau luôn."
Hệ thống: [... Năm mảnh cùng lúc, to vậy à, cô định mở cửa hàng gì thế?]
Điện thoại di động của Lộ Dao vang lên, trên màn hình hiện tên của Chu Tố.
Cô đã đặt hàng hơn mười cân bánh ngọt truyền thống và bánh Trung thu nhỏ với Chu Tố, cung cấp địa chỉ là một khu dân cư cũ cách phố mua sắm không xa.
Chu Tố nói sắp đến.
Lộ Dao nghe điện thoại xong thì cưỡi xe đạp điện ra cửa.
Cô mới mua xe đạp điện hôm qua để khỏi phải đi bộ, cũng không cần phải đứng bên cạnh xe Cadillac của chú Mệnh.
Chu Tố đứng chờ ở cửa khu phố, xe đạp điện của cô ấy còn dừng lại ven đường.
Lộ Dao lộc cộc chạy tới nhận bánh rồi lại quay về ngay.
Chu Tố vội vàng leo lên xe đạp điện đuổi theo: "Cô sống ở gần đây à?"
Lộ Dao: "Đúng rồi, cô cũng ở đây hả?"
Chu Tố lắc đầu: "Không phải, hôm nay có chút việc nên mới lại đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận