Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 270: Âu hoàng quá, một phát trúng luôn 3

Lộ Dao đã quen với kiểu mở cửa hàng này, người khác mở cửa hàng blind box, đốt tiền người chơi và trùm nạp tiền.
Chỉ có cô, cho dù là mở cửa hàng gì cũng đều là đốt tiền của chính mình.
Trước máy blind box, Chu Nghênh và Lữ Viễn Phàm mỗi người cầm mười lăm đồng xu blind box, chuẩn bị lấy hộp.
Lữ Viễn Phàm lấy đồ uống nóng, sau khi nhét xu vào, cái đèn nhỏ màu đỏ bên cạnh máy blind box sáng lên, kêu leng keng một tiếng, rơi xuống một lon đồ uống.
Cậu lấy đồ uống ra, trái tim treo lơ lửng rốt cuộc cũng hạ xuống, nặng, cầm trong tay còn nóng hổi, giống như cái mà bà chủ đã mở.
Chu Nghênh đứng trước máy blind box mì gói, sau khi nhét xu vào, cái đèn nhỏ màu đỏ bên cạnh máy blind box sáng lên, rơi xuống một cái hộp.
Cô bé lấy ra, cái hộp này không giống với đồ uống nóng, khi để trong máy nhìn có vẻ rất nhỏ.
Sau khi lấy ra, cái hộp dường như lớn hơn một chút, cũng không biết là nguyên lý gì.
Lấy hộp xong, thành viên của tiểu đội vây thành một vòng tròn, chuẩn bị mở blind box đồ uống nóng trước.
Tay của Lữ Viễn Phàm đặt trên lon, chuẩn bị mở ra, nhưng lại có chút căng thẳng.
Bọn họ xúm lại một chỗ nhìn kiểu dáng, ngoại trừ ca cao nóng mới vừa uống thử thì tất cả đồ uống khác đều chưa từng thấy.
Tên của mỗi một loại đều vô cùng hấp dẫn, khiến cho bọn họ tràn đầy mong đợi đối với thứ mình không biết.
"Răng rắc-" một cái, mở nắp ra, vị chua kỳ lạ xen lẫn vị ngọt của hoa quả xông ra.
Các đội viên giật mình, ngay sau đó mừng như điên, giống như thưởng thức được hương vị mới.
Chu Nghênh ghé sát vào ngửi thử: "Thơm quá đi, ngọt đến béo luôn. Đây là hương vị gì, trà chanh mật ong, hay là matcha latte?"
Lộ Dao không cần đến gần cũng có thể ngửi được mùi vị kia.
Cô có chút kinh ngạc, mấy đứa nhỏ này không biết mùi thơm của hoa quế, cũng không biết rượu gạo ngọt.
"Đây là trà long nhãn ủ cơm rượu hoa quế, uống vào có hiệu quả hỗ trợ giấc ngủ." Lộ Dao giải thích.
Năm đứa nhỏ thay phiên nhau uống một vòng, liếm môi, cong mắt, cái này cũng uống rất ngon.
Mùi hoa quế thơm nồng, cơm rượu chua ngọt, kết hợp với hương thơm trái cây ngào ngạt đặc trưng của quả long nhãn, một ngụm ngọt đến tận tâm can.
Về hương vị, có lẽ mấy đứa nhỏ sẽ thích ca cao nóng hơn, nhưng đây là lần đầu tiên bọn chúng uống được đồ uống có mùi vị phức tạp như thế, hương vị tinh tế, còn rất gây nghiện.
Một lon trà long nhãn ủ cơm rượu hoa quế, mỗi người một ngụm, rất nhanh liền uống hết, ánh mắt của mọi người lại tụ đến thứ trên tay Chu Nghênh.
Trên hộp giấy hình hộp chữ nhật, viết mấy chữ blind box mì gói, phía bên có hình vẽ minh hoạ kiểu dáng: mì bò ớt xanh, mì gà cay, mì sườn cay, mì gà nấm hương, mì hải sản.
Trương Bách chỉ vào hình vẽ kiểu dáng của blind box mì gói: "Tại sao cái này không ẩn đi?"
Vẫn chưa biết làm thế nào để có “ẩn giấu”, nhưng cậu ta nhạy bén phát hiện ra sự khác biệt.
Lộ Dao bổ sung: "Trong máy blind box mì gói có tổng cộng mười phần được ẩn giấu, nhưng không phải để che giấu kiểu dáng, mà là các thành phần nhỏ. Mỗi một vị mì gói, đều có thể không ẩn giấu."
Các thành viên của tiểu đội vẫn không quá hiểu ý đồ che giấu, chuẩn bị nhìn thử cái thứ gọi là mì gói này rốt cuộc trông như thế nào trước.
Chu Nghênh mở hộp ra, lộ ra bao bì bên trong, đổ ra vài gói nhỏ bọc riêng lẻ: "Mấy thứ này là cái gì?"
Lộ Dao đi tới nhìn thử, cười nói: "Âu hoàng quá, một phát trúng luôn, lấy ra thứ ẩn giấu rồi."
(*) Âu hoàng: Cực kỳ may mắn.
Ẩn giấu?
Mọi người nhìn bọc nhỏ rơi đầy trên mặt đất, có chút khó hiểu: "Đây là ẩn giấu?"
Lộ Dao phân chia giúp bọn chúng: "Blind box mì gói kiểu dáng bình thường chỉ có mấy thứ này, mì, gói gia vị, gói canh, và bộ đồ ăn. Sau đó trong gói này của cậu, có thêm gói nguyên liệu lớn và gói rau cải này, đều chỉ có gia vị nhỏ giấu vào mới có."
Toàn bộ gói hàng, chỉ có hai gói thành phần nhỏ mà bà chủ cầm trong tay kia là khác biệt so với những nguyên liệu khác.
Chu Nghênh không hiểu ý nghĩa của "âu hoàng" lắm, nhưng hiểu được bản thân đã lấy được thứ tốt, vui vẻ hỏi: "Cái này phải ăn như thế nào?"
Lộ Dao kiên nhẫn chỉ dẫn cho bọn chúng xem hướng dẫn sử dụng trên hộp, lại chỉ đến máy nước nóng ở cách đó không xa.
Chu Nghênh dựa theo lời chỉ dẫn, làm mì gói xong.
Cái cô bé ăn chính là mì sườn cay, nước nóng đổ lên mì và gia vị, mùi thơm hấp dẫn lập tức tràn ngập, hoàn toàn khác với đồ uống nóng, nhưng lại càng ngon miệng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận