Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 605: Lần đầu hợp tác 5

Không thể chờ từng chiếc hộp từ từ mở ra, Ngọc Cát Tường và Ngọc Chi Niên mỗi người cầm lấy một hộp, đồng thời mở ra bánh Trung thu la bàn và bánh Trung thu hải sản.
Bánh Trung thu xếp lại giống như bức vẽ la bàn cùng với bánh Trung thu hải sản đáng yêu tất nhiên lại mở rộng tầm mắt của ba người, ba người ăn bánh Trung thu la bàn trước, cuối cùng mới tập trung ánh mắt vào bánh Trung thu hải sản.
Lộ Dao cười nói: “Đây là bánh Trung thu thịt, không chỉ dùng thịt, mà còn là thịt sống, ba vị mau nếm thử.”
“Thịt sống?” Ngọc Chi Niên đứng lên, chỉ là tưởng tượng cũng cảm thấy buồn nôn: "Cái này sao có thể ăn?”
Ngọc Cát Tường nhìn về phía Phùng Vĩnh, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
Lộ Dao gật đầu: “Thịt bình thường quả thật không nên ăn sống, bánh Trung thu thịt nhà tôi trải qua quy trình chế biến đặc biệt, sạch sẽ vô trùng, quả thật có thể ăn.”
Chu Tố cũng không nhịn được lên tiếng: “Bộ bánh Trung thu thịt này là tôi và đồng nghiệp cùng thiết kế hoàn thành, bán rất chạy.”
Ngọc Cát Tường và Ngọc Chi Niên đều không động, Phùng Vĩnh hạ quyết tâm, đưa tay cầm một chiếc, đầu tiên ngửi kỹ, không có mùi lạ, lúc này mới cắn một miếng nhỏ.
Ông ấy nhai kỹ để thăm dò, cũng không dám cắn mạnh, đôi mắt khẽ động, vào miệng mềm mại, không có bất kỳ mùi lạ nào như dự đoán, vị thanh ngọt của trái cây trộn lẫn vào với thịt sống mềm dẻo, thật sự ăn rất ngon.
Nếu bà chủ nhỏ không nói trước bánh Trung thu này dùng thịt sống, thì hoàn toàn ăn mà không phát hiện ra.
Thịt kia cũng không biết xử lý như thế nào, ăn vào lại có chút vị ngọt.
Phùng Vĩnh sững sờ nhìn về phía cha con Ngọc thị: "Ngon lắm.”
Ngọc Chi Niên không tin: “Phùng thúc, thúc đừng gạt ta! Thịt sống sao có thể lấy ra làm bánh Trung thu?”
Vẻ mặt của Phùng Vĩnh cũng hoang mang: “Ta cũng không biết làm thế nào, nhưng thật sự rất ngon.”
Ngọc Cát Tường cầm lấy bánh Trung thu vị mực tươi: "Ăn có ngon hay không, tự nếm thử mới biết được.”
Ngọc Chi Niên vẫn rất mâu thuẫn, nhưng Ngọc Cát Tường ăn xong vẻ mặt cũng kinh ngạc: "Thật sự ăn ngon, tươi mới giòn tan, ăn không ra một chút mùi tanh của thịt sống nào.”
“Thật sao?” Ngọc Chi Niên run rẩy cầm lấy một chiếc bánh Trung thu vị nhím biển, cắn một miếng liền kinh ngạc: "Ngọt!”
Lộ Dao nhắc nhở: “Loại bánh Trung thu này người khác không thể tùy tiện ăn thử, thịt sống bình thường không đạt tới tiêu chuẩn vô trùng, người ăn vào sẽ bị bệnh.”
Ngọc Cát Tường thu hồi khiếp sợ ở trong lòng, cố gắng đuổi kịp suy nghĩ của Lộ Dao: "Xin hỏi “vô trùng” là thứ gì?”
Lộ Dao phổ cập một ít kiến thức khoa học đơn giản về ý thức vệ sinh chung, sau đó bắt đầu chính thức bàn bạc chuyện hợp tác.
Sau khi nếm thử sản phẩm này, Ngọc Quế Trai đã có nhận thức toàn diện về bánh ngọt của rạp chiếu phim, cũng được nâng cao thêm một ít kiến thức.
Mà việc hợp tác giữa rạp chiếu phim và bọn hắn là sản xuất ra một hộp bánh Trung thu có đặc điểm của rạp chiếu phim cũng có đẳng cấp của Ngọc Quế Trai, đến lúc đó do rạp chiếu phim ra mặt tuyên truyền, còn Ngọc Quế Trai cung cấp thành phẩm, hai cửa hàng cùng bán ra.
Nếu đủ thời gian, còn có thể tặng kèm theo một ít phúc lợi nhỏ bên cạnh hộp bánh Trung thu.
Đám người Ngọc Cát Tường không hiểu “kèm theo” là vật gì, nhưng đã hoàn toàn bái phục dưới mị lực của bánh ngọt trong rạp chiếu phim, buông tha suy nghĩ, giao hết mọi việc cho Lộ Dao sắp xếp.
Rạp chiếu phim sẽ thêm bộ bánh Trung thu ra nhập vào chuỗi cửa hàng, còn Ngọc Quế Trai thì bán riêng bánh Trung thu liên danh.
Ngọc Cát Tường và Phùng Vĩnh thương lượng một lúc lâu, thẳng thắn nói với Lộ Dao, bọn hắn không có ý tưởng nào hay.
Rạp chiếu phim đã có tất cả các loại bánh Trung thu mà bọn hắn có thể hoặc chưa thể nghĩ ra, thật sự không thể nghĩ ra bất ngờ nào khác.
Lộ Dao đã truyền đạt ý tưởng của mình với Chu Tố trước, Chu Tố chỉnh sửa lại, rồi trao đổi ý tưởng với ba vị sư phụ của Ngọc Quế Trai, cuối cùng xác định nguyên mẫu của bánh Trung thu liên danh giữa rạp chiếu phim và Ngọc Quế Trai.
Lúc này cách Trung thu chỉ còn bốn ngày, rạp chiếu phim dự kiến sẽ phát hành phim ngắn tuyên truyền vào ngày mười bốn tháng tám nên thời gian khá eo hẹp.
Ba vị sư phụ làm thử ngày đêm, thậm chí Ngọc Quế Trai còn vì vậy mà đóng cửa hai ngày, cuối cùng cũng hoàn thành hộp bánh Trung thu liên danh trước khi tuyên truyền.
Sản phẩm hoàn thành được đưa đến tay Lộ Dao, cô gọi Chu Tố và Phó Trì đến nếm thử, đều cảm thấy không thể chê vào đâu được.
Sau đó, Phó Trì lập tức quay quảng cáo hộp bánh Trung thu liên danh, cắt nối biên tập suốt đêm.
Rạng sáng ngày mười bốn tháng tám, Phó Trì bàn giao dữ liệu đã sao lưu cho Lộ Dao.
Mọi thứ đã được chuẩn bị ổn thỏa, chỉ đợi Trung thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận