Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 53: Khu vui chơi và phần ăn đặc biệt 2

Sáng sớm Thanh đến khu A từ khu bên khu C, đi thang máy lên tầng chín mươi chín.
Có lẽ còn sớm, người xếp hàng trước cửa hàng đồ ăn nhanh không nhiều bằng hàng dài sôi nổi như trước đây.
Thanh đứng ở xa nhìn thẳng vào bảng hiệu cửa hàng đồ ăn nhanh, kìm nén khát vọng muốn đi qua, vẻ mặt nghiêm túc xoay người đi đến khu vui chơi.
Nhẫn nhịn một chút, sau khi khảo hạch xong rồi lại đến ăn cơm, nếm thử tất cả các món mới ở trong quán một lần.
Bảo vệ trưởng là Bạch Giản đứng ở cạnh cửa sổ, nhìn thấy Thanh đi lên rồi lập tức đến khu vui chơi thì cảm thấy hài lòng.
Vài phút sau, có người mang theo vài bọc thức ăn to đi ra từ trong cửa hàng nhỏ, rẽ vào khu vui chơi ở bên cạnh.
Bạch Giản nhận ra người đến là Đỗ Thần - từng là bảo vệ của khu vui chơi Thanh Sơn ở khu D, trước kia anh ta rất mạnh, nhưng sau này lại mắc bệnh mất hồn nên từ chức ở khu vui chơi.
Chẳng lẽ hôm nay anh ta đến đây để tham gia thi tuyển bảo vệ? Bệnh mất hồn khỏi rồi sao?
Mắt của Bạch Giản nhìn vào hộp đồ ăn trong tay Đỗ Thần, khẽ nhíu mày.
"Cộc cộc cộc..."
Có người gõ cửa, Bạch Giản quay lại ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc: "Vào đi."
Một NPC đẩy cửa đi vào, báo cáo: "Bảo vệ trưởng, người được chọn tham gia thi tuyển bảo vệ lần này đã đến đông đủ, tổng cộng có hai mươi chín người, có thể bắt đầu kiểm tra."
Bạch Giản: "Biết rồi."
Ở dưới lầu, Đỗ Thần đi vào liền nhìn thấy Thanh từ trong hàng bảo vệ có hồn lực mạnh, chậm rãi đi đến trước mặt anh ta: "Sao anh cũng đến đây?"
Hai người từng là học sinh cùng thời được bảo vệ khu vui chơi Thanh Sơn chọn lựa, khu vui chơi Thanh Sơn là một trong ba khu vui chơi ở toàn bộ khu vực có thể chơi trò chơi hạn chế.
Năm đó Thanh và Đỗ Thần đều muốn được tuyển, hai người ở trong trò chơi chém giết ba ngày ba đêm.
Cuối cùng Đỗ Thần đã thắng trong gang tấc và được chọn.
Khu vui chơi ở tầng chín mươi chín cũng có thể chơi trò chơi hạn chế, nhưng sau này Thanh lại đến khu C.
Anh ta nói với Đỗ Thần rằng muốn biến thiên đường cửa hàng bánh ngọt ở khu C thành khu vui chơi lớn có thể chơi trò chơi hạn chế.
Đỗ Thần không ngờ anh ta sẽ từ bỏ hoài bão ban đầu, chạy đến tham gia cuộc thi tuyển bảo vệ ở khu vui chơi trên tầng chín mươi chín.
Thanh rũ mắt nhìn hộp đóng gói trong tay Đỗ Thần, nhanh chóng rời mắt, giống như không hề cảm thấy hứng thú, thản nhiên nói: "Tôi muốn xem thử thực lực hiện tại."
Phần lớn lực chú ý của Đỗ Thần đều bị đồ ăn ở trong tay thu hút, nghe vậy thì gật đầu: "Anh vẫn hiếu chiến như vậy, nhưng mà lần này tôi cũng có lý do để không thể thua. Chúng ta gặp trong trò chơi."
Thanh gật đầu im lặng, không nói gì nữa.
Đỗ Thần cũng không để ý, cầm theo hộp đóng gói tìm một góc xó nào đó, đang chuẩn bị mở ra ăn mấy miếng.
Bạch Giản từ trên lầu đi xuống, nhìn anh ta một cái thật sâu, ngoảnh đầu lạnh lùng nói: "Tất cả bảo vệ dự bị tham gia khảo hạch chuẩn bị một chút, rút thăm rồi tiến vào trò chơi. Quy tắc rất đơn giản, người ở lại đến cuối cùng, mạnh nhất chính là bảo vệ mới của khu vui chơi này."
Tại viện điều dưỡng ở khu E.
Nhóm y tá đang làm việc với người mắc bệnh mất hồn, viện trưởng nói đã tìm ra cách chữa khỏi bệnh mất hồn, hiện nay đã có ca khỏi bệnh.
Đã liên lạc được với Lộ Dao, Thủy Ngưng Hoa và nhóm y tá cứ tưởng chỉ cần đưa người bệnh đến đó là xong, không ngờ lại gặp khó khăn.
Những bệnh nhân không muốn đi ra ngoài, cũng hoàn toàn không tin rằng bọn họ đã tìm được cách chữa bệnh.
Hiện giờ trong viện điều dưỡng có gần ngàn người mắc bệnh mất hồn, nhưng không tìm ra nổi năm người tình nguyện đi với họ đến khu A trị liệu.
Thủy Ngưng Hoa thức cả đêm để làm việc, các bệnh nhân hoàn toàn làm thinh.
Nói đến phát chán mà người bệnh nằm ở trên giường quay lưng về phía cô ta, vẫn không nhúc nhích, trông giống như sẽ lập tức đoạn hồn.
Thủy Ngưng Hoa vừa tức lại không biết làm sao.
Sắp đến giữa trưa, họ vẫn chưa thể khởi hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận