Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 625: Chuyện tốt thành đôi 3

Lộ Dao cảm thấy đầu óc người này linh hoạt, khăn giấy và nước rửa tay cũng không đắt, lấy một thùng ở trong kho cho hắn.
Những nơi phim không đến được thì cho bánh Trung thu, giấy vệ sinh và nước rửa tay đến trước.
Triệu Quảng Hồng và Lộ Dao ký khế ước, trả tiền hàng xong, vội lái non nửa xe hàng cảm ơn rối rít rời đi.
...
Tiễn Triệu Quảng Hồng đi, Lộ Dao tiếp tục tuần tra khu chiếu phim nhỏ.
Vừa đi đến cửa quầy soát vé thì nghe thấy tiếng cãi nhau, đi qua nhìn một cái, cửa phòng chiếu phim quen thuộc, khách hàng quen thuộc.
Tạ Vãn, Tôn Thanh Hà và một nhóm quý nữ nhà quan, đứng đối đầu còn là nhóm tử đệ công tử bột ngày trước.
Lộ Dao nghe được mấy câu, lần này hình như cãi nhau vì “Đoàn tàu trên biển”.
Nhóm công tử bột tóm lấy chuyện lần trước, hỏi Tạ Vãn có phải đoàn tàu trên biển cũng là sự vật tồn tại thật sự hay không, mấy tên công tử bột bên cạnh cười đến ngả nghiêng.
Chân mày lá liễu của Tạ Vãn dựng ngược, mặt mày tức giận, luôn không nói được câu phản bác nào.
Lộ Dao khá bất lực: “Phim giải trí thôi, hà tất cố chấp thế này?”
Nam tử phẩy quạt nhìn thấy Lộ Dao, lập tức lớn tiếng gọi: “Bà chủ nhỏ đến rồi. Hôm trước chẳng phải nói Trung thu phải chứng minh cho bọn ta xem trong biển thật sự có cự vật khổng lồ kia sao, cũng qua Trung thu rồi, còn chưa thấy chứng cứ đâu nữa!”
Lộ Dao mặt không đổi sắc: “Tôi đã cung cấp chứng cứ rồi.”
Nam tử phẩy quạt cười nham hiểm: “Khi nào? Ta chờ sao không biết?”
Trần thượng thư xem xong “Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu”, còn chưa xem đủ, lại chọn một bộ “Mùa hoa rơi gặp lại chàng”.
Có điều chiếu liên tục hai bộ, giờ đã là buổi trưa, ngồi liền mấy canh giờ nên mọi người đều khá mệt mỏi.
Một hàng sáu, bảy người lấy Trần thượng thư đi đầu chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, thả lỏng tinh thần, rồi lại quay về xem tiếp.
Kết quả từ trong phòng chiếu phim đi ra, họ lại thấy mót quá nên đi WC một chuyến.
Không ngờ WC của rạp chiếu phim không giống với chỗ khác, sạch sẽ lịch sự, không có chút mùi nào.
Mấy quan viên ngắm nghía sờ mó trong nhà vệ sinh, không nhịn được đi nghiên cứu lắp ráp đường ống nước làm chậm trễ không ít thời gian, ra ngoài vừa hay đụng mặt một hàng trẻ con cãi nhau.
Trần thượng thư ra ngoài thì thấy Lộ Dao bị bới móc, nhìn đám công tử bột điên cuồng kia thì nhớ ra Trần Vũ Ninh, lên tiếng nói: “Tiểu tử vô tri kiến thức hạn hẹp, đừng ở đây làm mất thể diện.”
Tên công tử bột đi đầu không để mấy quý nữ Tạ Vãn trong mắt, chỉ vì hắn ta cũng có xuất thân cao quý, là con út của trang chủ.
Vạn Bảo Hâm không có hứng thú với chuyện trong triều, nhất thời không nhận ra Trần thượng thư, lớn giọng kêu gào: “Ông đây nói chuyện với bà chủ nhỏ, lão già đừng quảng chuyện bao đồng.”
Nhóm người Lý Bác tức đỏ cả mặt, trong thành Lương Kinh vẫn có thanh niên không biết điều thế này.
Sắc mặt Trần thượng thư lạnh lùng, không kiêu không nịnh: “Lúc nãy ta mới nghe được vài câu, các ngươi không tin trong biển thật sự có đại ngư, thật là vô tri. Bắt nạt sỉ nhục nữ tử, hăm dọa ép người không chút độ lượng, đáng thương biết bao.”
Vạn Bảo Hâm bất mãn: “Thế gian vốn không có con cá khổng lồ đến thế, chỉ là vật hư ảo xuất hiện trong kịch. Tranh luận vài câu, nói không lại thì lấy đại đạo lý ép người, đần độn cực độ.”
Lý Bác không nhịn được lên tiếng: “Sao lại không có? Chỉ là ngươi chưa từng gặp mà thôi. Đã từng nghe đến long diên hương chưa? Nguyên liệu của long diên hương lấy từ cá voi, cá voi là đại ngư đầu vuông trong phim. Người ở ven biển ít nhiều đều gặp qua, ngươi không hiểu biết, không kiểm chứng không tìm hiểu thì nhận định là giả, ếch ngồi đáy giếng mà không tự biết.”
Lộ Dao kịp thời lên tiếng: “Chứng cứ trong biển có đại ngư đã có từ lâu rồi, các người không chú ý đến mà thôi. Có khi người ta nói ngàn vạn lần, cậu không hiểu cũng không thể hiểu, cách tốt nhất thật ra là đích thân ra biển xem xem.”
Quảng cáo bánh Trung thu hải sản quay từ cửa hàng Lông Xù, lấy cảnh thật không hiệu ứng, đại kình ngư cũng có cảnh xuất hiện trong ống kính, vì chứng minh mà cuối cùng Lộ Dao vẫn đặc biệt ra mặt.
Vạn Bảo Hâm bị oán ngược lại, bắt đầu nghi ngờ chính mình.
Ban đầu, hắn ta thật sự không tin.
Nhưng có người nhắc đến long diên hương, hắn ta lờ mờ nhớ ra hình như đã từng thấy ở đâu đó rồi.
Lẽ nào họ sai thật?
Bỗng chốc, trong lòng Vạn Bảo Hâm dâng lên một sự kích động chưa từng có, hắn ta muốn đến bờ biển xem đại ngư thật sự.
...
Xử lý trò hề xong, Lộ Dao bị Trần thượng thư kéo đi nói chuyện, bỗng nhận được tin nhắn Chu Tố gửi đến.
Cửa sổ thu nhỏ cuộc hội thoại: [Bà chủ ơi, Tiểu Cơ phát điên rồi, đáng sợ lắm!”]
Bạn cần đăng nhập để bình luận