Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 231: Bé rồng đen, bé rồng hoang dã 2

Đỗ Mạn Ninh cũng thấy rất kỳ lạ, thuật bói toán của cô ấy chưa từng xuất hiện sai lầm nghiêm trọng như vậy.
Chẳng lẽ là bởi vì rời khỏi quê hương quá lâu, mất đi sức mạnh cho nên thuật bói toán cũng không đúng sao?
Lộ Dao đang nhìn say sưa, đưa tay phủ lên tay Harold, ấn chặt lên quả cầu thủy tinh: "Sắp tới anh đi theo Ti Kim tới cửa hàng rồi.”
Bói toán của quả cầu thủy tinh không phải là một bộ phim truyền hình, hầu hết các hình ảnh nhấp nháy rất nhanh, chỉ dừng lại ở một số nút đặc biệt.
Chuyện bé rồng đen gặp được cô có thể không tính là đặc biệt, nhưng tóm lại sẽ hiện lên một hai khung hình, Lộ Dao còn có hơi chờ mong.
Ngày hôm đó, theo ước định bé rồng vàng và bé rồng đen đánh nhau ở vùng đồng hoang Montenegro nhưng bé rồng vàng đến trễ, bé rồng đen ngồi xổm cả buổi chiều ở bên vách núi.
Mãi cho đến khi trời tối, cuối cùng bé rồng vàng cũng không đến.
Bé rồng đen tức giận nổi điên trên ngọn núi, dùng đuôi đập vào đá núi rồi đến đầm lầy, hoặc dùng sức bóp thành mảnh vụn.
Đại khái là còn cảm thấy khó hiểu, hắn thở phì phì vỗ cánh bay đi.
Vốn dĩ Harold bị Lộ Dao đè tay có hơi thẹn thùng thế nhưng đã bị cắt đứt bởi hình ảnh trong quả cầu thủy tinh giờ phút này.
Đôi mắt màu xanh thẳm của hắn toát ra sự nhầm lẫn: "Đây không phải là tôi."
Trong quả cầu thủy tinh, bé rồng đen rời khỏi vùng đồng hoang Montenegro, gặp thiếu nữ quý tộc lạc đường ở hồ Bạch Sa Thúy.
Vì tò mò, hắn chủ động tiến lên đáp lời.
Về sau, hắn đi theo người phụ nữ kia đến phủ đệ Kinclair ở thành phố Braibis, đồng ý ký khế ước phục tùng với con người kia, trở thành một con cự long mặc người sai khiến.
Từ đây, hình ảnh trong quả cầu thủy tinh hoàn toàn khác với kinh nghiệm sau này của Harold.
Giờ đây, rõ ràng hắn chờ Ti Kim đến, bị móng tay hấp dẫn, đi đến một cửa hàng Nhân tộc, trở thành tù binh của làm nail và truyện tranh.
Đỗ Mạn Ninh cau mày: "Sao lại không phải là anh? Những gì anh không biết không có nghĩa là nó sẽ không xảy ra. Dựa theo lời tiên tri, thiếu nữ quý tộc này chắc chắn là người định mệnh của anh. Sau này anh sẽ gặp cô ta, còn có thể định ra khế ước cới cô ta.”
Lộ Dao nhìn chằm chằm thiếu nữ quý tộc trong quả cầu thủy tinh, cảm thấy có hơi khó tin.
Chuyện bé rồng đen có người định mệnh, cô không tò mò, nhưng sao lại là Helena?
Lần trước hắn hung hăng dạy dỗ vị tiểu thư quý tộc kia một trận, hoàn toàn không có sắc mặt tốt.
Đột nhiên Harold giơ tay lên, cầm lấy quả cầu thủy tinh, lòng bàn tay dấy lên ngọn lửa màu đen.
"Răng rắc-" Mặt ngoài của quả cầu thủy tinh xuất hiện vết nứt, một lát sau vỡ thành bột mịn.
"Cái gì mà bói toán, không chuẩn gì cả! Lộ Dao, về thôi.” Harold oán hận nói xong, xoay người đi ra khỏi ngõ nhỏ.
Sao hắn có thể bị ép bởi một người nào đó?
Là một con rồng kiêu ngạo, Harold hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Đỗ Mạn Ninh khóc không ra nước mắt, đây là viên thủy tinh bói toán cuối cùng trên người cô ấy, vậy mà lại bị bóp nát như vậy.
Gặp tai nạn trên đường, cô ấy không có đủ tiền để thuê một chiếc xe, ngay cả công cụ để bày hàng tạm thời cũng không có.
Rồng, quả nhiên là chủng tộc thô bạo và vô lý nhất trên đại lục này.
Lộ Dao không rời đi ngay lập tức, đi tới trước mặt Đỗ Mạn Ninh, đưa một đồng vàng qua: "Xin lỗi, đã phá nát quả cầu thủy tinh của cô.”
Trên mặt Đỗ Mạn Ninh vui vẻ, cũng bất chấp suy nghĩ đưa tay cầm lấy.
Lộ Dao lùi về phía sau một bước, ý cười trên mặt rất nhạt, lại lấy ra hai đồng vàng và đặt cùng đồng tiền vừa rồi: "Trả lời tôi mấy câu hỏi, quả cầu thủy tinh bồi thường và thù lao, tổng cộng ba đồng vàng, đều cho cô.”
Đỗ Mạn Ninh chỉ cảm thấy như tiền từ trên trời rơi xuống, liên tục gật đầu: "Vấn đề gì? Tôi chắc chắn sẽ nói hết mọi thứ mà tôi biết.”
Lộ Dao: "Bói của quả cầu thủy tinh chắc chắn chính xác sao?”
Đỗ Mạn Ninh gật đầu: "Ừm, kết quả bói quả cầu thủy tinh không chắc chắn sẽ xảy ra ngay lập tức, nhưng trong tương lai chắc chắn sẽ xảy ra.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận