Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 325: Thần Minh đã chết 1

Trong lúc Lộ Dao đánh giá Cơ Phi Mệnh, đối phương cũng đang quan sát cô.
Ông ta gỡ bịt mắt xuống, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm Lộ Dao.
Chỉ là người thường không có sức mạnh gì cả, cả người bị vây bởi tử khí tối tăm, nhìn có vẻ như không sống nổi qua đêm nay.
Cơ Phi Mệnh thầm thấy thất vọng trong lòng, cô không có tư chất, không phải là người mà ông ta muốn tìm.
Xem ra là trời xui đất khiến nên cô mới trở thành chủ nhân của con phố này.
Vị trí hẻo lánh, dân cư thưa thớt.
Bởi vì các vị thần cũ đã ngã xuống, ông ta đã mất đi phần lớn sức mạnh nên chưa bao giờ phát hiện ra chỗ này.
Cơ Phi Mệnh quay đầu nhìn xung quanh một vòng, đường phố trông có vẻ đổ nát, bốn phía là bầu không khí làm người ta thấy sợ hãi không yên, không thể tiếp tục bỏ qua được nữa.
Ông ta tiến lên hai bước, lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Lộ Dao: “Tôi tên Cơ Phi Mệnh, muốn mua lại phố thương mại này.”
Lộ Dao: “???”
Cơ Phi Mệnh: “Tuy con phố này nằm ở ngoại ô nhưng cảnh sắc xung quanh lại rất hợp lòng người, tôi cực kỳ thích cảnh sông ở bên ngoài. Cô ra giá đi.”
Trang Lương kinh sợ.
Dù hắn ta có nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới việc ông chú này tìm trăm phương nghìn kế để điều tra khu vui chơi, tìm được Lộ Dao rồi, nhưng cuối cùng chỉ muốn mua lại con phố này.
Con phố nhỏ đổ nát này có cái gì đặc biệt chứ?
Lộ Dao cũng không ngờ được, cô từ chối: “Xin lỗi, tôi không bán con phố này.”
Cơ Phi Mệnh thở dài, trực tiếp báo giá: “Tôi đồng ý chi trả năm mươi triệu để mua con phố này. Thật không dám giấu giếm, tôi biết xem một chút tướng mạo và số mệnh. Cô Lộ đây có tử khí vây quanh, không phải là người sống thọ, chi bằng cầm lấy số tiền đó mà hưởng thụ quãng thời gian cuối cùng cho sung sướng.”
Trang Lương lùi về sau một bước, miệng ông chú này độc quá, còn ác hơn cả khi lừa dối hắn ta.
Lộ Dao cảm thấy đầu óc của người này có chút vấn đề: “Ngại quá, thật sự không bán. Nếu ông thấy sức khoẻ mình không ổn thì tôi khuyên ông mau tới bệnh viện kiểm tra đi.”
Cơ Phi Mệnh: “Một trăm triệu… Chỉ cần cô đồng ý bán, giá cả còn có thể thương lượng.”
Trang Lương xoa xoa hai mắt, lại chà lỗ tai, không thể tin vào thứ mà mình vừa nghe được.
Là do hắn ta trải đời quá ít sao?
Ông chú này tiêu một trăm triệu để xin được mua con phố nhỏ đổ nát này để làm gì cơ chứ?
Hay là đầu óc của ông chú này có vấn đề?
Thật sự là nhìn ông ta không giống người có một trăm triệu trong tay.
Suy nghĩ của Lộ Dao không khác Trang Lương là mấy, cô lấy điện thoại từ trong túi ra, chuẩn bị gọi 110.
Lúc này, một chiếc xe giao hàng đi từ đường lộ tiến vào phố thương mại, dừng ở trước cửa hàng đồ ăn nhanh.
Bạch Minh đi từ trong tiệm ra chuẩn bị nhận hàng, ngẩng đầu nhìn thấy Lộ Dao, cậu ta vui vẻ chào hỏi: “Bà chủ, buổi sáng tốt lành.”
Lộ Dao vẫy tay: “Chào buổi sáng.”
Cơ Phi Mệnh nhìn Bạch Minh chằm chằm, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.
Đó không phải là người sống, cũng không phải người chết, mà là quái vật nằm ngoài lằn ranh sống chết, thế mà lại lễ phép gọi cô gái trẻ trước mặt là bà chủ.
Sau khi các vị thần mất đi, hầu hết các sự vật quái dị trên thế giới không còn được tìm thấy nữa.
Một quái vật như vậy mà còn có thể tự do tồn tại, là ai mà lại có sức mạnh đáng sợ như vậy?
Sau khi dỡ hàng xuống, chiếc xe giao hàng rời đi, Bạch Minh dọn hàng vào trong tiệm, lúc đóng cửa còn nói bà chủ chờ mình đi ăn tào phớ.
Cơ Phi Mệnh nhìn kỹ Lộ Dao một lần nữa, xác định đây chỉ là một người thường không có sức mạnh gì.
Nhưng hình như có gì đó không ổn, sức mạnh của ông ta đã cực kỳ suy yếu, ngay cả một người trẻ tuổi cũng nhìn không thấu.
“Cô Lộ, xem ra tôi không thể mua được con phố này. Thương lượng một chút, có thể nhận tôi ở lại đây làm tạp vụ được không?”
Thái độ của Cơ Phi Mệnh thay đổi rất tự nhiên, không thấy xấu hổ chút nào.
Lộ Dao không rõ ông chú này có ý đồ gì, gọi hệ thống ra: “Có thể nghĩ cách điều tra người này được không?”
Một lát sau hệ thống mới nói: [Nhà họ Cơ ở thành phố Thiên Cơ, một gia tộc bí ẩn, nghe đồn là một trong những gia tộc đã phục vụ Thần Minh. Cơ Phi Mệnh, trời sinh có mắt Âm Dương. Nhưng mà ông ta không có sức mạnh gì cả.]
Lộ Dao: “Đầy tớ của Thần? Thế giới này vẫn còn Thần sao?”
Hệ thống: [Thế giới nào cũng có, chỉ là người thường không biết mà thôi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận