Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 71: Hương thơm thật sự mãi mãi không ‘vắng mặt’ 4

Nếu không phải băn khoăn việc mình đang nằm trong ống kính máy quay thì Tiểu Tề còn muốn úp mặt vào liếm sạch bát mì nữa cơ.
Một chút đồ ăn thế này hai người ăn không đủ.
Nhậm Mẫn thất vọng đặt bát xuống, trong lúc vô tình quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ. Con ngươi cô ta chợt co lại, chợt nằm nhoài ra bệ cửa sổ rồi kinh hãi nói: "Chuyện gì xảy ra với cửa sổ vậy? Những bông hoa kia là thật sao? Nó sắp nở rồi kìa."
Tiểu Tề bị cô ta làm giật mình, cũng nhìn về phía cửa sổ. Tầm mắt anh ta từ xa xa dần lùi lại, trong lúc vô ý chú ý tới một hàng sen đá đặt trên bệ cửa sổ.
Mấy cây sen đá này được Lộ Dao trồng trong chậu hoa nhỏ, mập mạp mượt mà cực kỳ. Dưới ánh nắng mặt trời, trông nó như đá quý vậy.
Tiểu Tề không nhịn được giơ tay chọt một cái, mắt sáng lên: "Cái này đáng yêu quá đi mất."
Phản ứng trực quan của hai người rất đáng yêu. Trước sau không khác biệt quá rõ ràng. Cao Dương hài lòng đóng máy quay lại rồi cất giọng: "Được rồi, đoạn này qua."
Tiểu Tề và Nhậm Mẫn tỉnh hồn, liếc nhìn Cao Dương một cái rồi cùng quay đầu nhìn về phía Lộ Dao bên cạnh anh ta: "Bà chủ, vừa rồi biểu hiện của chúng tôi chưa được tốt lắm. Có thể đưa chút đồ ăn lên rồi quay lại một lần nữa không?"
Cao Dương đi tới đóng máy, phá vỡ tính toán nho nhỏ của hai người: "Hai người thể hiện rất tốt. Tôi và bà chủ đều rất hài lòng. Chờ lát nữa chúng tôi lên tầng hai quay tiếp, hai người xong việc rồi cứ quay về trước đi nhé. Cũng không thể làm chậm trễ quá nhiều thời gian của hai người được."
Tiểu Tề và Nhậm Mẫn: "..."
Đoàn tàu trưởng quái gở thật là phiền phức.
Nghĩ đến thái độ trước đó của mình, Tiểu Tề và Nhậm Mẫn không tiện năn nỉ Lộ Dao làm đồ ăn cho mình nữa. Đoàn người chuyển máy quay lên tầng hai.
Trên tầng có hai bàn đang có khách. Một bàn là Lý Toa Toa và Trần Mỹ Nguyệt. Bàn còn lại là hai anh em Đỗ Thần và Đỗ An.
Cao Dương nói không cần phải trống toàn bộ, chỉ cần lấy vị trí trung tâm là được rồi.
Lộ Dao lấy một cái hộp đựng bánh ngọt xinh đẹp từ trong tủ ra, vừa mở vừa nói: "Đây là bánh ngọt đã chuẩn bị cho lần quảng cáo này. Nhân viên trong cửa hàng chúng tôi ai cũng muốn quay video này."
Hộp vừa mở ra, chưa nói đến đoàn tàu trưởng, Tiểu Tề và Nhậm Mẫn, ngay cả hai bàn khách bên kia cũng quay phắt sang đây.
Bốn miếng bánh ngọt nằm chỉnh tề trong hộp. Mont Blanc vàng nhạt, bánh Crepe Matcha ngàn tầng xanh biếc, mousse dâu tây đo đỏ, còn có một miếng tiramisu nữa.
Mỗi miếng bánh đều nho nhỏ tinh xảo, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với bánh quy bơ bán trong cửa hàng. Chỉ nhìn thôi đã thấy lòng người vui thích rồi.
Tiểu Tề và Nhậm Mẫn hai mặt nhìn nhau rồi lập tức giơ tay cực kỳ tích cực: "Bà chủ, video này cứ để chúng tôi quay cho!"
Bạch Minh và Tiểu Gia bên cạnh cắt ngang: "Trà chiều vốn dành riêng cho nhân viên trong cửa hàng. Chúng tôi còn phát sóng trực tiếp nữa. Hẳn là để chúng tôi quay mới phải."
Đỗ Thần bị trượt phỏng vấn ở bàn bên cạnh cũng rất buồn bực. Lúc này anh ta đang nhìn lom lom vào bánh ngọt trong tay Lộ Dao.
Để ý tới máy quay xung quanh. Thân là người từng làm bảo vệ của khu vui chơi, rất nhanh sau đó anh ta đã biết được bọn họ định làm gì. Sau khi suy nghĩ một hồi, anh ta cũng tham gia vào: "Mọi người muốn quay phản ứng của khách hàng mà? Tôi cảm thấy chúng tôi cũng rất phù hợp."
Mặc dù không biết bà chủ đang làm gì nhưng hiển nhiên anh ta cũng muốn tranh giành tư cách xuất hiện trước ống kính để được ăn những miếng bánh ngọt xinh đẹp trong hộp kia.
Lý Toa Toa và Trần Mỹ Nguyệt cũng phản ứng lại, lập tức giơ tay lên nói: "Đúng đúng đúng, chúng tôi mới là khách đây này. Chúng tôi mới có thể đưa ra phản ứng chân thật nhất. Quay chúng tôi đi!"
Cao Dương sờ cằm trầm ngâm hồi lâu rồi quay đầu nhìn về phía Tiểu Tề và Nhậm Mẫn, hiên ngang lẫm liệt nói: "Việc mệt mỏi này hay là để tôi làm cho. Hai người quay phim đi."
Tiểu Tề và Nhậm Mẫn: "..."
Đoàn tàu trưởng muốn ăn mảnh.
Lộ Dao: "..."
Thứ mà cô cầm chắc đúng là mấy miếng bánh ngọt nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận