Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 61: Chữa trị, huyễn giới và đâm sau lưng 7

Hắn ta đến gần Lộ Dao, nói nhỏ: "Thật sự tiền không có vấn đề gì, cô nhận đi. Bà cô của tôi ơi, xin cô đó!"
Cái trán của Kỳ Sâm toát ra lớp mồ hôi mỏng, giống như nếu Lộ Dao không nhận số tiền đó, hôm nay hắn ta sẽ chết.
Một lát sau, Lộ Dao đến gần, nói nhỏ: "Trả lời một vấn đề, tôi sẽ nhận."
"Cô nói đi." Kỳ Sâm cảm thấy có hy vọng.
"Huyễn giới là gì?" Lộ Dao nhìn thẳng vào Kỳ Sâm, không muốn bỏ lỡ bất kỳ vẻ mặt nào của hắn ta.
Kỳ Sâm biết Lộ Dao chưa từng tiến vào trò chơi, thật ra hắn ta vẫn luôn tò mò, sao cô có thể mở một cửa hàng đồ ăn nhanh ở cái thế giới không theo lẽ thường này chứ?
Kỳ Sâm nhỏ giọng nói những điều mình biết.
Lộ Dao nghe xong thì nhận lấy xấp tiền kia, mang vào phòng bếp để chung với hoa quả khô.
Đối mặt với ba ánh mắt âm u kèm theo vẻ dò hỏi, Kỳ Sâm cố nhịn sự ớn lạnh toàn thân: "Cô ấy nhận rồi."
Ở khu vui chơi, cuộc thi tuyển bảo vệ đã kết thúc.
Hai mươi chín người bảo vệ trẻ tuổi mạnh mẽ ở trong trò chơi có cấp bậc cao nhất chia thành từng cặp đấu với nhau, người thắng lại tiến vào trò chơi mới bắt đầu chém giết, cuối cùng chọn ra hai người bảo vệ có thực lực mạnh mẽ.
Hai người này đánh nhau ở trong trò chơi rất lâu, cuối cùng hai bên kiệt sức, video ghi lại cho thấy hai người đồng thời ngã xuống.
Trong tình huống này, cần hai vị giám khảo cuộc thi và bảo vệ trưởng Bạch Giản bầu phiếu, ai có số phiếu cao sẽ được ở lại khu vui chơi ở tầng chín mươi chín.
Hai vị giám khảo có sở thích khác nhau, chia nhau bầu cho bảo vệ mà mình yêu thích, số phiếu bầu bây giờ là một với một, phiếu của bảo vệ trưởng trở thành nhân tố quyết định.
Bạch Giản bối rối trước đoạn video ghi hình, hai người còn lại chính là Thanh và Đỗ Thần.
Ông ta đều quen biết hai người đó, bọn họ đều rất mạnh, chắc chắn có thể đảm nhiệm chức vụ bảo vệ.
Tiếc rằng ông ta chỉ có thể chọn một người.
Bảo vệ trưởng rối rắm một phút, rồi bước lên phía trước bỏ phiếu quyết định.
Sau đó giám khảo công bố kết quả - bảo vệ Thanh đang giữ chức tại thiên đường cửa hàng bánh ngọt ở khu C được chuyển công tác đến khu vui chơi trên tầng chín mươi chín ở khu A ngay lập tức.
Thanh đi ra từ trong trò chơi, hơi đắc ý mà nhìn thoáng qua Đỗ Thần vẫn còn ngã trên mặt đất.
Lần này là anh ta thắng.
Bạch Giản đứng ở cửa chờ Thanh đi ra, đây là bảo vệ mà ông ta tự tay tuyển, đúng là ưu tú cứng cáp.
Quan trọng nhất chính là Thanh không quan tâm đến cửa hàng đồ ăn nhanh ở bên cạnh kia, khiến độ hảo cảm của Bạch Giản đối với anh ta tăng mạnh.
Chỉ cần anh ta cũng không thích cửa hàng đó, chúng ta sẽ là bạn bè tốt.
Thanh cầm thẻ bảo vệ mới, ở khu vui chơi tắm rửa sạch sẽ, thay đồng phục bảo vệ mới, trước khi quay về khu C để bàn giao, anh ta muốn đi đến cửa hàng đồ ăn nhanh ăn một trận sung sướng.
Những bảo vệ khảo hạch thất bại đã rời đi, Bạch Giản càng nhìn Thanh càng thấy thuận mắt, sau đó ông ta thấy Thanh đi ra khỏi khu vui chơi, chậm rãi đi đến cửa hàng đồ ăn nhanh.
Bạch Giản không nhịn được mà gọi anh ta: "Thanh, đi đâu vậy?"
Thanh quay đầu lại: "Đi cửa hàng đồ ăn nhanh ăn chút gì đó, vì để thi đậu làm bảo vệ, lâu lắm rồi chưa đến đây, tôi nhớ nơi này quá."
Bạch Giản: "... Tại sao cậu lại muốn đến khu vui chơi ở tầng chín mươi chín?"
Số người bảo vệ đến tham gia khảo hạch lần này nhiều hơn một nửa so với lúc trước, lúc đầu dĩ nhiên Bạch Giản cho rằng bọn họ đều là bởi vì khu vui chơi ở tầng chín mươi chín có xếp hạng cao, mới tranh nhau muốn đến.
Thấy nụ cười điềm đạm kèm theo một ít chờ mong của Thanh, bỗng nhiên ông ta không chắc lắm.
Thanh: "Đương nhiên là vì để có thể ăn cơm ở cửa hàng đồ ăn nhanh. Khu C quá xa, cho dù mỗi ngày đến đây sớm cũng phải xếp hàng thật lâu, vốn dĩ không mua được những món mới. Nghe nói cơm cho nhân viên cửa hàng cực kỳ ngon, ở gần một chút có lẽ có cơ hội ăn..."
Quen biết nhiều năm nhưng chưa từng nghe Thanh nói một đoạn dài như thế, Bạch Giản: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận