Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 442: “Hi, Lộ Dao!” 1

[Thành công giúp đỡ năm trăm người chết đuối rời khỏi biển rác, hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng một trăm ngàn điểm giá trị nhân khí, bà chủ lấy được quyền hạn tự do ra vào biển rác!]
[Cửa hàng Lông Xù của Lộ Dao nhân khí thịnh vượng, nâng cấp thành cửa hàng bốn sao, thưởng một trăm ngàn điểm giá trị nhân khí, chủng loại lông xù +3. Xin bà chủ tiếp tục cố gắng!]
[Bạn có nhiệm vụ mới! Trong vòng mười bốn ngày hãy tăng ít nhất ba loại lông xù mới, số lượng tổng cộng không dưới ba mươi con. Thưởng một trăm ngàn điểm giá trị nhân khí, miễn phí mở rộng cửa hàng một lần (Chú ý: Giới hạn diện tích mở rộng trong vòng sáu mươi mét vuông)!]
Cửu Hoa đến cửa hàng rồi đi hai, ba lần, nhiệm vụ của Lộ Dao cuối cùng cũng hoàn thành, lấy được quyền ra vào đã thèm muốn rất lâu, nôn nóng muốn lượn lên mặt biển xem thử.
Từ trong nội dung trò chuyện của khách hàng ngày thường, biết được nền văn minh phát triển ở thế giới này gần như không khác mấy thế giới của cô, nhưng chắc chắn có chỗ khác biệt.
Nhiệm vụ mới này đến vừa hay có lợi ích, cô cũng thấy nhân viên lông xù trong cửa hàng khá ít, đặc biệt là sau khi mở rộng cửa hàng, phòng cá voi, phòng san hô, phòng nhím biển cũng còn khá trống trải, cần thêm nhiều lông xù để thêm danh tiếng.
Dạo này cô đã tìm hiểu lông xù mới, còn chưa xem hết chủng loại cụ thể, giờ có thể tiện thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Trái lại hệ thống quá khó chơi, phần thưởng nhiệm vụ ấy vậy mà giới hạn diện tích mở rộng.
Chỉ có sáu mươi mét vuông, nhỏ quá rồi.
Hệ thống: [... Tôi nghe thấy hết rồi.]
Lộ Dao lập tức mượn gió bẻ măng: “Dù nói sao đi chăng nữa, sáu mươi mét thật sự không phù hợp với phong cách của hệ thống hiện thực hóa ước mơ cậu đây. Tôi còn tưởng ít nhất cũng phải một trăm mét.”
Hệ thống ước gì có thể nắm chặt bàn tay thành nắm đấm (nếu nó có thật), lần trước tăng cấp cửa hàng Lông Xù quá tổn thất rồi, bà chủ quả thật sử dụng nó như là lực lượng lao động khổ sai, lần này đánh chết cũng sẽ không thỏa hiệp.
[Nhiệm vụ đã phát, tuyệt không rút lại thay đổi.]
Lộ Dao: “Cũng chính là nói cậu không đủ quyền hạn?”
Hệ thống: [...]
Phiền chết mất.
Lúc này, hệ thống đột nhiên thông báo thông tin nhiệm vụ mới.
Lộ Dao sững người một lát, đây là lần đầu nhận được nhiệm vụ phụ.
[Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ phụ! Nữ thần biển sâu mất tích, sức mạnh che chắn biển rác giảm sút, rác tồn đọng ở đây sắp đầy tràn, lan ra thế giới con người, hậu quả khi ấy khó lường. Hãy giải quyết vấn đề này, ngăn cản rác tràn ra ngoài. Phần thưởng: Xem độ hoàn thành nhiệm vụ có xác suất sẽ trực tiếp đưa ra gợi ý nhiệm vụ cuối cùng!]
Đọc xong toàn bộ nội dung nhiệm vụ, Lộ Dao vô thức nghi hoặc: ““Có xác suất” là xác suất bao nhiêu?”
Hệ thống còn đang ghi thù: [... Không thể nói.]
Lộ Dao: “Thôi mà Thống Thống, sẽ vẽ bánh lấp bụng đó. Nếu đã là phụ cũng chỉ là nằm ở vấn đề có làm hay không. Làm rồi chỉ là có xác suất gợi ý nhiệm vụ cuối cùng, ai biết xác suất là bao nhiêu? Một phần trăm thậm chí không phẩy mấy phần trăm cũng không phải không thể. Không làm, nhiệm vụ cuối cùng rồi cũng sẽ mở gợi ý. Thật ra tôi cũng không sốt ruột chút nào, vậy thì bỏ qua không làm thôi.”
Hệ thống: [... 50%.]
Lộ Dao: “Cái gì? Tôi không nghe rõ.”
Hệ thống nâng cao tông giọng: [Tôi nói! Nếu độ hoàn thành nhiệm vụ phụ cao có xác suất gợi ý 50% nhiệm vụ cuối cùng.]
Lộ Dao xoa tai: “Biết rồi biết rồi.”
Thống Thống rất bực, lại không nói lại cô, tức giận tắt nguồn.
Lộ Dao đến sớm, Cửu Hoa đi rồi, trong cửa hàng chợt vắng lặng.
Mấy con mèo béo kêu gào, Lộ Dao đổ chút thức ăn mèo vào đĩa ăn cơm cho chúng, số lượng không nhiều, phải chừa bụng chờ khách đến cho ăn.
Cho ăn là hạng mục khách của cửa hàng Lông Xù đam mê nhất, không nói đến đại nghiệp giảm cân của Nhị Tâm “sụp đổ giữa đường”, Quần Boxer lúc mới đến gầy gò như không xương, Trà Trà và Tất Trắng giờ đây cũng đã là “heo” tròn ngọc sáng, còn bắt đầu phát tướng, có lẽ cũng có chút liên quan đến chuyện “hái hòn bi” của mèo.
Cửa hàng Lông Xù có diện tích lớn, đồ chơi dùng để làm phong phú cho cuộc sống của động vật lại khá ít.
Các khách hàng lại cưng chiều, đến bừa chỗ nào cũng thích ôm mèo béo, cả bé chim mập láng giềng cũng có dấu hiệu “phát phì”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận