Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 708: Đây là đang triển khai cái gì? 1

Đây là đang triển khai cái gì? 1
Lộ Dao đi đến cổng Chu Tước, tự có một tiểu thái giám mặc y phục xanh chờ ở đó, dẫn đường cho cô.
Nội cung Hoàng Thành trang nghiêm uy phong, Lộ Dao đi rất lâu, cảm giác càng đi càng xa, bèn gọi hệ thống ra: “Sao còn chưa tới?”
Hệ thống: [Hỏi tôi làm chi? Cô hỏi hắn kìa.]
Lộ Dao: “Tôi thấy sai sai, hỏi hắn cũng vô dụng. Tôi chỉ tin cậu.]
Cái đuôi của hệ thống sắp vẩy lên rồi, cố gắng kiềm chế lại: [Ừm, là có chút vấn đề, hắn luôn dẫn cô đi vòng vòng xung quanh. Tôi đã quét qua lưu lại bản đồ của cả nội cung này rồi, cô muốn làm thế nào?]
Lộ Dao cân nhắc một lát, gọi tiểu thái giám dẫn đường lại, tiện tay đưa một chiếc hầu bao sang: “Công công, cho hỏi còn bao lâu nữa mới đến?”
Tiểu thái giám nhận lấy hầu bao, vân vê một lát rồi nhét vào trong lòng, giọng điệu không thiện chí: “Đi theo là được, hỏi nhiều thế làm gì?”
Xem ra tốn tiền cũng không tiêu được mối họa này, Lộ Dao lờ mờ có thể đoán ra là ai đang gây sự.
Lần đầu cô tiến cung, người duy nhất đắc tội chỉ có Tần công công của Tuyên Chỉ.
Lộ Dao không màn đến tiểu thái giám nữa, xoay người đi ngược lại, dặn dò hệ thống: “Giúp tôi chỉ đường.”
Tiểu thái giám thấy Lộ Dao nhận ra rồi, sắc mặt chợt hung ác, tiến lên chặn lại: “Đứng lại! Tiện nhân ngươi-. A-”
Lộ Dao buông tay lùi về sau một bước, ngẩng đầu lên nhìn trời, lại cúi đầu nhìn tiểu thái giám lăn lộn trên mặt đất: “Hắn không sao chứ?”
Khoảng thời gian trước, Lộ Dao trông thấy Khốc Bát dạy Cẩu Tử thuật phòng thân, ham vui học theo vài chiêu.
Mới nãy người này ác liệt như hung thần xông đến, cô vô thức phản ứng, nắm lấy cổ tay hắn vặn một cái, hình như dùng sức mạnh quá rồi.
Hệ thống cũng cạn lời: [Trật xương cổ tay rồi.]
Lộ Dao: “... Vậy phải làm sao?”
Tôi có sức mạnh khủng vậy à?
Hệ thống: [Đừng hỏi tôi.]
Lộ Dao ngồi xổm xuống, tiểu thái giám bị dọa không nhẹ, liên tục trốn về sau, bò dậy bỏ chạy.
Lộ Dao nhìn theo hướng người kia chạy đi, bất lực đứng dậy, nói với hệ thống: “Cậu chỉ đường, chúng ta đến Cần Chính điện trước.”
...
Cần Chính điện.
Vũ Đế phê duyệt tấu chương xong, đứng dậy đi đến tẩm thất phía sau.
Có khi quá bận, ông sẽ ngủ ở bên này.
Hai hôm trước, Vũ Đế sai người dọn một chiếc gương đồng đến nội thất của Cần Chính điện.
Lúc này, Vũ Đế đứng trước gương đồng xuất thần nhìn dãy số màu đỏ trên đỉnh đầu (văn tự triều Đại Vũ).
Ban đầu, ông không hiểu dãy số này thể hiện điều gì, nhưng ngoại trừ chính ông, những người khác đều không thấy dãy số này.
Sau này mỗi ngày soi gương, qua một ngày thì số trên đầu sẽ giảm đi một đơn vị.
Vũ Đế rất nhanh đã hiểu ra, những con số này đang ghi lại thời gian còn lại của ông.
Bắt đầu từ hôm ông đột nhiên khôi phục trí nhớ đến hôm ông từ trần vào năm năm sau, thời gian đang giảm đi từng ngày.
Mà lần này quay về, ông phát hiện trong thành Lương Kinh xuất hiện một cửa hàng kỳ lạ, rõ ràng tuyệt đối không xuất hiện qua trong ký ức kiếp trước của ông.
Trước khi vẫn chưa khôi phục trí nhớ, ông đã sắp xếp thân tín vào cửa hàng ấy.
Theo thân tính hồi báo, đây là một cửa hàng cực kỳ lạ lùng, nhưng cụ thể thế nào thì vẫn chưa tra ra đầu mối.
Vũ Đế nghi ngờ, có lẽ sự xuất hiện của cửa hàng này có liên quan đến sự sống lại của ông.
Mà khi nghe được tình báo gọi là “Kế hoạch lên mặt trăng” kia, ông thật sự không dằn nổi, muốn thấy người quản lý của rạp chiếu phim kia.
Qua một ngày, quả nhiên con số trên đầu lại giảm đi một đơn vị.
Vũ Đế từ trong phòng ra ngoài, nhìn ra phía bình phong dựng trước cửa: “Tần Minh Đức.”
Tần Minh Đức từ bên ngoài tiến vào: “Bệ hạ.”
Vũ Đế: “Quản sự của rạp chiếu phim vẫn chưa đến?”
Tần Minh Đức lắc đầu: “Hay là để nô tài đến cổng Chu Tước xem thử?”
Ông ấy thấy sắc mặt Vũ Đế hơi trầm xuống, xoay người đi ra bên ngoài, hơi cúi đầu che đi cảm xúc, còn chưa đi đến cổng thì ngoài cửa truyền lời nói Lộ Dao quản lý rạp chiếu phim cầu kiến bệ hạ.
Tần Minh Đức ngơ ngác, sao đến nhanh vậy?
Sắc mặt Vũ Đế khá nguôi giận, đi đến sau bàn sách ngồi xuống, ra hiệu Tần Minh Đức truyền người.
Tần Minh Đức hắng giọng, vung phất trần, ôm tâm tư xem kịch hay, nâng cao tông giọng: “Truyền quản lý rạp chiếu phim Lộ Dao vào điện.”
Lộ Dao bước vào cổng điện, đi đến bên dưới vua, hơi cúi đầu: “Tham kiến bệ hạ.”
Tần Minh Đức mở to mắt, thật sự không ngờ người này cũng dám không quỳ trước mặt Bệ Hạ, tiến lên một bước lớn tiếng quở trách: “Điêu dân to gan, ở dưới ngự điện, tại sao không quỳ?”
Lộ Dao còn chưa tiếp lời, Vũ Đế đã lên tiếng trước: “Các ngươi lui ra hết đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận