Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 782: Cô muốn trở thành người thế nào? 3

Cô muốn trở thành người thế nào? 3
Sự tuyệt vọng không có sự giúp đỡ đầy tràn lên từng chút như dòng nước lớn. Chân Hân Hân sắp thở không nổi nữa.
Cô bé cho rằng cơn ác mộng này sẽ mãi mãi không dừng lại, sẽ không có ai đến cứu cô bé cả.
Nhưng ngay một giây tiếp theo, Từ Hiểu Hiểu xuất hiện ở ngoài cửa như một kỳ tích.
Từ trước tới nay Chân Hân Hân chưa từng nhìn thấy một cô gái nào lợi hại như vậy. Cô bé này vừa dũng cảm vừa gan dạ, cố gắng hết sức xé rách màn đêm, kéo cô bé ra khỏi vũng bùn.
Trên đường về nhà, Chân Hân Hân rất muốn nói lời cảm ơn.
Nhưng cô bé thật sự bị dọa sợ nên cơ thể cứng ngắc căng thẳng, muốn nói gì đó nhưng không thể thốt ra tiếng được.
Chờ đến khi cô bé từ từ lấy lại được tinh thần thì Từ Hiểu Hiểu đã đi mất rồi.
Còn mẹ của cô bé thì rất tức giận. Bà ta chạy vào phòng tát cho cô bé một bạt tai.
Chân Hân Hân trừng lớn đôi mắt, ngửa đầu hoảng sợ nhìn mẹ mình, bỗng nhiên trái tim như bị khoét mất một lỗ khiến máu đen chảy đầm đìa vậy.
Tiếng cãi cọ ngoài cửa càng lúc càng lớn. Chân Hân Hân cầm gối lên chặn lỗ tai lại nhưng vừa nhắm mắt đã thấy dáng vẻ người đàn ông kia.
Chân Hân Hân không thể chịu nổi. Cô bé xoay người xuống giường rồi kéo cửa phòng ngủ ra.
Bỗng nhiên trong phòng khách trở nên yên tĩnh. Mẹ của Chân Hân Hân đứng dậy sải bước đi tới, mày nhíu chặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày ra đây làm gì, cút về ngay!"
Vừa nói bà ta vừa giơ tay ra muốn ép Chân Hân Hân về phòng. Chân Hân Hân lùi về phía sau một bước rồi lớn tiếng nói với nhân viên an ninh và bà Trần: "Cháu biết cách tìm được kẻ kia."
Siêu năng lực của Chân Hân Hân cho phép cô bé tiến hành đánh dấu các vật thể, giống như động vật nhỏ đánh dấu địa bàn vậy.
Loại manh mối đặc biệt này cũng chỉ có mình cô bé mới tìm được.
Thật ra thì Chân Hân Hân có phản kháng, chỉ là năng lực của cô bé không có tính công kích như Từ Hiểu Hiểu.
Đối mặt với tình cảnh mâu thuẫn, năng lực của cô bé không có chút hiệu quả nào.
Cô bé vốn tưởng là như vậy.
Dưới sự hỗ trợ của Chân Hân Hân, hai nhân viên an ninh trật tự và ba mẹ của Từ Hiểu Hiểu bận rộn suốt cả đêm.
Xế chiều ngày hôm sau, bọn họ đã khoanh vùng được kẻ đáng ngờ. Cục an ninh trật tự điều động nhân viên bắt kẻ đáng nghi lại.
Cân nhắc đến việc sẽ ảnh hưởng đến xã hội và vì muốn bảo vệ người bị hại nên vụ án này không được công khai.
Nhưng bảo vệ trường học bị đuổi việc, hiệu trưởng cũng bị thuyên chuyển.
Sở dĩ kẻ phạm tội kia có thể đi thẳng vào trường học vì là bạn đánh bài của bảo vệ. Lúc không có ai bọn họ thường đánh bài với nhau nên mối quan hệ cũng không tệ.
Mà bảo vệ này lại là do người thân bên vợ hiệu trưởng giới thiệu cho một công việc nhàn hạ.
Sau chuyện này, bà Trần, mẹ của Từ Hiểu Hiểu nhân lúc con cái đi học mà tự đi một chuyến tới nhà Chân Hân Hân.
Sau đó trong khu chung cư có người lan truyền chuyện mẹ của Chân Hân Hân là Trương Lệ chọc phải người không nên chọc ở bên ngoài nên bị đằng gái tìm tới cửa đánh bầm dập mà không dám trả đũa.
Trong nhóm đồng nghiệp cũng có người gửi ảnh Trương Lệ bị đánh vào.
Không lâu sau đó, gia đình Chân Hân Hân chuyển nhà đi.
Lần này Chân Hân Hân không chết.
Từ Hiểu Hiểu thuận lợi tốt nghiệp tiểu học rồi lên học trường cấp hai tốt nhất ở trấn trên.
Sau khi kết thúc bổ túc, hốc mắt Từ Hiểu Hiểu đỏ bừng, nhìn Lộ Dao rồi lắc đầu: "Không phải như vậy, không hề có tương lai như vậy. Chưa nói đến thứ khác, chỉ riêng mẹ tôi thôi. Bà ấy không thể nào vì tôi mà đến tận nhà đánh Trương Lệ được. Bọn họ chỉ biết oán trách lẫn nhau, chối bỏ trách nhiệm sau đó trách tôi không hiểu chuyện, không nghe lời, không có đầu óc thôi. Trong cục an ninh trật tự cũng không có nhân viên an ninh nào nhiệt tình như thế. Trường học cũng sẽ không thèm quan tâm tới chúng tôi. Bọn họ chỉ biết đổ vấn đề lên đầu tôi thôi."
Chuyện lần này được giải quyết quá hoàn mỹ. Mà kết thúc hoàn mỹ như vậy lại không thể nào xuất hiện trong thế giới của cô ta, trong thời thơ ấu của cô ta được.
Nếu không thì tại sao cô ta lại biến thành dáng vẻ như bây giờ chứ?
Từ Hiểu Hiểu khóc nói với Lộ Dao: "Tại sao bổ túc xong tôi lại cảm thấy càng khó chịu hơn thế này? Bổ túc này chẳng có chút tác dụng nào cả."
Không phải là Lộ Dao không thể hiểu được cảm nhận của Từ Hiểu Hiểu. Đúng là cô đã điều chỉnh số liệu thật. Cô cố gắng hết sức để tối ưu hoá điều kiện và cảnh vật, để Từ Hiểu Hiểu có thể thuận lợi vượt qua nguy cơ.
Chỉ cần người lớn chịu trách nhiệm, nhân viên công tác chuyên nghiệp, hoàn cảnh giáo dục bằng lòng gánh vác trách nhiệm thì tuổi thơ của đứa trẻ mới không bị bóng tối bao vây rồi nảy sinh ác ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận