Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 349: Tên ăn đất và đồ ăn cháo đá bát 2

Căn cứ cử tiểu đội ra ngoài thay phiên nhau sử dụng xuồng cao su hoặc thuyền xung kích đến cửa hàng Blind Box đổi vật tư sinh tồn. Thỉnh thoảng cũng sẽ ra ngoài cứu viện người ở các khu vực lân cận.
Ngày hôm sau, Chung Như Nghênh tỉnh lại.
Mở mắt nhìn thấy trần nhà xa lạ, Chung Như Nghênh sửng sốt hồi lâu, lại cảm nhận được cơn đau liên hồi trên ngực, bấy giờ cô ấy mới nhận ra mình chưa chết.
Đây là đâu? Ai cứu cô ấy vậy?
Lộ Dao ôm Tiểu Linh Lan vào, thấy cô ấy đã tỉnh bèn quay đầu gọi Tuyết Ca đưa nước với cháo vào.
Hai cây biến dị nhỏ đã chính thức trở thành nhân viên cửa hàng Blind Box, chỉ là nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành.
Tuyết Ca viết rõ mấy chữ không tình nguyện lên trên mặt, trong lòng cũng không thừa nhận bà chủ này.
Còn Tiểu Linh Lan thì cả ngày bám dính lấy Lộ Dao. Xem tiến độ của giai đoạn thứ hai của nhiệm vụ nào, không phần trăm.
Nếu không có hệ thống ở đây, Lộ Dao đã bối rối rồi.
Tầm mắt của Chung Như Nghênh dừng lại trên chậu hoa trong lòng Lộ Dao một lúc, chớp mắt một cái rồi mới ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Dao: "Xin hỏi đây là đâu vậy? Tại sao tôi lại ở đây?"
Cô ấy chỉ nhớ rằng có thú biến dị đánh úp căn cứ. Mình bị thú biến dị thọc cho một móng vuốt thủng ngực.
Tuyết Ca bưng nước và thức ăn vào. Lộ Dao bèn để cậu ta giải thích cho Chung Như Nghênh.
Chung Như Nghênh cố gắng hết sức húp cháo. Cháo đặc thơm ngon vừa vào miệng, cô ấy đã không nhịn được mà trợn to hai mắt.
Mùi gạo đậm đà, nấu lên vừa đặc vừa mềm, bên trong còn cho hạt bắp trong lành giòn tan nữa. Húp vào miệng vừa ấm áp vừa thoả mãn.
Cô ấy muốn húp từng miếng một, thế nhưng có thể là vì động tác quá mạnh nên kéo căng vết thương, cả người đau đến nỗi không dám nhúc nhích.
cô ấy cứng đờ ngồi đó, chờ cơn đau qua đi mới dám tiếp tục cúi đầu húp cháo.
Tuyết Ca thuật lại những gì đã xảy ra sau khi cô ấy bị thương.
Chung Như Nghênh lại ngẩn người, giật mình nhìn về phía thiếu niên đẹp trai đeo bông tai hoa tím: "Cậu là cây chi anh thảo biến dị thích ăn đất trong vườn kia hả? Sao cậu lại biến thành dáng vẻ này?"
Lộ Dao cảm thấy rất hứng thú: "Cái gì cái gì? Tuyết Ca thích ăn đất á?"
Chung Như Nghênh giải thích: "Trong số thực vật biến dị thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một hai cây cực kỳ thông minh, tính cách lại còn không giống nhau. Có cây ăn mọi thứ, có cây lại khá kén ăn chỉ ăn thứ mình thích. Chi anh thảo ở căn cứ là một cây không thích ăn thứ khác, chỉ thích ăn đất."
Tuyết Ca chán chẳng buồn nói nữa.
Nuốt chửng đồng loại tiến hóa là bản năng của động thực vật biến dị.
Nhưng khi tiến hoá đến một trình độ nhất định, cực kỳ hiếm cơ thể có thể sản sinh ra ý thức của riêng mình.
Sau khi có ý thức, Tuyết Ca cũng rất không thích thức ăn mà căn cứ chuẩn bị, phần lớn trong đó là thú biến dị hoặc thực vật biến dị.
Nhưng những thứ này thì không thích ăn, mà những thứ khác thì không có mà ăn, thế nên dưới tình huống bất đắc dĩ, Tuyết Ca chỉ đành chọn ăn đất.
Người trong căn cứ còn tưởng rằng cậu ta thích ăn đất nên còn cố ý đào đủ loại đất bên ngoài về đút cậu ta ăn nữa chứ.
Toàn là đất bị ô nhiễm cả, loại nào cũng khó ăn.
Tuyết Ca bịt mũi ăn, hấp thụ hết dinh dưỡng trong đất đai rồi lọc chất thải ra ngoài.
Nhân viên nghiên cứu trong căn cứ còn cực kỳ thích xem phản ứng của cậu ta khi ăn các loại đất khác nhau. Thật là muốn ói.
Dựa vào ăn đất mà cậu ta cũng dần dần trở nên mạnh mẽ, thậm chí còn có thể hoá ra hình người.
Linh Lan ở trong ngực Lộ Dao lại không đứng đắn, bắt đầu uốn tới ẹo lui muốn gặm đồ. Lộ Dao bèn móc một cục chocolate ra cho cô ấy.
Cành lá non xanh lập tức cuốn chocolate đi, cái miệng nhỏ nhắn ăn đến nỗi đen thui.
Chung Như Nghênh nhìn đến ngẩn người: "Đây là Linh Lan thích ăn uống nhất trong căn cứ. Trái ngược hoàn toàn với chi anh thảo, cái gì nó cũng ăn. Có lúc đói quá, bàn ghế trong căn cứ cũng bị nó gặm hết. Chỉ là tôi không ngờ được rằng nó sẽ cứu tôi."
Cây biến dị trong căn cứ đều là vật thí nghiệm cả. Chăm sóc và cho chúng nó ăn uống đều là nội dung công việc mà Chung Như Nghênh phải làm.
Cô ấy chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình được vật thí nghiệm cứu. Tâm trạng cô ấy vô cùng phức tạp, lại hơi cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận