Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 481: Trung thu 4

Cơ Phi Dung tay chống ngang hông, liên tục buông lỏng rồi nắm chặt: "Mẹ nói rất nhiều lần rồi, sao con cứ không chịu nghe lời mẹ? Rốt cuộc con muốn mẹ phải làm sao? Khả năng hiện tại của con như thế này còn có thể làm được gì nữa? Làm gì mà không gây phiền phức cho người khác…?”
“Chủ quán nói tính cách con tốt, rất thích hợp với công việc trong cửa hàng.”
Cơ Chỉ Tâm giả vờ không nhìn thấy sự hối hận trong mắt Cơ Phi Dung, giọng nói rất bình tĩnh.
Cơ Phi Dung xoay người đi ra ngoài, Cơ Chỉ Tâm nghe thấy bà nói chuyện với người khác.
Người bên kia điện thoại hẳn là Cơ Phi Mệnh.
Vài phút sau, Cơ Phi Dung từ ngoài cửa quay vào, biểu cảm ôn hoà hơn một chút: "Coi như con ra ngoài giải sầu, chơi mười ngày nửa tháng. Khi nào chơi chán, mẹ tới đón con về.”
“Phiền mẹ thu dọn vài bộ quần áo giúp con." Cơ Chỉ Tâm từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh.
Anh ta đi đứng không tiện, không thể đi đâu một mình cả.
Anh ta không biết tại sao phải hỏi Cơ Chỉ Huân cái phương thức liên lạc đó, chỉ là trong lòng cảm thấy ở chỗ này mãi phát ghét, muốn chạy trốn, tùy tiện tìm lý do gì cũng được.
Nhưng anh ta không nói dối, nữ sinh trẻ tuổi đối diện màn hình thật sự nói tính cách anh ta tốt, thích hợp với công việc nhân viên tổng đài.
Chỉ là không biết, khi cô nhìn thấy chân anh ta sẽ có phản ứng gì?
Cơ Chỉ Tâm cảm thấy hơi áy náy, nhưng không muốn tự đào sâu, phân tích chính mình.
Anh ta hiểu rõ hơn ai hết, Cơ Chỉ Tâm là một kẻ thối nát.
-
Cơ Phi Mệnh nhận được điện thoại của Cơ Phi Dung mới biết Lộ Dao chọn Cơ Chỉ Tâm, nhưng ông ta cũng không đề cử hậu bối này.
Ông ta không biết Lộ Dao có nắm được trạng thái thân thể của Cơ Chỉ Tâm hay không, ông ta do dự liên tục nhưng vẫn gọi điện thoại cho cô.
“Xin chào, có chuyện gì vậy?” Giọng nói của chủ quán như đang mỉm cười, ngoài cô còn có thể nghe thấy tiếng Harold tranh cãi với người khác ở phía sau.
Bàn tay trống rỗng của Cơ Phi Mệnh nắm chặt sô-pha: "Chủ quán, là tôi.”
“Tôi biết, có ID người gọi.”
“Tôi nghe nói cô đã chọn Chỉ Tâm.”
“À, đúng rồi. Những tiểu bối khác nhà ông không thích hợp với công việc trong cửa hàng, nhưng Cơ Chỉ Tâm chủ động tới tìm tôi. Chúng tôi hàn huyên vài phút, tôi thấy cậu ta rất phù hợp, cũng nguyện ý tới đây." Lộ Dao nói rất khéo léo.
Nhà họ Cơ không hổ là gia tộc từng phụng dưỡng thần linh, nói chuyện làm việc dứt khoát quyết đoán và hiệu quả, không phạm sai lầm, cô suýt chút nữa đã bỏ qua.
Cuối cùng ông ta cũng thôi không hỏi về Cơ Chỉ Tâm, các phương diện của cậu ta so với những người khác quả thật thích hợp hơn, còn có ánh mắt của anh ta, rất giống con cá tự kỉ lần đầu tiên cô gặp ở biển rác.
Hơn nữa chọn một người, cũng coi như không phụ công sức của Cơ Phi Mệnh.
Nghe giọng điệu của Lộ Dao, Cơ Phi Mệnh lập tức hiểu giữa chuyện này chắc chắn đã xuất hiện vấn đề.
Gia tộc nhà họ Cơ từ trước đến nay luôn kiêu hãnh và ngạo mạn, có thể ngay từ đầu chủ quán đã biết kết quả sẽ không tốt.
Tâm trạng Cơ Phi Mệnh phập phồng không ổn định: "Chủ quán, ngại quá. Về Chỉ Tâm còn có một số chuyện, có thể cậu ta không nói cho cô. Cậu ta vốn là người có tiền đồ nhất của nhánh Chỉ. Đáng tiếc năm năm trước cậu ta xảy ra chút chuyện, từ đó về sau hai chân bất lực, không thể đi lại bình thường.”
Đầu kia điện thoại im lặng vài phút, chỉ nghe Lộ Dao đột nhiên nói: "Ambrose, Edward, bánh trung thu này quá hoa lệ rồi, phải bỏ!", giọng nói của cô lại nhanh chóng gần bên tai: "Được, tôi hiểu rồi. Ngày mai chúng ta ra sân bay đón cậu ta được không?"
Cơ Phi Mệnh nhất thời không kịp phản ứng: "Hả?”
Lộ Dao: "Ngày mai, tôi muốn đến thăm thú một cửa hàng tráng miệng trong thành phố, đến lúc đó thuận tiện đón Cơ Chỉ Tâm luôn. Ông thấy thế nào?"
Cơ Phi Mệnh không hiểu nổi suy nghĩ của chủ quán, nhưng hiểu được một chuyện rằng – cô không ngại chân Cơ Chỉ Tâm có vấn đề, tảng đá vẫn canh cánh trong lòng chậm rãi buông xuống.
Ông ta thấp giọng nói: "Được, cảm ơn cô.”
Kết thúc cuộc trò chuyện với Lộ Dao, Cơ Phi Mệnh buồn bực hồi lâu.
Nhân sinh lên xuống quá nhanh, ông ta thậm chí không kịp phản ứng, ngay cả tiểu bối cũng bắt đầu có lệ với ông ta.
Đầy tớ của Thần à, không có nhiều ý nghĩa nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận