Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 503: Nhìn xa mới học được cái mới 2

Bạch Kính: "Vậy là bà chủ chữa khỏi chân cho cậu?"
Cơ Chỉ Tâm lắc đầu: "Nhìn thì tưởng đã khỏi, nhưng vẫn không khỏi hoàn toàn. Bây giờ có thể đi đường bình thường là dựa vào phép thuật của bà tiên đỡ đầu."
Bạch Kính: "... À... À."
Chuyện hài à? Tôi phải tiếp lời này thế nào đây?
Phó Trì: "Bà tiên đỡ đầu là cái gì?"
Bạch Kính: Chuyện này mà cũng tán gẫu được à? Hóa ra nói những đề tài thế này thì anh ta mới tiếp lời.
Cơ Chỉ Tâm chỉ vào cuối cầu tàu: "Bà tiên đỡ đầu ở bên kia đấy."
Phó Trì hơi cau mày, dùng ánh mắt như nhìn "kẻ bất bình thường" để nhìn cậu ta: "Tôi nhớ cậu tốt nghiệp tiểu học sắp hai mươi năm rồi."
Đàn ông lớn tuổi rồi thì đừng vờ nai tơ nữa, trông buồn nôn quá.
Cơ Chỉ Tâm nhún vai: "Nói bậy, rõ ràng là mới sáu năm."
Cinderella vĩnh viễn tuổi mười tám.
-
Lộ Dao và Cửu Hoa, Chu Tố cởi giày, ngồi ở mép cầu tàu, ngắm mặt trời lặn ăn bánh ngọt, đôi chân vung vẩy theo gió biển.
Chu Tố nghiêng người lấy một miếng bánh Trung thu từ trong hộp quà la bàn ra, cắn một miếng, đôi mắt sáng rực lên: "Ngọt mà không ngấy, vị nhẹ nhàng nhưng không nhạt nhẽo, cái này ngon thật!"
Bên cạnh các cô có đặt một giá bánh ngọt hình lồng chim màu vàng, bày đan xen bốn hộp bánh ngọt, hộp quà vỏ sò màu hồng nhạt có khảm trân châu, hộp quà la bàn bằng đá xanh mạ vàng, hộp châu báu sang trọng tinh xảo và hộp quà gỗ sơn đen chạm rỗng giản dị chắc chắn.
Xung quanh hộp quà có trải đá quý, trân châu nhỏ vụn, trên rào chắn chạm rỗng của lồng chim có một mảng hoa tươi rực rỡ đầy màu sắc, trong sự lộng lẫy có thêm chút tinh xảo, trong tinh xảo lại có chút mới lạ.
Đây là hộp quà bánh Trung thu vừa gói lại xong do Lộ Dao thiết kế.
Phát quà ngày lễ xong, còn dư lại mấy hộp.
Chu Tố và Cửu Hoa vừa nhận được đã nói quá tinh xảo, không nỡ ăn.
Ngồi rảnh rỗi không có gì làm, cô lấy một hộp ra, vừa khéo chia cho mọi người cùng ăn.
Vật liệu dùng để làm hộp quà lồng chim là một loại khoáng thạch vô cùng cứng rắn ở Đại lục Alexandria, đá quý lót đáy được lấy từ tộc Cự Long giàu có.
Ba chú rồng nhỏ trong nhà nghe nói Lộ Dao cần đá quý để trang trí hộp, vậy là từng người lấy mấy khung đá quý còn dư trong hang ổ của mình ra.
Harold còn muốn chọn cho cô loại đá quý hiếm vừa đẹp vừa cất chứa lượng ma lực khổng lồ, nhưng lại bị Lộ Dao khéo léo từ chối.
Chỉ dùng để trang trí, đá quý bình thường đã đủ quý rồi, chứa thêm ma lực là hoàn toàn không cần thiết.
Nếu không phải đúng lúc nhà có cự long thì cô đã không chơi xa xỉ như thế.
Trân châu lót đáy cũng là hàng thật, hải cẩu voi phương Nam nghe nói Lộ Dao tìm vật liệu trang trí hộp nên tặng cô mấy bao tải.
Nhưng mà là trân châu bình thường, không giống với nước mắt nữ thần.
Chỉ như thế mà lúc phát quà ngày lễ vào buổi chiều, nhân viên loài người của cửa hàng đồ ăn nhanh, cửa hàng Blind Box và cửa hàng Lông Xù đã giật mình, chỉ có nhóm dị tộc ở tiệm nail là bắt bẻ bà chủ dùng đá quý kém chất lượng để qua loa với bọn họ, thậm chí còn lấy ra đá quý hiếm rồi bắt đầu tự gắn lên hộp quà ngay tại chỗ.
Còn hoa tươi trang trí lồng chim thì được hái từ thế giới Vô Thường, Linh Lan và Tuyết Ca nghe nói Lộ Dao muốn trang trí hộp quà, dùng năng lực đặc biệt dị thực để thúc đẩy một lứa hoa tươi vừa đẹp vừa chỉ có ở Đại lục Vô Thường phát triển.
Sau khi những đóa hoa đó nở rộ được cắt xuống, lại tẩm chất lỏng tinh hạch, sức sống vô cùng mạnh mẽ, nghe nói có thể nở kéo dài mấy năm không tàn.
Cửu Hoa giơ tay lấy một hộp bánh Trung thu nàng tiên cá từ trong hộp quà châu báu, long đưa nhẹ, trong mắt như có ánh sao: "Bánh Trung thu này giống như đại nhân Thúy Hoàng Tinh phiên bản người cá, hương trái cây đậm đà, vừa mềm vừa dai. Tố Tố, cô nếm thử đi, vị mới đấy!"
Lúc trước làm hộp quà bánh Trung thu, giữa các nhân viên cửa hàng tràn ngập ham muốn chiến thắng, âm thầm tranh đua nhau.
Khi thưởng thức thì lại quên mất suy nghĩ lúc trước, không bỏ qua được bánh Trung thu của cửa hàng, mỗi vị đều tươi ngon và lạ miệng.
Bạch Kính đi tới, nhìn thấy hộp quà lồng chim thì không dời được mắt: "Đây là hàng tốt gì thế? Lúc trước chưa từng thấy bao giờ."
"Không phải hôm nay là Trung thu sao, đây là bánh Trung thu cửa hàng làm để tặng quà ngày lễ, còn dư mấy hộp." Lộ Dao chống tay trên tấm ván gỗ, nói tùy ý.
Bạch Kính: "... Quà tặng ngày lễ... Hộp quà lồng chim phủ kín đá quý và trân châu này, mỗi người một phần?"
Trong những hộp nhỏ này đều là bánh Trung thu?
Nhà họ Bạch cũng được xem như có chút gia sản ở thành phố Dao Quang, từ nhỏ Bạch Kính cũng gặp không biết bao nhiêu sự kiện lớn, nhưng lần này vẫn không khỏi lộ ra dáng vẻ như chưa trải sự đời.
Không đợi Lộ Dao nói tiếp, Chu Tố đã quay đầu nói: "Lố quá đúng không? Đá quý và trân châu trong lồng đều là thật, đá quý trên hộp châu báu, trân châu trên vỏ sò cũng là hàng thật, tôi nghi đến sợi chỉ vàng trên hộp la bàn kia cũng là vàng thật."
Bạch Kính nhìn thấy đúng là trong cái hộp nhỏ có chứa bánh Trung thu, không khỏi cầm một miếng: "Ăn ngon không?"
Đóng gói quá xa hoa, khiến bánh Trung thu trông có hơi đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận