Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 565: Mùa hoa rơi lại gặp chàng 3

Ngày hôm sau, Thẩm đại nhân không bao giờ gần nữ sắc lại có thêm một thị nữ trẻ tuổi ở bên cạnh.
Thị nữ này tính khí rất lớn, tính cách quái dị lại còn độc miệng, nhưng Thẩm đại nhân lại sủng nàng, cưng chiều nàng.
Trong lòng đám thị nữ ở ngoại viện Thẩm phủ như chứa chanh, ghen ghét đến mức nghiến răng.
Không lâu sau, thị nữ tên là Hoa Thời bắt đầu bị các thế lực ngoài sáng trong tối gây khó dễ.
Nhân vật trong phim cũng không biết người đang khoác chiếc túi da Hoa Thời là Thẩm đại nhân, ngôn ngữ trào phúng, ác ý hãm hại, lần lượt xuất hiện.
Người bên ngoài thấy “Hoa Thời” bị hãm hại, bị bắt nạt, bị nhốt trong phòng củi, lại được “Thẩm đại nhân” vừa hạ triều đã vội vàng về giải cứu, không biết nên khóc hay nên cười.
Những thị nữ kia có thể vĩnh viễn cũng không ngờ “Hoa Thời” bị các nàng bắt nạt, xa lánh thật ra là chủ nhân mà các nàng hầu hạ, gần đến lúc bị bán ra ngoài còn ghen tị, căm hận Hoa Thời.
Vạn Bảo Châu tới khá sớm, dựa trên kinh nghiệm trước đó, mua một chỗ ngồi ở phía sau.
Hồng Ngọc đang chờ cơ hội vào rạp chiếu phim này, gần đây không tới, đi cùng Vạn Bảo Châu tới chính là thị nữ Thúy Châu.
Lúc đầu Thúy Châu rất không muốn tới rạp chiếu phim, nhưng theo Vạn Bảo Châu đến đây một lần, xem “Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh”, từ đó về sau mỗi ngày đều chờ mong điện hạ ra ngoài sẽ mang theo nàng ta.
Thị nữ bình thường phải hầu hạ chủ nhân không giống dân chúng bình thường, lúc nào cũng có cơ hội nhàn nhã chơi đùa.
Các nàng muốn ra khỏi phủ cần phải có lý do chính đáng.
Nhưng có lý do, cũng không dám vô duyên vô cớ lưu lại ở bên ngoài một hai canh giờ.
Vạn Bảo Châu đối xử với hạ nhân không tính là hà khắc, chút tâm tư nhỏ nhặt này của Thúy Châu không thể gạt được nàng ta, đôi lúc cũng cảm thấy thú vị.
Thúy Châu nhìn thấy thị nữ “Hoa Thời” bị bắt nạt, không khỏi nhớ tới những ngày vừa vào cung làm tiểu cung nữ, hốc mắt ươn ướt.
Câu chuyện này thật đẹp, nhưng cũng thật chân thật và tàn khốc.
Sau khi xem được đoạn sau, “Hoa Thời” được “Thẩm đại nhân” vội trở về giải cứu, trong lòng Thúy Châu sầu não, khóe miệng lại không khỏi nhếch lên.
Thẩm đại nhân được Hoa Thời ôm kiểu công chúa ra khỏi phòng củi, làm kinh động cả phủ.
Bản thân Thẩm Hương Quân là một văn thần yếu đuối, cơ thể suy nhược còn nhiều bệnh, tính tình lại kỳ quái, ở trong triều đã đắc tội với không ít người.
Hoa Thời chiếm lấy thân thể của hắn, thường xuyên nhân lúc ra ngoài lén rèn luyện, sau đó luyện đến mức bản thân hắn trở nên có sức sống hơn.
Hai người bởi vì linh hồn bị trao đổi, tình tiết vốn không hợp quy củ, lại được giải quyết vô cùng vui vẻ.
Sự kiện nhỏ này khiến tình cảm của Thẩm Hương Quân và Hoa Thời có chút biến hóa, mà tiếng cười vẫn còn tiếp tục.
Thẩm đại nhân ở trong đám đồng liêu có danh hiệu là “Diêm Vương mặt lạnh”, ở trong triều cũng không có bằng hữu nào.
Hoa Thời dùng thân thể và thân phận của Thẩm đại nhân hành tẩu trong triều, ngược lại dễ tính hơn Thẩm Hương Quân nhiều.
Ngày hôm đó “Thẩm đại nhân” ở bên ngoài xã giao, uống đến mức hai má đỏ bừng, mắt sáng lấp lánh.
Gã sai vặt đến báo, tỳ nữ thiếp thân của đại nhân bỗng nhiên bệnh nặng nằm trên giường, không dậy nổi.
Cảm giác say của “Thẩm đại nhân” chợt tiêu tan, dưới ánh mắt đầy thâm ý của đám đồng liêu, hắn vội vàng hồi phủ.
Vào nội viện, đến phòng bên cạnh, cho người lui ra bên ngoài, một mình vào phòng ngủ của “Hoa Thời”.
Lúc đó “Hoa Thời” nằm ở trên giường, trán và hai gò má đổ đầy mồ hôi, môi tái nhợt.
“Thẩm đại nhân” còn chưa tới gần, mùi rượu đã thoang thoảng bay tới.
“Hoa Thời” nghĩ đến chính mình ở trong phủ đau đến mức tay chân như nhũn ra, không đứng dậy nổi, người này lại dùng thân thể của hắn ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, hận đến mức nghiến răng.
Mà “Hoa Thời” không phải bị bệnh, mà là kinh nguyệt.
Hai chữ “kinh nguyệt” vừa phát ra từ miệng Hoa Thời thật, mặt “Hoa Thời” trên giường càng trắng hơn, khán giả bên ngoài màn hình chỉ cảm thấy hơi nóng từ lòng bàn chân xông thẳng lên não.
Tình tiết và lời thoại của bộ phim này quá đỉnh, trong quan niệm sống của bọn họ cũng không dám tùy tiện đề cập đến những nội dung này.
Nhưng năng lượng cao của nội dung vở kịch vẫn còn tiếp tục, “Thẩm đại nhân” dạy “Hoa Thời” dùng đai kinh nguyệt, lấy nước nóng cho hắn.
Đêm khuya yên tĩnh, “Hoa Thời” đau đến trằn trọc khó ngủ, “Thẩm đại nhân” vén chăn, đưa tay giúp “Hoa Thời” xoa bụng, cả đêm không hề rời đi.
Trong phòng chiếu phim, có người lộ ra vẻ mặt khó hiểu, một lúc sau mới hiểu ra, hóa ra kì kinh của nữ tử lại đau khổ như vậy.
Vô tình còn học được chút kiến thức sinh lý, khi con gái đến kì kinh tốt nhất không nên đụng nước lạnh, không nên mệt nhọc, tính tình không tốt cũng phải thông cảm.
Bởi vì thực sự rất đau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận