Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 338: Chủ tiệm muốn làm chúa cứu thế? 1

Chủ tiệm muốn làm chúa cứu thế? 1
Diêu Y Y lấy hai blind box từ trong máy blind box, tìm đến bạn đồng hành đang ngồi trong góc của đại sảnh, vui vẻ chạy tới: “Tôi rút được hai blind box mới này, nghe nói có thể mở ra vật dụng thường nhật trước ngày vô thường.”
Mấy người bạn đồng hành chụm đầu vào nhau, đang cúi đầu ăn mì ăn liền, ăn ngấu nghiến, nghe cô ấy nói vậy thì ngẩng đầu lên nhìn, gật đầu một cái cầm lấy đồ uống nóng bên cạnh, uống vào một hớp rõ to, thỏa mãn thở ra, cúi đầu tiếp tục ăn mì.
Bọn họ là người của căn cứ kế bên, khoảng thời gian đợt lạnh kết thúc, ra ngoài đi tìm vật tư, nghe nói rằng khu phía Đông có một tiệm thần kỳ có thể đổi đồ ăn và đồ vật sinh hoạt hằng ngày, tổ đội nhỏ năm người lập tức đội mưa chạy tới.
Đợt lạnh vô thường trước, lạnh hơn bất cứ lúc nào, gần như không tìm được vật gì có tác dụng.
Người trong căn cứ của Diêu Y Y tiết kiệm lương thực, sống dựa vào ăn tuyết, chống đỡ đến hết đợt lạnh.
Bọn họ lê lết tấm thân mệt mỏi đi đến cửa hàng Blind Box, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên trong tiệm, bọn họ học được quy tắc đổi.
Giống với nhiều người khác, bọn họ chú ý đến blind box thức ăn đầu tiên.
Nghe theo gợi ý của nhân viên và các vị khách khác, đổi mì ăn liền, thức uống nóng và hoa quả trước khoảnh khắc bóc hộp ra, mọi người đều tưởng rằng mình đang mơ.
Uống đồ uống nóng vừa ngọt vừa ấm, ăn mì ăn liền và hoa quả tươi mới ngọt ngào, bọn họ đều không nói nên lời, mọi người đều hóa thân thành dũng sĩ diệt đồ ăn.
Diêu Y Y và các bạn phân nhau một hộp mì ăn liền, nhưng có lẽ vì quá đói mà cô ấy ăn mấy miếng cảm thấy rất ngon, còn muốn ăn nhiều nữa, bụng bắt đầu hơi không thoải mái, muốn nôn ra.
Cô ấy không muốn nôn ra, không còn gì ăn nữa, dứt khoát đứng dậy tiêu cơm, đi lại trong tiệm.
Đi đến trước máy blind box đồ dùng hằng ngày, thấy nhiều người cũng đang đổi.
Bộ sưu tập này rẻ hơn blind box tinh hạch, blind box dược phẩm nhiều, Diêu Y Y không nhịn được lập tức đổi hai cái.
Người bạn đi cùng đang điên cuồng ăn uống, cô ấy ngồi uống ăn nửa trái táo, bắt đầu mở blind box mới.
Cô ấy mở một hộp trước, lấy ra một bình xịt chứa chất lỏng xanh nhạt, 300 ml.
Trên thẻ mẫu có dòng chữ nhỏ hướng dẫn sử dụng, dung dịch Cửu Thần bạc hà đuổi muỗi, thoa nhẹ lên người, ngăn ngừa ngứa và muỗi cắn.
Diêu Y Y xịt lên tay một ít, hương thơm hoa nhàn nhạt tỏa ra, trên da có cảm giác mát lạnh: “Thoa thế này lên người là có thể đuổi được côn trùng à?”
Thành viên trong đội đều là thế hệ mới sinh sau ngày vô thường, phần lớn những món hàng trong cửa hàng Blind Box, họ chưa từng nhìn thấy.
Bàn bên cạnh có người muốn mở dung dịch chống muỗi, còn chưa kịp mở ra, ánh mắt ham muốn nhìn Diêu Y Y: “Đồ trong cửa hàng Blind Box đều rất hữu ích, không cần phải lo. Gần đây nhiều mưa nhiệt độ bắt đầu tăng cao, qua một khoảng thời gian nữa côn trùng sẽ xuất hiện, dung dịch chống muỗi rất thực dụng.”
Diêu Y Y lập tức phấn chấn lên bắt đầu mở chiếc hộp thứ hai, rút được một hộp khăn ướt lớn.
Trên thẻ mẫu có dòng chữ nhỏ hướng dẫn sử dụng: khăn ướt làm sạch và khử trùng, mềm mại với da, có thể dùng cho mặt và tay.
Nguyên một bịch lớn, cao khoảng ba ngón tay, cầm lên cũng khá nặng.
Diêu Y Y tò mò, xé miệng túi ra, rút lấy một tờ kinh ngạc nói: “Đúng là ướt thật luôn, còn hơi thơm nữa.”
Mùi hương rất nhạt, ngửi vào vô cùng dễ chịu.
Diêu Y Y mở khăn ướt ra lau nhẹ lên mặt, một mảnh giấy đen, cô ấy bất giác bật cười: “Không lau không biết, vừa lau thì giật cả mình.”
Người bạn đi cùng đang ăn cơm cuối cùng cũng bị thứ trong tay cô thu hút, Lý Hân sờ lấy khăn ướt, vui vẻ nói: “Có thứ này đúng là rất tiện.”
Ở trong ngày vô thường, sống sót cũng đã thành vấn đề, cả người sạch sẽ là vấn đề không thể nào nhỏ hơn.
Nhưng nếu có người có cách duy trì vệ sinh thì không có ai từ chối.
Lý Hân, Vệ Hoàng và hai người bạn đồng hành đều đứng dậy bước đến rút blind box đồ dùng hằng ngày.
Lý Hân quay lại trước, mở ra là một túi giấy vệ lớn, một chai dầu gội đầu.
Trên bao bì của nước tắm rửa có ghi dòng chữ nhỏ “dưỡng ẩm và bảo vệ tóc”, mùi nhàn nhạt, cô ấy rất thích.
Hai người đi cùng nhỏ hơn một xíu, một người mở được ba cục xà phòng, một túi vật dụng đánh răng (bàn chải đánh răng, kem đánh đăng, ly nước), người còn lại mở ra được một bộ áo mưa, một túi bột giặt.
Vệ Huyên quay lại sau cùng, ôm hai blind box vật dụng hằng ngày, một blind box thức ăn chính, một blind box dược phẩm, một blind box tinh hạch phổ thông.
Thấy mọi người đều đã bóc đồ dùng hằng ngày, anh ấy cũng mở hộp đồ dùng hằng ngày.
Blind box đầu tiên chứa một chiếc dù lớn, trong lòng anh ấy càng muốn áo mưa hơn, ra ngoài làm nhiệm vụ tìm đồ cũng sẽ tiện hơn.
Nhưng không rút được, có dù cũng không tồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận