Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 648: Trending trong thành Lương Kinh 4

Trending trong thành Lương Kinh 4
Trần Liên Liên nhạy bén, nhìn ra Từ nương tử có nỗi lo. Thật ra nàng ấy cũng muốn nắm lấy kỹ xảo của Phật Hiểu Trang, đang định qua vài hôm đến rạp chiếu phim xem phim, xem có thể tìm cơ hội hỏi Lộ Dao không, thuận miệng đề nghị hỏi Từ nương tử có cần nàng ấy đến rạp chiếu phim chung không.
Từ nương tử vừa nghe, này là tiến cử?
Tốt hơn nhiều so với nàng tự đến cửa nên gật đầu đồng ý ngay.
Nữ tử như Trần Liên Liên thế này, xuất đầu lộ diện cũng không tiện, nàng ấy định bảo Tiểu Đào đi đặt phòng riêng trước.
Những cô nương khác trong Lương Hồng Quán nghe nói vậy cũng muốn đi, ma ma hiếm khi không ngăn cản.
Thời gian xác định là hai ngày sau, Trần Liên Liên, Từ nương tử và các cô nương ở Lương Hồng Quán định cùng nhau đến rạp chiếu phim.
Cùng nổi lên với “Phật Hiểu Trang” còn có y phục Huyền Li, Vọng Sinh mặc trong quảng cáo, dạo này không ít các cửa hàng quần áo đều đang nắm chặt trường bào tay rộng, trên phố cũng có rất nhiều nam tử mặc áo màu xanh, màu trắng.
Mà bên Bách Tương Viên, rất nhiều khách chỉ đích danh Huyền Li, Vọng Sinh lên đài, chuyện làm ăn cũng dần dần khôi phục.
...
Dư âm của quảng cáo vẫn chưa lui, bộ phim thanh xuân mà Lộ Dao và Trần Vũ Đồng đã bàn cũng sắp lên sóng.
Cơ Chỉ Tâm vốn tìm được đoàn đội hậu kỳ kia thì không nhận công việc riêng nữa, bên Trần Vũ Đồng giới thiệu một ekip hậu kỳ khác, là ekip tư nhân nhỏ, tổng cộng chỉ có bốn người.
Làm quy trình hợp đồng buôn bán xong, Lộ Dao liên lạc với họ.
Lần đầu hợp tác, Lộ Dao nhận được trailer giới thiệu trước, sau khi kiểm tra thì cảm thấy chất lượng công việc và hiệu suất cũng không thua gì ekip trước.
Kết thúc biên tập tối ưu cả bộ phim lại lần nữa, Lộ Dao chiếu trailer trong rạp chiếu phim.
Đây là một bộ phim mang đề tài thanh xuân hiện đại, bối cảnh xảy ra câu chuyện gần giống lúc Lộ Dao lên cấp ba, cả bộ phim dài hai tiếng ba mươi phút.
Bộ phim tên “Muốn gặp anh”.
*
Mộ Thủy Thành, Lăng Tiêu Các.
Minh Thi và Thủy Sơn gặp nhau ở cổng. Minh Thi xách hai túi giấy hình thù kỳ lạ trong tay, Thủy Sơn cũng xách một túi bánh ngọt bọc giấy dầu, tầm nhìn của họ dừng trên tay của đối phương, đều không hỏi nhiều, cùng đi về chỗ ở của Các chủ.
Lão Các chủ đang hóng mát dưới gốc cây trong sân, Kim Lục và Uyển Vũ cũng có mặt.
Cả ba đều là người tập võ, nghe tiếng bước chân thì xoay lại, trông thấy Minh Thi và Thủy Sơn, trên mặt chợt có ý vui.
Uyển Vũ chào hỏi: “Hai ngươi về thật đúng lúc, quà lễ Trung thu Điệp Thất gửi từ Lương Kinh vừa về tới. Bọn ta đang định mở ra, mau đến xem của lạ!”
Minh Thi và Thủy Sơn nhìn nhau, không hiểu gì.
Lão Các chủ giơ tay, ấn Kim Lục và Uyển Vũ kích động lại, hỏi thăm tình hình của hai người họ trước.
Minh Thi và Thủy Sơn lần này ra ngoài cũng là vì nghe ngóng tin tức, chỉ là Minh Thi đi phương Nam, còn Thủy Sơn đến Tái Bắc.
Không cùng đường đi, nhưng lại gặp nhau trên đường về.
Nhiệm vụ cũng coi như thuận lợi, trên đường không gặp bất trắc gì, tin tức cũng đang trên đường tiến kinh.
Lăng Tiêu Các hợp tác thường niên với quý nhân trong thành Lương Kinh, so với buôn bán giết người, họ thường thu thập tình báo bốn phương nhiều hơn.
Chờ họ bẩm báo tình hình nhiệm vụ xong, Kim Lục lập tức gọi họ qua, cùng xé quà tết Trung thu Điệp Thất gửi về.
Quà lễ do ba người số nhỏ cùng chuẩn bị, nhưng được Điệp Thất phái người đưa về Mộ Thủy Thành, thư từ cũng là Điệp Thất viết hộ.
Một chiếc thùng rất to, lúc đưa đến Kim Lục và Uyển Vũ cũng giật mình.
Nhưng chất liệu của chiếc thùng này còn rất kỳ lạ, không phải bằng gỗ, trông có vẻ giống như thùng làm bằng giấy, nhưng lại rất cứng.
Kim Lục dùng đoản đao cắt thùng ra, lấy ra năm hộp bánh Trung thu, một bình nước rửa tay, năm cục xà phòng thơm, còn có một túi khăn giấy.
Minh Thi trông thấy nước rửa tay và khăn giấy, sự nghi hoặc hiện lên trong mắt.
Uyển Vũ sờ mó chỗ này ngắm nghía chỗ nọ, chỗ nào cũng thấy lạ: “A Thi thấy có gì không thỏa đáng?”
Minh Thi xách túi giấy mình mang về qua, lấy ra một hộp bánh Trung thu, một túi khăn giấy, sắc mặt khá ngượng ngùng: “Ta từ Giang Nam về, trên đường gặp một người bán hàng rong bán hàng ở bến đò. Thương nhân kia nói nửa thuyền hàng đều là đồ mới lạ vận chuyển từ trong Kinh, ta thấy thật sự chưa từng gặp nên mua một ít.”
Những món đồ này giá không rẻ, nhưng lại cực kỳ được săn đón.
Vốn dĩ Minh Thi cũng định mua nước rửa tay, nhưng lại bất lực vì lúc ấy tiền trên người không đủ nên mua bánh Trung thu và khăn giấy trước, xoay người đến ngân khố lấy tiền, cũng mất nửa canh giờ, về đến thì đã hết rồi.
Lúc ấy nàng buồn bã đôi chút, lại rất nhanh đã thư thái. Nghĩ rằng chỉ là vài món đồ mà thôi, Điệp Thất, Khốc Bát và những người khác trong các chắc cũng chưa từng thấy, nào ngờ họ lại tặng nguyên thùng về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận