Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 397: Bà chủ chính là thần linh của tôi! 4

Cửa hàng Lông Xù gần đây kiếm được không ít hải sản tươi sống, Lộ Dao định hôm nay đưa một ít nguyên liệu đến cửa hàng đồ ăn nhanh.
Buổi chiều cửa hàng bận rộn, Tiểu Cơ lại không có ở đây nên cô quên mất vấn đề này.
Lộ Dao thả mèo ra liền vội vàng trở về cửa hàng Lông Xù lấy một ít đem đến cửa hàng đồ ăn nhanh.
Cửa hàng đồ ăn nhanh bên này đã bắt đầu bán đồ ăn đêm, nơi đây vẫn náo nhiệt như mọi khi.
Hôm nay Hạnh Tử, Tiểu Gia, Bạch Minh và Toàn Thắng Cử sẽ luân phiên nhau thay ca, Mạnh Cần lẫn Ninh Vân cũng có mặt ở đây.
Cả hai đã tan làm nhưng họ vẫn muốn ở lại ăn đêm.
Vừa ăn khuya vừa giúp cửa hàng tiếp khách.
"Bà chủ!" Tiểu Gia phát hiện Lộ Dao, lập tức từ trong đám người chạy đến chỗ cô: "Sao cô lại đến đây?"
Thiếu niên tóc tím không giấu được sự vui vẻ, giọng nói cực kỳ lớn.
Khách trong tiệm đều quay đầu nhìn về phía này, sau đó rối rít chào hỏi Lộ Dao.
"Bà chủ, đã lâu không gặp!"
"Ơ… Bà chủ, tôi muốn nhờ cô nấu một bữa cơm đầu thai. Hình như tôi đã tìm được bữa cơm mà tôi hoài niệm nhất."
"Bà chủ, làm phiền cô rồi!"
Món ăn đầu thai nhất định phải do chủ tiệm tự mình thực hiện, khách ăn vào mới có thể trở về.
Từ lần đầu tiên có người ở trong cửa hàng đầu thai thành công, thỉnh thoảng sẽ có vài người đến nhờ Lộ Dao.
Việc này không có gì khó, Lộ Dao thường sẽ dành ra một thời gian cụ thể để nấu cho họ.
Hạnh Tử lập tức chạy tới đây mời những người cần bữa cơm đầu thai đến quầy đăng ký, đặt lịch hẹn.
Bạch Minh nhân cơ hội kéo Lộ Dao vào phòng bếp: "Bà chủ, giờ này lại đến đây là có chuyện gì vậy?"
Lộ Dao lấy ra hai túi hải sản lớn từ trong kho hàng, trong đó có nhím biển, tôm, cá tráp biển, bạch tuộc con và nửa con cá ngừ mập mạp.
"Cửa hàng mới ở gần biển nên rất dễ bắt được hải sản. Ban ngày tôi quên mất nên giờ mới nhớ ra đưa tới đây, các cậu có muốn ăn không?"
Ninh Vân từ đại sảnh bước vào phòng bếp, nhìn thấy một màn này, nuốt nước miếng nhìn chăm chú: "Không ngờ đời này tôi còn có cơ hội ăn sashimi, bà chủ thật tuyệt vời! Cô chắc chắn chính là Lam Béo của tôi!"
(*) Lam Béo là nhân vật trong game “Toàn dân anh hùng”.
Tiểu Gia liền phản bác: "Lam Béo cái gì, bà chủ không hề béo một chút nào."
Cảm xúc của Ninh Vân đều viết hết trên mặt, bây giờ cô ấy đang rất cao hứng, mặt mày hớn hở nhìn Tiểu Gia: "Thì ra thế giới của cậu không có Lam Béo. Nói một cách đơn giản, bà chủ chính là thần linh của tôi!"
Lộ Dao lạnh sống lưng, nhíu mày: "Từ đâu mà cô biết đến cái meme châm biếm này?"
Chẳng lẽ là học từ khu vui chơi?
Ninh Vân: "Cái máy tính cô đặt ở tầng bốn còn xịn hơn so với cái máy tính mà chúng tôi hay dùng, trên đó có rất nhiều thứ thú vị."
Thì ra là như vậy.
Lúc trước Lộ Dao có mua bốn cái máy tính mới, đặt hai cái ở cửa hàng Blind Box, hai cái còn lại thì ở Vùng đất của những giấc mơ và tiệm nail.
"Cô có thể truy cập Internet?" Lộ Dao kinh ngạc.
Ninh Vân gật đầu sau đó lại lắc đầu: "Đúng vậy nhưng cũng không hẳn."
Lộ Dao: "..."
Ninh Vân như vậy e là đã lên đó không ít.
Tiểu Gia cau mày vì nghe không hiểu, thật giống mấy ông lão hay ngồi trên tàu điện ngầm xem điện thoại (*).
(*) Một meme của Trung Quốc.
Những vị khách ngồi ở đại sảnh đều mừng như điên khi nghe tin cửa hàng đồ ăn nhanh tối nay có bán hải sản.
"Nhím biển! Bà chủ, tôi muốn ăn nhím biển!"
"Tôi thèm tôm sắp phát điên rồi!"
"Có hàu không? Lấy cho tôi một đĩa hàu hấp!"
"Hàu cháy tỏi là ngon nhất thế giới, không cần bàn cãi!"
Đáng tiếc, cửa hàng Lông Xù tạm thời vẫn chưa có "nhà cung cấp" hàu sống, nhưng tôm tươi, sashimi, cá ngừ và nhím biển cũng đủ để làm hài lòng khách hàng.
Bọn họ đã thoát khỏi sinh tử nên không cần lo về vấn đề sức khỏe.
Hương vị độc đáo và vị ngọt của hải sản một lần nữa đã mang lại cho họ trải nghiệm tươi mới.
Mọi người đều rượu chè say sưa đến hết đêm nay.
Sáng hôm sau, các nhân viên khác và NPC ở khu vui chơi kế bên đều tức đến hộc máu khi nghe tin cửa hàng đã bán hải sản vào tối hôm qua.
Thanh như chết lặng khi biết bọn họ được ăn sashimi, hải sản nướng, nhím biển từ chỗ Bạch Minh.
Tăng ca nửa tháng, hôm qua là lần đầu tiên anh ta về nhà nghỉ ngơi, không ngờ bà chủ lại tập kích bất ngờ như vậy.
Anh ta cũng muốn ăn hải sản!
Nhưng Xích còn sầu não hơn so với anh ta.
Ban đêm, Lộ Dao trở về tiệm nail, rửa mặt xong xuôi liền nằm lên giường chìm vào giấc ngủ, hoàn toàn quên mất chuyện nghiên cứu "thần giao cách cảm".
Bạn cần đăng nhập để bình luận