Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 647: Trending trong thành Lương Kinh 3

Trending trong thành Lương Kinh 3
Thời gian chế tác và tung sản phẩm của mỗi một đoạn phim quảng cáo ít nhất cũng cỡ hai tuần, hơn nữa với cửa hàng không quen, trước khi nhận quảng cáo thì rạp chiếu phim sẽ tự mình tiến hành điều tra, xác nhận không có vấn đề gì mới nhận.
Ông bà chủ có ý hợp tác có thể chấp nhận cách làm và thời gian hợp tác kiểu này, Lộ Dao mới bàn kỹ với họ.
Mấy ông bà chủ nghe xong lời này, vẫn muốn hợp tác với rạp chiếu phim, hơn nữa còn vô cùng thiết tha.
Lộ Dao chỉ đành nhận danh thiếp của từng cửa hàng, sắp xếp thứ tự và thời gian, sau này bàn kỹ lại.
Tiễn mấy ông bà chủ đi, mới đến lượt Nhạc Hạn.
Thấy mấy vị này muốn hợp tác nhưng còn phải chờ thời gian, Nhạc Hạn lại cảm nhận được sự cấp bách, kế hoạch vốn chạy quảng cáo ba tháng, trực tiếp kéo dài tận nửa năm.
Lộ Dao dùng đầu bút chọc vào quyển vở, nhắc nhở nói: “Trước mắt khu vực tung sản phẩm chỉ có màn hình quảng cáo lớn và phòng chiếu phim của rạp chiếu phim, vị trí không thay đổi, hiệu quả tuyên truyền sẽ tùy theo độ ngắn của thời gian, thật ra sáu tháng quá dài rồi. Tôi thấy ba tháng vừa đủ, đến lúc ấy nếu anh vẫn muốn hợp tác, chi bằng lần nữa chuẩn bị lại một bài quảng cáo.”
Nhạc Hạn tốn chút thời gian để hiểu ý của Lộ Dao, hiểu xong rồi cũng thấy đề án này tốt hơn.
Sau ba tháng nữa thì cũng gần sang năm mới, quay lại một bài quảng cáo, đúng dịp làm nổi bật bầu không khí năm mới.
“Suy nghĩ của bà chủ Lộ thỏa đáng hơn, vậy thì ba tháng, ba tháng sau vẫn xin giữ chỗ cho Xuân Hi Lâu.” Nhạc Hạn nói.
...
Hai ngày sau, Lương Hồng Quán.
Trần Liên Liên dậy sớm chải chuốt, Tiểu Đào chuyển lời, Từ nương tử của Yên Chi Lâu cầu kiến.
Yên Chi Lâu là cửa hàng son phấn bậc nhất trong thành Lương Kinh, bà chủ Từ nương tử luôn có tính tỉ mỉ, chất bột son phấn làm ra mềm mịn, dễ lên màu, hiệu quả trang điểm tốt, rất có tiếng trong giới nữ.
Trần Liên Liên thích mua phấn, son và dầu gội của Yên Chi Lâu, thỉnh thoảng đi dự tiệc, còn mời Từ nương tử giúp làm tóc trang điểm, hai người cũng coi như khá thân.
Từ nương tử tiến vào thì đánh giá Trần Liên Liên trước.
Trần Liên Liên vừa trang điểm được phân nửa, đang đánh phấn lên mặt, từ trong gương đồng giao mắt với Từ nương tử, hỏi: “Hôm nay Từ nương tử đến vì chuyện gì?”
Từ nương tử cũng không vòng vo, nói thẳng: “Quảng cáo bên rạp chiếu phim vừa ra, Hoa Khôi cô nương dạo này hào quang không ai sánh bằng, nhất là Phật Hiểu Trang (*). Vài tiểu cô nương nhờ ta làm tóc, chỉ đích danh muốn làm kiểu Phật Hiểu Trang. Nhưng cách trang điểm ấy trông nhạt như nước, ta đã thử rất nhiều lần ở nhà, làm thế nào cũng ra được nhan sắc mềm mại như thế, đặc biệt đến học hỏi kinh nghiệm của Hoa Khôi cô nương.”
(*) Phật hiểu là bình minh, tờ mờ sáng; trang trong trang điểm. Đây là cách gọi một layout makeup.
Cách trang điểm và ăn mặc của Trần Liên Liên trong quảng cáo thịnh hành vang dội ở Lương Kinh với một tốc độ không thể tưởng tượng, dạo này trên phố rất nhiều thiếu nữ mặc áo trắng váy hồng, mà kiểu trang điểm hôm ấy của nàng ấy được xưng là “Phật Hiểu Trang”, nữ tử đều âm thầm bắt chước theo.
Mà sự thật như những gì Từ nương tử nói, rất nhiều người thử trang điểm theo Phật Hiểu Trang, nhưng đến giờ cũng không ai sao chép ra được nét trang điểm tự nhiên thanh thoát như trên quảng cáo của Trần Liên Liên.
Từ nương tử cũng từng nghĩ rằng vì đa số mọi người không có gương mặt đẹp bằng Trần Liên Liên, hiệu quả trang điểm có sự chênh lệch, nhưng cũng sẽ không rõ ràng đến thế.
Nàng đã thử rất nhiều lần, chỉ có thể nghĩ ra là do chênh lệch tay nghề của thợ trang điểm, và sử dụng không cùng loại son phấn.
Dù là vấn đề nào, cũng chỉ có thể thỉnh giáo đương sự Trần Liên Liên.
Trần Liên Liên dừng động tác tay lại, mi tâm hơi nhíu, cũng khá phiền não: “Phục sức và trang điểm hôm đó đều từ tay bà chủ Lộ của rạp chiếu phim, son phấn nàng dùng cũng khác những cái ta thấy ngày thường. Thật có lỗi quá Từ nương tử, chuyện này ta cũng không có cách giúp ngươi.”
Mấy hôm nay, không nói bên ngoài, chỉ nói tới những cô nương trong Lương Hồng Quán thôi cũng không biết đã hỏi nàng bao nhiêu lần rồi, thậm chí cũng có khách hỏi về Phật Hiểu Trang.
Hôm Trần Liên Liên quay phim xong về đến Lương Hồng Quán cũng đã đích thân thử nhưng không thể dùng son phấn trong tay trang điểm ra giống vậy, nàng ấy cũng rất bất lực.
Từ nương tử không ngờ sẽ là Lộ Dao, sững người một chốc: “Hoa Khôi cô nương có thể miêu tả lại chút không, son phấn mà bà chủ Lộ dùng ấy?”
Trần Liên Liên lắc đầu: “Rất khó hình dung, tóm lại là khác với son phấn của tất cả những cửa hàng son phấn ở Lương Kinh, lên mặt mỏng nhẹ thoải mái, hương thơm mà không nồng, ta cũng rất thích. Nếu Lương Kinh có cửa hàng son phấn có thể làm ra son phấn như thế thì tốt rồi.”
Từ nương tử thầm nghĩ vẫn là phải đến rạp chiếu phim hỏi thử xem, nhưng tự tiện đến tận cửa để nghe ngóng chuyện này, bà chủ Lộ thật sự sẽ nói cho nàng chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận