Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 322: Tìm được cô rồi 1

Gần đây Clarissa, Ambrose và cha con Edward cũng thường xuyên không trở về nhà mà ngẩn người mấy ngày liền trong phòng nghiên cứu rồi.
Lộ Dao quyết định thăng cấp tiệm làm nail lên ba tầng luôn. Không gian bên trong được mở rộng gấp đôi trước kia.
Tầng một chủ yếu là tiệm làm nail, tầng hai trước mắt là xưởng gia công của cửa hàng Blind Box, còn tầng ba thì làm thành phòng trọ, chia thành phòng đơn dành cho nhân viên trong tiệm nghỉ ngơi.
Cuốn sổ tay hướng dẫn chưa hoàn chỉnh này không phải là sổ tay hướng dẫn chủng tộc để sau này hoàn thành, mà là cuốn sổ tay hướng dẫn đầy đủ thể loại bao gồm tất cả các chủng tộc, ma vật, thực vật và phân loại ma pháp ở Đại lục Alexandria mà Lộ Dao có được khi tiệm làm nail mới mở.
Cho đến khi nhiệm vụ cuối cùng của tiệm làm nail kết thúc, cuốn sổ tay hướng dẫn này vẫn chưa được sưu tập đầy đủ.
Lộ Dao cho là vật này không giải quyết được gì, hoá ra là vẫn còn tiếp tục thu thập thêm.
Khoảng thời gian này, vì thiết kế móng tay ma pháp nên nhân viên dị tộc trong tiệm thỉnh thoảng lại tự mình ra ngoài tìm kiếm nguyên liệu.
Mấy nguyên liệu mà bọn họ mang về đều được thu vào sổ tay hướng dẫn. Lần này được thưởng tiến độ sổ tay hướng dẫn loại hiếm +10 gần như là một lần có mười hình minh họa sinh vật đã biến mất trên đại lục Alexandria sáng lên.
Không biết đến khi thu thập đủ sổ tay hướng dẫn thì sẽ có chuyện gì xảy ra nhỉ? Hẳn là sẽ có phần thưởng đặc biệt. Có phải là tiền mặt không nhỉ?
Lộ Dao không khỏi cảm thấy hơi mong chờ.
Trong tiệm làm nail, các nhân viên dị tộc của cửa tiệm đang vây quanh Harold, hình như đang nói về một đề tài thú vị nào đó.
Lộ Dao đẩy cửa đi vào, Harold lập tức đứng lên, trong con ngươi màu lam tối tăm loé lên vẻ hưng phấn: "Lộ Dao, tôi trở lại rồi."
Trong khoảng thời gian này Harold ở lại học tập trong hang rồng.
Theo như cô giáo Mộc Tâm và Tina tiết lộ thì trong rất nhiều cự long con, hắn vẫn là một con rồng nhỏ có tính cách tươi sáng.
Thỉnh thoảng lại gây hoạ nhưng bao giờ cũng đúng lúc lách mình ra khỏi luật lệ nên các giáo viên rất khó tìm được lý do để phạt hắn.
Cô giáo Mộc Tâm muốn để Lộ Dao quản thúc Harold một chút nhưng Lộ Dao lại chỉ cười cười.
Dù sao thì rồng và người cũng không giống nhau. Bé rồng đen chỉ muốn tự do tự tại lớn lên thì cũng được thôi.
Nhìn Harold đắc ý đến nỗi đôi mắt cũng híp lại, Lộ Dao đi tới: "Đi đâu mà vui thế?"
Nhìn thấy bà chủ, trong mắt Puxiu tràn ngập vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, muốn đáp lời ngay.
Harold quay đầu lại cảnh cáo đảo mắt một vòng rồi lại quay lại nhìn về phía Lộ Dao một lần nữa: "Tôi mới trở lại từ một thế giới khác. Nơi đó không có rồng mà chỉ có người."
Hai giây sau Lộ Dao mới kịp phản ứng, dần dần hiểu ra ý của hắn.
Gần đây tóc của Harold có lẫn mấy sợi màu bạch kim, cũng không phải tóc trắng mà là tóc bạch kim sáng bóng cực kỳ đẹp.
Lần trước lúc cô đưa hắn tới hồ Bạch Sa Thuý tắm cũng phát hiện ra trên chóp đuôi của hắn có lẫn mấy cái vảy màu bạc chứ không còn thuần đen như trước nữa.
Cô lo lắng có gì đó không ổn nên đã hỏi thăm mấy cự long trưởng thành tới tiệm làm móng.
Mấy cự long kia bảo rằng có thể là Harold đã thức tỉnh năng lực huyết mạch đến từ mẹ hắn.
Cự long màu bạc có một năng lực đặc thù mà Long tộc khác không có - năng lực xuyên qua thời không.
Thiếu niên lại cao hơn không ít. Lộ Dao nhón chân lên xoa xoa đầu hắn rồi khích lệ: "Bé rồng đen nhà chúng ta giỏi quá đi mất!"
Hai tai Harold được phủ thêm một lớp màu sắc, mắt nhìn sang một bên, liếc Hối Hối và Puxiu bên cạnh đang muốn dính lên người bà chủ, sau đó móc từ trong ngực ra một miếng vảy đen nhánh toả sáng: "Lộ Dao, cho cô này."
Ngón tay Lộ Dao vô thức vuốt ve bên ngoài chiếc vảy: "Cho tôi cái này làm gì?"
Mộc Tâm cũng đã từng đưa cho cô một chiếc, nghe nói sờ một cái là chủ nhân chiếc vảy có thể cảm nhận được. Chỉ là cô còn chưa dùng bao giờ.
Harold cảm nhận được vảy đang được vuốt ve, hơi nhột nên phải cố gắng căng mặt lên: "Cô cầm nó ở trong cửa hàng khác chờ tôi. Tôi sẽ đến tìm cô."
Hai mắt Lộ Dao trợn to, hơi ngạc nhiên: "Còn có thể làm vậy nữa hả?"
Harold rũ mắt xuống, nghiêm túc nhìn về phía cô: "Sau khi cô rời khỏi tiệm làm nail thì tôi không cảm nhận được hơi thở của cô nữa. Nếu cô cầm vảy của tôi thì thử thêm mấy lần là tôi nhất định sẽ tìm được cô."
Đây gọi là gì nhỉ? Xác định vị trí chính xác hả?
Nhưng nếu Harold thật sự có thể xuyên qua thời không tìm được cô thì cũng quá là thú vị. Trong tiệm sẽ có thêm một người giúp đỡ đáng tin nữa.
Lộ Dao bèn bỏ vảy vào túi: "Được, tôi sẽ chờ anh đến tìm tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận