Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 555: Thú bông quái vật 1

Bọn người Tạ Húc ngồi xem xong tất cả quảng cáo và trailer ở khu nghỉ ngơi. Mặc dù trong lòng bọn họ đều như đang nổi bão nhưng vẻ mặt vẫn rất lạnh nhạt, thờ ơ.
Trần Vũ Ninh nói: "Nếu không phải là vừa mới nhìn thấy quá trình sinh ra của quái vật bỏng ngô bên ngoài cửa rạp thì giờ mà xem sẽ cảm thấy rất đáng sợ."
Tạ Húc: "Hôm qua lúc còn ở Tứ Hỉ Lâu, nàng ta đã nói là sẽ làm rõ sự tồn tại của quái vật, chắc là đang nói đến cái này."
Tấn Vương thế tử hơi cau mày, giọng nói nhàn nhạt: "Chỉ làm mấy trò xiếc dụ dỗ dân chúng, chỉ có mấy người bình thường mới bị gạt thôi."
Ánh mắt của Trần Vũ Ninh đột nhiên trợn to, nhìn chằm chằm sau lưng của Tấn Vương thế tử.
Tấn Vương thế tử không hiểu có chuyện gì nên hơi nghiêng người lại.
Một cái móng vuốt to màu xám đậm pha chút trắng đang từ từ đến gần.
Tấn Vương thế tử còn chưa thấy rõ được đó là cái gì đã cảm thấy hoảng hốt, chỉ trong chớp mắt đã nhảy ra xa mấy mét, còn hất văng hai cái ghế dựa.
Trần Vũ Ninh đứng đối diện với Tấn Vương thế tử và Tạ Húc nên cũng nhìn thấy rõ ràng con vật ở sau lưng hai người kia.
Hắn sợ đến mức mềm cả chân, cũng không thể phát ra được âm thanh nào mà chỉ ngồi cứng đờ một chỗ, trơ mắt nhìn móng tay to lớn kia vỗ về phía Tạ Húc.
Tạ Húc còn chưa hiểu đã xảy ra cái gì, chỉ cảm thấy có ai vỗ bả vai của hắn ta một cái khá mạnh. Hắn ta còn cảm thấy bực bội nên quay người... lại: "Ai?"
Cái đầu rất lớn của con quái vật chỉ cách hắn ta không đến mười lăm cm. Hắn ta có thể thấy rõ những đường vân trên làn da, màu sắc trong mắt của nó. Thậm chí hắn ta còn cảm nhận được tiếng thở rất nhỏ ở bên tai.
Tạ Húc hoảng sợ, trái tim của hắn ta cũng sắp dừng đập luôn rồi. Hai tròng mắt của hắn ta hơi liếc xung quanh rồi giữ yên lặng, từ từ lui người ra sau.
Cho đến khi lưng của hắn ta đã dựa sát vào mép bàn thủy tinh, không còn đường để đi thì hắn ta mới bình tĩnh suy nghĩ chút rồi nhíu mày.
Con quái vật này nhìn quen mắt quá.
Hừm... Không phải là con quái vật bỏng ngô mới xuất hiện trong trailer trên màn hình sao?
Tạ Húc còn đang cố gắng tiếp thu sự thật này thì yêu quái đã thu móng vuốt lại móc móc một bên chân nhìn rất ngốc. Sau một lúc lâu, quái vật lấy ra một thứ gì đó rồi cố gắng nắm chặt bằng ngón cái và ngón trỏ đưa tới trước mặt hắn ta.
Tạ Húc sững sờ đưa tay nhận lấy: "Đây là..."
Hắn ta nhớ rõ thứ này gọi là ảnh chụp.
Miệng của quái vật chuyển động: "Hôm qua tôi đã nói là sẽ tặng cho anh một tấm hình mà."
Quái vật biết nói chuyện!
Chuyện này là sao?
Trần Vũ Ninh cố gắng nháy mắt để ra hiệu cho Tạ Húc nhưng mà hắn ta chẳng hề chú ý.
Bả vai của Tấn Vương thế tử đã cứng còng vì chạy trốn nhưng ánh mắt vẫn nghi ngờ.
Trong thân thể của quái vật phát ra giọng nói êm dịu, Tạ Húc suy nghĩ một chút mới nhận ra.
"Là ngươi!"
"Lúc này mới phát hiện à, mấy người phản ứng hơi chậm đó." Yêu quái dơ hai cái móng vuốt rồi dùng sức gỡ đầu thú xuống. Cô lắc lắc tóc để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, khóe mắt đuôi mày vẫn còn giữ nụ cười, rõ ràng là cười nhạo mọi người.
Hôm qua, Lộ Dao và các nhân viên nhà hàng ở cửa hàng đồ ăn nhanh, NPC khu vui chơi đã cùng nhau dùng áo thuật chế tạo ra các mô hình thu nhỏ của khu vui chơi, sau đó quay một số đoạn phim ngắn ngoài lề mới sản xuất được bộ phim ngắn "Sự ra đời của một yêu quái".
Cô cảm thấy làm vậy còn chưa đủ sức chứng minh nên còn đem theo trang phục thú rối đến đây để khán giả có thể nhìn cùng với đoạn phim ngắn, như thế thì sẽ có sức thuyết phục cao hơn.
Lúc nãy cô nhập số liệu để chạy chương trình sau hậu trường rồi cài đặt sẵn quy trình chiếu phim. Cô thấy thời gian vẫn còn sớm, nhân viên cửa hàng vẫn chưa đến nên muốn xem thử hiệu quả của bộ trang phục thú rối.
Mặc dù đã thu nhỏ kích thước rất nhiều theo tỷ lệ thực tế nhưng kích thước của đạo cụ này vẫn rất lớn, không thể thay đồ trong phòng nghỉ được.
Lộ Dao thấy không có ai nên chạy ra góc chết ở hành lang rạp chiếu phim đổi trang phục.
Mặc dù trang phục thú rối được chế tạo bằng ảo thuật cao cấp nên nhìn vô cùng phức tạp và cồng kềnh nhưng thực tế nó lại rất tinh xảo và cũng không dễ biến mất như những loại ảo thuật bình thường.
Cảm giác khi mặc vào cũng khá tốt, so với những trang phục thú rối bình thường khác thì bộ đồ này rất linh hoạt và có tầm nhìn tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận