Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 123: Bé rồng trượt chân 2

Tính cách bà chủ tiệm nail này dịu dàng, trông khuôn mặt dáng người đều viết đầy chữ nhỏ yếu vô hại. Ti Kim còn tưởng rằng cô sẽ là thuộc tính Mộc chứ.
Nhìn thấy kết quả kiểm tra, bỗng nhiên Harold cảm thấy hơi vui vui. Hắn chắp tay sau lưng dựa sát vào người Lộ Dao: "Tôi cũng là thuộc tính Bóng Tối. Chúng ta giống nhau đó."
Ti Kim nhìn Harold đến gần Lộ Dao, đôi mắt vàng kim loé lên.
Long tộc vốn là sinh vật mạnh hơn bất cứ sinh vật nào trên mảnh lục địa này. Rất ít rồng xuất hiện thuộc tính Bóng Tối.
Trong lời tiên đoán, con rồng mang thuộc tính Bóng Tối luôn mang đến tai nạn long trời lở đất.
Harold là con rồng nhỏ duy nhất trong Long tộc có thuộc tính Bóng Tối trong gần nghìn năm qua, tương lai chưa rõ.
Ngay cả Long tộc cũng gạt bỏ hắn thì sao nhân loại này có thể tiếp nhận được chứ?
Lộ Dao ngay lập tức có cảm giác ngạc nhiên và vui mừng khi gặp được một người thầy có thể dạy bảo mình. Cô nói với Harold: "Tôi chuẩn bị tự học ma pháp. Nếu có chỗ nào không hiểu thì anh dạy tôi chút nhé."
Đột nhiên có một cảm giác mang tên trách nhiệm đè lên vai bé rồng đen khiến hắn lập tức nở mũi, vỗ ngực đáp: "Không thành vấn đề. Cô muốn học cái gì cũng có thể tới tìm tôi."
Lộ Dao gật đầu rồi ngồi xổm người xuống dọn dẹp mảnh vụn tinh thạch rơi đầy đất.
Cô dọn chúng qua một bên rồi hốt lên chuẩn bị quăng vào thùng rác. Đột nhiên mảnh vụn tinh thạch lại loé lên ánh sáng màu vàng ấm áp, sau đó dần dần tự ghép lại.
Chốc lát sau, trong lòng bàn tay Lộ Dao xuất hiện một viên thuỷ tinh màu trắng nguyên vẹn như lúc ban đầu.
Harold trợn to đôi mắt rồng lên: "Năng lực phục hồi. Đây là thuộc tính Ánh Sáng."
Ti Kim không nói nên lời. Người tài năng mang hai thuộc tính không hiếm thấy. Dù là Nhân tộc hay Ma vật thì cũng đã từng có người tài giỏi mang ba loại thuộc tính ma pháp cực đoan xuất hiện rồi.
Nhưng hai loại thuộc tính tương sinh tương khắc lại đồng thời xuất hiện trên một người thì đã hiếm lại càng hiếm hơn. Thiên phú này quá đáng sợ.
Ngay cả rồng cũng cảm thấy ghen tỵ.
Lộ Dao không hiểu vì sao bọn họ lại ngạc nhiên, thế nhưng trong lòng cô lại rất vui vẻ. Kiểm tra ra thuộc tính ma pháp đồng nghĩa với việc cô có ma lực, có thể học tập và nghiên cứu ma pháp.
Sách ma pháp cũng có rồi. Cô muốn bắt tay ngay vào việc thử nghiệm một số ý tưởng.
Ti Kim kéo Harold rời đi rồi nên trong tiệm lại trở nên yên tĩnh. Lộ Dao rót cho mình một cốc nước ấm rồi ngồi bên cửa sổ, bắt đầu lật xem quyển sách ma pháp mà Ti Kim đưa cho.
Lúc đi, bé rồng đen không cầm tiền bạc theo nên một giỏ đồng xu ngay ngắn vẫn đang đặt dưới gầm bàn.
Trên đường tới hang rồng, Ti Kim nghiêm túc nói với Harold: "Không được tới tiệm làm nail nữa nhé."
Thiên phú ma pháp của bà chủ kia rất cao, lại có thuộc tính Ánh Sáng có thể khắc chế thuộc tính Bóng Tối. Mà lòng dạ loài người lại rất phức tạp nên anh ta sợ Harold xảy ra chuyện.
Harold là một con rồng trẻ chưa đầy trăm tuổi nên có rất nhiều chuyện không hiểu.
Ở cái tuổi này, đáng lẽ hắn vốn đang học tập và kết bạn trong hang rồng, đến khi đủ một trăm năm mươi tuổi mới ra ngoài tự lập.
Thế nhưng vì thuộc tính Bóng Tối, lại là rồng đen nên hắn mới rời khỏi hang rồng trước thời hạn.
Nhưng người này vô cùng giỏi giang. Kiến thức ma pháp và kỹ năng chiến đấu của hắn đều vượt xa những con rồng nhỏ cùng lứa, tính tình lại nóng nảy nên thỉnh thoảng hắn lại quay về hang rồng phá phách, bắt nạt bạn học và thầy giáo trước kia.
Sau khi Ti Kim và Harold quen nhau, anh ta sợ hắn ầm ĩ quá mức ra hoạ lớn nên phần lớn luôn đi theo hắn.
Harold cảm thấy Ti Kim thật dài dòng. Hắn bỗng nhiên dừng lại, mở cái móng vuốt nãy giờ vẫn luôn che giấu ra rồi đắc ý nói: "Cô ấy làm cho tôi một bộ móng lấp lánh này, rực rỡ hơn của cậu luôn nhé!"
Ti Kim sửng sốt. Anh ta chưa từng nhìn thấy bộ vuốt rồng nào đẹp mắt như vậy. Đá quý trên móng trông như ngôi sao vậy, lấp lánh loá mắt.
Đá quý này còn là đá quý thật, tất cả đều là thứ mà Harold yêu thích, được Lộ Dao hí hoáy gắn vào móng cho. Thật sự là ba trăm sáu mươi độ góc nào cũng phù hợp với sở thích của Long tộc bọn họ.
Thậm chí Ti Kim còn không nỡ mà cầm móng Harold lên nhìn rồi bỗng nhiên đề nghị: "Hay là hôm nay đừng đi hang rồng nữa."
Harold: "?"
Ti Kim: "Tôi về nhà chọn đá quý để bà chủ làm lại cho ta một bộ móng mới đã."
Anh ta cũng phải có được một bộ móng bằng bảo vật thật lấp la lấp lánh như thế.
Harold: "Chẳng phải cậu vừa bảo không được đi nữa à?"
Ti Kim: "... Tôi nghĩ lại rồi. Chúng ta là rồng mà, cần gì phải né tránh một Nhân tộc nho nhỏ chứ?"
Harold da thô thịt béo, bị ma pháp Ánh Sáng quất hai phát cũng không có vấn đề gì lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận