Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới

Chương 893: Sáu mươi năm trước 2

Sáu mươi năm trước 2
Bạch Di báo cáo tình huống sơ sơ cho Lộ Dao, định nhân lúc cảm xúc còn đang cao trào mà quay về văn phòng viết báo cáo công tác.
Đi được vài bước thì bỗng nhiên cô ấy quay đầu lại: "Bà chủ, thời gian trị liệu cho 222 và 696 là sau khi tan tầm ngày hôm nay sao?"
Lộ Dao: "Ừm, sao thế?"
Bạch Di cũng muốn đến thành phố Tam Hoa của sáu mươi năm trước xem thử.
Lộ Dao uyển chuyển từ chối.
Hai ngày nay, Lộ Dao và Bất Độc dạo chơi khắp thành phố Tam Hoa, tìm rất nhiều hàng mẫu của sáu mươi năm về trước, gồm có cây cối núi đá, kiến trúc mái ngói của những căn nhà cũ sáu mươi năm trước. Những món đồ cổ được tìm thấy trong các cửa tiệm đồ cổ, lấy mỗi thứ lấy một mẫu, chế tác thành chiếc chìa khóa.
Trước đây, Lộ Dao và Bất Độc đã từng du hành một lần rồi.
Thành phố Tam Hoa sáu mươi năm về trước có những nơi khá kỳ lạ, tạm thời không rõ nguyên nhân vì sao, Lộ Dao không muốn để Bạch Di bị liên lụy.
Bạch Di nghe giải thích xong cũng thôi không mong nữa.
-
Tang Lê rời khỏi Trung tâm bổ túc trẻ em thì đi thẳng về trường học.
Lúc bước xuống cửa xe thì cô bé hơi đói bụng nên đến phố ăn vặt ăn chút gì đó.
Lúc đi ra nhìn về phía cửa hiệu cắt tóc ven đường thì Tang Lê chần chừ mấy giây rồi bước vào, đột nhiên có tâm trạng muốn thay đổi kiểu tóc.
Chị thợ cắt tóc bắt đầu cắt, Tang Lê lại nhớ về chỗ tư liệu mà mình thấy ở Trung tâm bổ túc trẻ em.
Từ Điềm, trước đây khi đến trường cô bé thường xuyên gặp.
Con bé hơi mũm mĩm, thích ăn, thích cười, là người đầu tiên nói rằng cô bé không giống như trong lời đồn.
Điều này không xảy ra trong lớp học bổ túc, mà Từ Điềm thật sự đã từng nói với cô bé những lời này.
Nhưng mà lúc ấy cô bé lại cảm thấy đều là dối trá nên sau này không đi cùng với con bé nữa.
Tư liệu của Trung tâm bổ túc trẻ có ghi chú lại, dạo gần đây Từ Điềm đang thất tình.
Tang Lê nhìn vào giao diện trò chuyện đang mở, do dự một lúc lâu thì mới gửi tin nhắn sang.
Sau khi cô bé gửi xong thì liền nín thở, chuẩn bị tắt điện thoại.
“Ting!”
Âm thanh có tin nhắn mới vang lên.
Thế mà lại trả lời.
Tang Lê dừng một chút, trước mặt lại hiện liên tiếp thêm vài tin nhắn.
Có cả biểu tượng cảm xúc và nhãn dán với phong cách vui vẻ. Tang Lê bật cười, tựa như không hề mất mác như trong tư liệu viết.
-
Buổi chiều trước khi đóng cửa, có một người khách mới đến Trung tâm bổ túc.
Đó là một dì hơn năm mươi tuổi đưa một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi bước vào.
Bạch Di và Tạ Mạc Lâm đang kết thúc công việc, Lộ Dao phụ trách tiếp đón hai mẹ con.
Bà ta ngồi xuống bắt đầu kể, con gái Chu Y San khi còn bé rất nghe lời, thông minh hiếu học năng lực tốt. Khi tốt nghiệp đại học thế mà bài kiểm tra giá trị năng lực chỉ là cấp C, cô ta cũng vượt qua thử thách và nhận được offer của năm mươi tập đoàn lớn trên toàn quốc nhờ vào năng lực chuyên nghiệp của mình.
Bà ta vẫn tự hào về con gái, nhưng tốt nghiệp đã nhiều năm vậy rồi mà Chu Y San vẫn chưa có bạn trai.
Một năm trước, Chu Y San thẳng thắn với mẹ rằng cô ta định sẽ không kết hôn.
Điều này khiến cho bà ta rất lo lắng, ra sức nghĩ đủ mọi cách để khuyên nhủ. Thế nhưng Chu Y San lại vô cùng kiên định, không muốn yêu đương cũng chẳng muốn lập gia đình.
Trải qua một năm "tác chiến" thật dài, bà ta đã tuyệt vọng lắm rồi, tình cờ nghe người quen nhắc nên mới biết đến Trung tâm bổ túc trẻ em, thế là muốn mang con gái đến xem sao.
Khi bà ta nói chuyện thì xúc cảm dâng trào, lông mày và mắt cau lại như ưu sầu sắp khóc.
Chu Y San ngồi ở bên cạnh, hoàn toàn là dáng vẻ đờ đẫn chết lặng.
Lộ Dao đưa ra hai bảng kiểm tra thời thơ ấu, đưa cho bà ta và cả Chu Y San.
Vẻ mặt của bà ta bất ngờ: "Dì cũng phải điền sao? Không phải chỉ có học sinh bổ túc mới điền à?"
Lộ Dao: "Dì hiểu rất tỉ mỉ chu đáo. Để càng hiểu thêm về tình huống cô Chu nên phải cho dì điền thêm một tờ."
Bà ta nghe xong liền gác bút: "Nó học bổ túc chứ đâu phải dì, dì không điền."
Lộ Dao cũng không ép buộc: "Được thôi."
Chu Y San thế mà lại nghiêm túc điền vào, mất đến cả nửa tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận